Chương 979: Phiên ngoại 100
-
Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn
- Tuyết Sắc Thủy Tinh
- 1115 chữ
- 2022-02-18 04:41:51
Trong lúc nhóm Phó Thiên Thiên và Bùi Diệp chạy tới chỗ của Niên Hoa, tin tức Tiểu Tử và Mùng Hai bị bắt cóc cũng nhanh chóng l8an truyền khắp Vân Thành. Nhiều người từ bốn phương tám hướng cũng đổ xô đến cứu viện.
Lúc này Niên Họa đã bị bọn bắt 3cóc phát hiện.
Tốt quá rồi, cô ấy không sao.
Mặc dù Niên Họa tạm thời không sao, nhưng tình cảnh của cô ấy vẫn vô cùng nguy hiểm. Chân cô ấy hình như đang bị thương, chỗ bắp chân có một vết máu, và vết máu đó đang liên tục loang ra theo động tác của cô ấy.
Khi Bùi Hạo nghĩ là Niên Họa đã chết, không kìm được bèn mở mắt ra thì thấy kẻ định bắn cô ấy đã ngã xuống trong vũng máu, còn cô ấy thì ngạc nhiên nhìn về phía trước.
Một bóng người không biết đã xuất hiện ở bên đường từ lúc nào. Vừa xuất hiện, người đó đã tiến hành đấu súng với bọn lưu manh. Tài bắn súng của người đó cực chuẩn, tốc độ lại nhanh, chỉ chốc lát sau, đám lưu manh đã bị người đó bắn chết toàn bộ. Niên Họa có được cơ hội thở phào, lại nấp vào chỗ khuất dưới sự ra hiệu của người đó.
Có một sự run rẩy trong giọng nói anh ta mà anh ta không hề nhận ra, đó là một nỗi sợ, sợ rằng bọn họ đến muộn, Niên Họa sẽ mất mạng. Trong lòng anh ta luôn có giọng nói nhắc nhở anh ta rằng: Anh ta không muốn để Niên Họa chết.
Tốc độ xe vốn dĩ đã rất nhanh, vì tiếng thúc giục của Bùi Hạo mà tài xế lại tăng tốc.
Nhìn thấy cảnh này, Bùi Hạo suýt ngưng thở, hoảng hồn gọi lớn:
Niên Họa!
B5ùi Diệp và Nghiêm Luật nhìn anh ta với ánh mắt ngạc nhiên. Bùi Hạo không thèm để ý đến ánh mắt của họ, thúc giục tài xế:
Anh lái nhanh lên, lái nhanh lên!
Thấy anh ta lo lắng đi tới, Niên Họa nghĩ là anh ta sẽ dạy dỗ cô điều gì đó. Cô đang định cãi cho mình thì đột nhiên Bùi Hạo ôm cô vào lòng, khiến cô trở tay không kịp.
Chuyện gì đây?
Bên vệ đường, Bùi Diệp và tài xế đã lái xe rời đi. Bùi Hạo đưa Niên Họa lên một chiếc xe của đội vệ sĩ.
Bây giờ tôi sẽ đưa cô về Bùi Viện.
Niên Họa lắc đầu nguây nguậy:
Không được, không tận mắt nhìn thấy cô chủ nhỏ và cậu chủ nhỏ bình an, tôi không thể yên tâm. Tôi cũng muốn đi.
Sau khi nấp xong, cô liền tới gần chiếc xe. Chiếc xe kia thấy không ổn, lập tức rẽ vào đường hẻm bên cạnh.
Thấy thế, người nọ cũng đuổi theo.
Bùi Hạo chỉ nhìn chòng chọc vào hình ảnh trên màn hình. Khi nhìn thấy một bóng người đang chật vật nấp trong góc, mắt anh ta sáng lên, mở to mắt nhìn chằm chằm vào người đó.
Niên Họa, là Niên Họa!
Tôi không sao!
Bùi Hạo đỡ cô đứng dậy:
Cô còn có thể đi được không?
Có thể.
Niên Họa khó khăn đứng dậy, nhưng vừa đứng vững, cô liền lảo đảo chực ngã. Bùi Hạo nhanh tay đỡ lấy cô:
Đã bị thương thế này rồi, đừng tỏ ra mạnh mẽ nữa. Tôi dìu cô.
Trong lúc anh ta cầu nguyện, những kẻ kia rốt cuộc cũng tìm được chỗ nấp của Niên Họa. Cô lập tức vùng dao cắt cổ một tên, sau đó ra sức tấn công một tên khác. Tuy nhiên, do tác dụng của thuốc mê, cô chống chọi lâu như thể cũng đã đến giới hạn. Chỉ quật ngã một tên, cô đã sắp không chống đỡ nổi. Một tên đã bay con dao trên tay cô, cô lập tức tay không tấc sắt, trở thành cả nằm trên thớt.
Không còn vũ khí trên tay, Niên Họa hoàn toàn tuyệt vọng. Thấy có kẻ dí súng vào trán mình, cô nhắm mắt lại, chờ đợi cái chết ập đến.
Bùi Hạo lo lắng, liên tục cầu nguyện cho Niên Họa. Song bây giờ anh ta còn cách nơi đó cả một đoạn, hoàn toàn không thể giúp được gì. Anh ta không muốn nhìn thấy Niên Họa bị bắn chết, bèn vô thức nhắm mắt lại.
Một tiếng súng vang lên.
Bùi Hạo ngồi trong xe nhìn xe của bọn bắt cóc dừng lại trên màn hình ô tô thì hồi hộp. Trong tay bọn ch9úng đều có súng. Sau khi xuống xe, bọn chúng đều tìm nơi ẩn nấp và bắn Niên Họa.
Mưa đạn xá vào xe cô ấy. Trong màn hì6nh, xe của Niên Họa bỗng nổ tung.
Vì Niên Họa cứ khăng khăng, Bùi Hạo đành phải đưa cô đi theo.
Chỉ chốc lát sau, nhóm Bùi Hạo đã đến một tòa nhà. Tòa nhà này chính là căn cứ ẩn nấp của trùm ma túy Walker năm đó.
Bùi Hạo không ngừng thầm cầu nguyện cho Niên Họa, mong cô ấy có thể tiếp tục chịu đựng đến khi bọn họ tới cứu. Tuy nhiên, sau khi hai bên liên tục đấu súng với nhau, sủng của Niên Họa đã hết đạn. Cô run rẩy nấp trong góc khuất, cầm dao găm chờ đợi.
Bọn bắt cóc đang cầm súng đến gần cô.
Nếu như bọn chúng bắt được cô, chắc chắn cô sẽ chết.
Những kẻ kia càng lúc càng đến gần. Thấy bọn chúng chỉ còn cách mình một mét, Niên Họa hết sức đề phòng, vẻ mặt như đã quyết định sẽ cùng chết với chúng. Bùi Hạo nắm chặt hai tay, nhìn chòng chọc vào màn hình, chỉ cầu mong ông trời cho kỳ tích xuất hiện.
Bị ôm, cô xuýt xoa một tiếng. Bùi Hạo vội buông cô ra:
Cô không sao chứ?
Thấy mặt Bùi Diệp tự nhiên tới gần, tim Niên Họa đập thình thịch, đỏ mặt lắc đầu.
Bùi Hạo vừa nhìn đã nhận ra, người vừa cứu Niên Họa và đuổi theo xe của bọn lưu manh chính là Chung Bình Quân. Bùi Diệp ngồi ở hàng ghế sau cũng hơi sửng sốt khi nhìn thấy hắn. Hơn nữa, sắc mặt cũng trở nên khó coi.
Khoảng mười phút sau, bọn họ đã tới chỗ của Niên Họa. Bùi Hạo lập tức nhảy xuống xe.
Lúc Bùi Hạo tới, Bùi Diệp đã tới trước, Phó Thiên Thiên hình như cũng vừa tới.
Vừa xuống xe, cô liền đi về phía Bùi Diệp. Anh nắm lấy tay cô.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.