• 453

Chương 960: Phiên ngoại 80


Vẻ mặt Chung Bình Quân và Tần Hàng đều không vui.

Bùi Diệp tổ chức tiệc đầy tháng cho hai đứa con, đây thường là dịp để người thân sum họp, n8gười ngoài như họ hoàn toàn không cần phải đến tham gia. Tuy nhiên Bùi Diệp lại cứ mời họ đến. Có điều, họ tự an ủi mình rằng họ tới đây không phải 3vì muốn gặp Bùi Diệp mà là muốn gặp Phó Thiên Thiên. Sau khi cô xuất viện, họ đến thăm cô nhưng không gặp được. Lần này có thể thoáng nhìn cô từ xa 9cũng đủ rồi.

Em giữ được thì anh cũng giữ được. Nếu thật sự không giữ được mồm thì cùng lắm đến lúc đó, chúng ta lại tổn thương lẫn nhau.
Một giọng nói đột nhiên vang lên sau lưng họ:
Cái gì mà giữ được với chẳng không giữ được? Hai đứa đang giữ cái gì? Nói cho cậu nghe xem, để cậu giúp hai đứa nghĩ cách.

Sau đó Bùi Hạo chen vào giữa họ.
Chuyện xảy ra năm đó thật sự khó nói hết trong một câu. Nếu hồi ấy cậu ta biết Phó Thiên Thiên đã nên đối với Bùi Diệp, sao cậu ta lại đi tỏ tình với cô chứ? Đến giờ cậu ta vẫn nhớ như in, lúc đó Bùi Diệp đứng sau lưng cậu ta khiến cậu ta cảm thấy lạnh buốt ở cổ. Đến nỗi bây giờ mỗi lần anh xuất hiện sau lưng cậu ta, cậu ta lại sởn hết gai ốc, chỉ sợ anh nhắc lại chuyện năm xưa.
Nhưng anh không nhắc lại chuyện đó, còn cậu ta thì ngày nào cũng sống trong nỗi giày vò, mặc dù hiện tại cậu ta đã không còn sự rung động với Phó Thiên Thiên như năm ấy nữa.
Thịnh Diện:
...

Đúng là hết chuyện để nói.
Cậu ta hung dữ nói với Chân Dương:
Được rồi, về sau em đừng nói với anh về chuyện đó nữa, anh cũng sẽ không nhắc đến chuyện của em.


Anh có giữ mồm được không?

Bùi Hạo không quen nhìn thấy Niên Họa như vậy, bèn vô thức đi đến sau lưng và vỗ vai cô.
Đột nhiên có người xuất hiện sau lưng, Niên Họa giật mình, gạt tay về phía sau theo phản xạ, định đầm cho người đó một phát. Nhưng sau khi nhìn thấy người đó là Bùi Hạo, cô vội thu nắm đấm lại.
Chân Dương liếc xẻo cậu ta:
Anh nói cứ như thể anh không phải là đàn ông vậy.

Thịnh Diễn trừng mắt nhìn cậu, còn cốc đầu cậu một cái:
Em nói ai không phải là đàn ông hả? Một thằng nhóc như em mà đã bắt chước cách nói chuyện của người lớn rồi đấy.

Hôm nay cô vẫn làm nhiệm vụ bảo vệ, vì thế cô hóa trang thành nhân viên phục vụ đứng trong góc. Phải nói rằng, sau khi hóa trang thành nhân viên phục vụ, dáng người cô rất đẹp, chẳng trách lại thu hút ánh mặt của những nam nhân viên phục vụ khác.
Có điều, có lẽ cô không quen mặc đồ nữ nên trông hơi lạ.
Chân Dương sờ đỉnh đầu bị cốc đầu:
Đau quá, nói thế nào thì về vai về, em cũng cao hơn anh một bậc, anh không thể tôn trọng em sao?

Ha, tôn trọng à?
Thịnh Diên cố ý sản lại gần cậu, nói nhỏ:
Một người từng nhớ thương chị dâu Cả của mình, lại còn hi vọng rằng tôi sẽ tôn trọng cậu sao?


Thật không? Nhưng sao em lại nhớ là người nào đó đã thổ lộ với chị dâu của em trước mặt anh Cả của em nhỉ? Anh bảo liệu người nhớ nhung mợ Cả của mình có bị sét đánh không?

Không biết có phải ảo giác của anh ta hay không mà anh ta luôn cảm thấy sau khi Bùi Diệp và Phó Thiên quen biết nhau, những cô gái xung quanh anh ta, người sau còn thô lỗ hơn người trước, chẳng hạn như Niên Họa.
Sau khi gia nhập đội vệ sĩ nhà họ Bùi, cô cùng các thành viên trong đội luyện tập. Ban đầu cô có phần không theo kịp, nhưng dần dần, khả năng của cô còn vượt qua các thành viên khác của đội vệ sĩ. Hai ngày trước, cô đã được thăng lên làm đội phó của đội Ba, chủ yếu chịu trách nhiệm bảo vệ cho phụ nữ của nhà họ Bùi. Không những thế, cô còn hai lần chặn được sự tấn công ác ý nhắm vào người nhà họ Bùi, chiếm được sự yêu thích và tín nhiệm của bà cụ Bùi và bà Bùi.
Bùi Hạo liền rùng mình.

Thôi khỏi, anh không mong lấy được cô vợ giống như chị dâu đâu.
Không phải ai cũng có thể theo được người phụ nữ dữ dằn như Phó Thiên Thiên. Anh ta không mạnh mẽ như Bùi Diệp, càng không có sự quyết đoán giống anh, không
cân
được người phụ nữ giống như Phó Thiên Thiên. Anh ta vẫn thích phụ nữ dịu dàng nhã nhặn hơn, như thế mới thật sự ra dáng phụ nữ. Nghĩ tới đây, anh ta bỗng liếc nhìn về phía Niên Họa trong bộ đồng phục của nữ nhân viên phục vụ ở góc phòng, không khỏi lắc đầu tặc lưỡi.
Trong lúc ba người đang giả vờ giả vịt ân cần thăm hỏi nhau, Thịnh Diên và Chân Dương đứng ở góc khuất đã nghe thấy tất cả.
Hai cậu nhìn về phía họ và rỉ tai nhau.

Em thấy chưa? Con người không biết xấu hổ chính là như vậy đấy.
Thịnh Diện tặc lưỡi:
Cậu Cả 5của anh bụng dạ hẹp hòi lắm, suốt ngày tìm cách nhằm vào hai người kia là bởi vì mợ Cá cả đấy. Đàn ông ấy mà.

Hôm nay anh ta ăn mặc rất lòe loẹt, khiến họ đều cảm thấy chói mắt.
Cậu Hai, chẳng phải cháu đã nói là cậu có thể ăn mặc nghiêm túc hơn được không hay sao?
Thịnh Diện bực mình nói:
Ngày nào cậu cũng ăn mặc hoa hòe hoa sói như đám dân chơi, không sợ vợ tương lai của cậu nhìn thấy sẽ không có ấn tượng tốt về cậu à?

Chân Dương:
Đúng thế, anh Hai, anh nhìn anh Cả đi. Anh ấy cưới được người vợ tốt như vậy, chẳng lẽ anh không ngưỡng mộ anh ấy sao?

Bùi Hạo vẫn có thể cảm nhận được lực đấm của cô qua tiếng gió sượt qua bên má anh ta. Nếu cú đấm đó mà trúng mặt anh ta thì chắc chắn sẽ để lại dấu ấn trên khuôn mặt tuấn tú này.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.