• 360

Chương 963: Phiên ngoại 83



Sao anh biết cậu ấy sẽ không làm cô ấy bị thương?



Trực giác mách bảo.


Có lẽ thế.


Anh bây giờ hình như cũng thay đổi rồi.
Cố quan sát anh một lượt.
Cô khẽ nhíu mày:
Đúng là bản lĩnh của anh ấy rất lớn.

Tần Hàng:
...


Tất nhiên là không phải rồi. Chúng ta là bạn, nhất là sau khi bị em chơi có nhiều lần như vậy.


Trước kia em chơi xỏ anh nhiều lần lắm à?


Em muốn anh đưa ra ví dụ cụ thể không?
Anh nói tỉnh bơ.
Dường như cô đang nhớ lại một vài ký ức nào đó, lập tức đổi ý mà bật cười ha ha:
Không cần đâu.

Không ngờ đường đường là đội trưởng đội đột kích Hắc Ưng mà cũng có lúc sợ hãi như vậy.
Phó Thiên Thiên bắt chước Bùi Diệp, xoa ngón tay cái và ngón trỏ với nhau.

Không!
Cô đáp:
Năm nay anh đã không còn trẻ nữa.

Tần Hàng:
...

Trong những năm gần đây có rất nhiều cô gái muốn lấy lòng anh, trong số họ không thiếu những người có gia thế, tình tính tốt. Tuy nhiên, Phó Thiên Thiên đã để lại ấn tượng quá sâu đậm trong lòng anh, đến mức anh hoàn toàn không thể quên được cô. Không những thế, anh còn linh cảm rằng, cho dù sau này trong tim anh có cô gái khác thì anh vẫn sẽ dành một góc nhỏ cho cô.
Một thoáng giễu cợt ác ý hiện lên trên nét mặt cô.
Cô nhíu mày:
Nhìn vẻ mặt này của anh hình như không muốn làm bạn với em thì phải?

Anh nghĩ thầm: Đúng vậy, anh chưa bao giờ muốn làm bạn với em, mà chỉ muốn làm chồng em thôi. Nhưng anh mãi mãi không thể nói ra câu đó.
Mặt anh đỏ bừng vì bị cô trêu chọc:
Anh nói nhầm.


Nói nhầm? Người ta thường nói chốn quan trường là thùng thuốc nhuộm, trước đây em không tin cho lắm, nhưng bây giờ nghe những lời này của anh, em đã tin rồi.

Tần Hàng trưng ra vẻ mặt không biết làm thế nào:
Em đã thay đổi rồi. Trước kia em không bao giờ trêu anh như thế này.


Vậy sao?
Anh nhếch môi, đáp:
Anh chắc chắn rằng cuộc sống hiện tại của em thật sự rất ổn. Xem ra Bùi Diệp thật sự có bản lĩnh rất lớn.

Tần Hàng thích thú nhìn cô:
Ồ, anh đã thay đổi à? Anh thay đổi chỗ nào?


Trước đây... anh không nhiều chuyện như bây giờ.

Thấy cô cười nhạo mình, anh lại thở dài.

Thiên Thiên à, em thực sự thay đổi rồi.

Anh có rất nhiều điều muốn nói với cô, nhưng khi nói ra lại trở thành:
Em ổn chứ?

Cô thoáng ngẩn người, anh nở nụ cười ngượng ngùng, còn cô mỉm cười nói:
Không ngờ đường đường là một thị trường mà nói chuyện cũng khách sáo như vậy.

Cuối cùng, Tần Hàng cũng tìm được cơ hội nói chuyện riêng vớ8i cô.

Thiên Thiên.
Anh gọi.
Cô chợt chuyển chủ đề:
Phải rồi, hai ngày trước ba mẹ anh đã gọi điện cho em.

Chuông báo động trong đầu Tần Hàng reo vang:
Họ gọi cho em làm gì?

Họ nghi ngờ thân phận của em.
Anh nhíu mày:
Nhưng anh không nói cho họ biết chuyện em là Tử Xa, sao họ lại...

Ai có thể ngờ được rằng đường đường là thị trưởng của thành phố Vân Thành mà cũng bị gia đình giục kết hôn. Có lẽ là vì tuổi tác anh không còn trẻ, lại chẳng có ý định yêu đương nên ba mẹ anh mới sốt ruột.
Rất nhiều người còn ít tuổi hơn anh nhưng con của họ đã có thể đi mua xì dầu hoặc học tiểu học, mà anh vẫn không có lấy một người phụ nữ nào bên cạnh, điều đó khiến người nhà anh lo lắng là phải.

Chẳng lẽ anh không muốn biết hai bác gọi cho em để nói gì à?

Nhìn vẻ mặt của cô, Tần Hàng cảm thấy lời nói của cô hết sức nguy hiểm, thậm chí còn mơ hồ xen lẫn sự sợ hãi.
Anh có thể không biết được không?


Trên đời này không có bức tường nào kín gió, hơn nữa họ cũng không hề có ác ý. Có lẽ trong lúc điều tra cô gái bên cạnh anh, họ đã vô tình điều tra cả em. Dù sao... hai chúng ta cũng là bạn.

Vẻ mặt anh càng thêm cay đắng:
Đúng thế, hai chúng ta là bạn.

Lúc quay đầu lại và nhìn thấy anh, cô liền nở nụ cười:
Đã lâu không gặp.
Nhìn Phó Thiên Thiên đã đằm 3thắm, nữ tính hơn trước kia, anh hơi sững sờ, khóe môi nở nụ cười chua chát. Anh đã từng cho rằng hai người họ quen biết nhau lâu như vậy, người có m9ối quan hệ tốt nhất với cô chính là anh, sau này người có thể thay đổi cô chắc chắn cũng là anh. Nhưng bãi bể hóa nương dâu, bây giờ, anh đã trở thàn6h quá khứ của cô.
Kể cũng phải, trước kia hai người họ vốn dĩ chưa từng bắt đầu, anh không phải là quá khứ của cô. Nghĩ đến đây, anh cảm thấy5 xót xa trong lòng.
Cô nghiêng đầu, nhíu mày hỏi:
Sao anh cứ nói là em đã thay đổi vậy? Em cảm thấy em vẫn như trước đây mà.

Một người sẽ không bao giờ nhận ra sự thay đổi của bản thân mình, đây gọi là
chuyện mình thì quảng, chuyện người thì sáng
.
Có điều, anh vẫn bình chân như vại.
Người mà anh muốn cưới nhất hiện đã trở thành người phụ nữ của người khác và đã sinh hai đứa con. Thời điểm cô trở thành vợ của Bùi Diệp, trái tim anh đã lạnh như tro tàn, rất khó ấm áp trở lại.

Được rồi, Thiên Thiên à, em đừng nói nữa!

Anh đã có thể đoán ra tiếp theo cô sẽ nói gì. Hễ anh về đến nhà là ba mẹ anh lại càm ràm bên tai anh, nội dung chủ yếu là giục anh cưới vợ.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn.