• 3,247

Chương 1905: Tượng nữ thần


Các vị thần nhanh chóng kéo dài khoảng cách với đoàn oán linh Thời Gian kia.

Sau khi ra khỏi cửa miếu thần Thời Gian, bọn họ la8o thẳng một mạch mười mấy dặm đường, sau đó tốc độ của mọi người mới chậm lại.

Lát nữa tới chỗ tượng nữ thần, ta sẽ mở cải Tinh Môn này ra.

Chiến Minh gật đầu, sau đó hỏi:
Hiện tại đã góp đủ Tinh Môn, các vị có thể đi cùng?
Sau khi thấy Tinh Môn, lúc này các vị thần khác mới thoải mái hơn một chút, đi theo Chiến Minh, tiếp tục tiến về phía trước.
Một khi đã thoát khỏi tầm kiểm soát của hắn, luồng sức mạnh kia liền giống như con ngựa hoang đứt cương, chạy toán loạn ở trong cơ thể.
Dùng sức mạnh như vậy để chống lại địch thì còn chưa ra tay, bản thân có thể đã bị thương nặng...
Sau khi Chiến Minh giở cái cuộn trong tay ra, Tinh Môn xuất hiện xong thì đồng thời hỏi:
Ta đã đóng góp một cái Tinh Môn, ai đóng góp cái còn lại?
Trong chốc lát, rất nhiều vị thần đều trầm mặc, Hàm Thương Yên bỗng nói:
Để ta đi!
Dù sao thì Hàm Thương Yên cũng là thần cấp trung có thiên phú nhất trong thế hệ thanh niên của Hàm gia.
Hàm gia đã cho hắn không ít thứ tốt, hắn cũng lấy ra một cuộn giấy giống như đúc với cuộn của Chiến Minh.
Ở mật thất Tuế Nguyệt, hắn đã thử mấy chục lần.
Loại năng lượng nhận được sau khi trộn mấy trăm loại đạo uẩn quả thật quá mạnh mẽ.
Càng đi vào tro5ng sẽ càng nguy hiểm, không chừng còn gặp phải mối nguy không thể hóa giải.
Nhưng càng khó khăn, sẽ càng có nhiều cơ duyên, nguy hiểm và lợi ích lúc nào cũng có tỉ lệ thuận với nhau.
Đến khi La Chinh thấy rõ pho tượng kia, cơ thể hắn lại chấn động, cả người cũng sững sờ.

Đây chính là tượng nữ thần?
Hắn lẩm bẩm hỏi.
Dựa theo giá mua hiện tại thì phải gần bảy, tám mươi nghìn Thần vũ tệ.

Đắt thế?
La Chinh kinh sợ nói.

Ừ.
Hàm Sơ Nguyệt gật đầu.
Lần này có vẻ ải tượng nữ thần này không dễ lắm đâu.
Chiến Minh lên tiếng nhắc nhở.

Tượng nữ thần? Đó là cái gì?
La Chinh tò mò hỏi.

Nhưng Tinh Môn rất quan trọng, đặc biệt có thể phát huy ra tác dụng không nhỏ khi ở cấm địa.
Ngươi sẽ hiểu ngay thôi.
Nhưng lúc này tất cả các vị thần đều im lặng không lên tiếng.
Đồ vật có giá trị như Tinh Môn, cho dù có mang theo thì thường cũng không nỡ chủ động dâng ra, hy vọng người khác chủ động lấy ra trước.
Đợi một lúc lâu, Chiến Minh bất đắc dĩ lắc đầu:
Được rồi, dù sao lần này ta cũng mới nhặt về được một mạng, lần này lấy Tinh Môn của ta!


Ngươi sẽ biết ngay.
Chiến Minh khẽ mỉm cười.

Muốn đi vào tầng thứ hai của cấm địa biển Thời Gian thì nhất định phải đi qua nơi này.
Mọi người nghe thấy lời nói của Chiến Minh thì đều tỏ vẻ lo lắng.
Vấn đề chắc chắn ở chỗ những đạo uẩn được trộn vào kia.
Trong hình ảnh mà hắn thấy ở mật thất Tuế Nguyệt, chỉ biết là sau khi bóng người kia trộn ba nghìn đạo uẩn lại với nhau thì đặt lên thân kiếm, chém ra, nhưng không thể phân biệt được bóng người đó đã trộn mấy trăm loại đạo uấn nào trong ba nghìn đạo uẩn.

Đi qua tượng nữ thần phía trước là có thể đến tầng thứ hai.
Mọi người chú ý một chút.
Tự mình trộn lung tung giống như La Chinh vốn là chuyện cực kỳ nguy hiểm.
Hiện tại hắn chỉ có thể lần lượt thử ở thế giới trong cơ thể, không ngừng điều chỉnh, thử các loại đạo uẩn khác nhau, hy vọng có được một tỉ lệ tốt nhất.
Nói xong, trong tay Chiến Minh đã có thêm một cuộn giấy màu đen, trên đó chi chít chữ Phạn màu vàng.
Chỉ thấy Chiến Minh cầm lấy cuộn giấy này, lắc nhẹ, chữ Phạn màu vàng trên cuộn này liên tục lóe ra ánh sáng, đồng thời phía trước Chiến Minh cũng bắt đầu xuất hiện một vòng sáng nhạt.
Trong đội ngũ, trên mặt La Chinh vẫn đầy vẻ khó hiểu như trước:
Sơ Nguyệt, người còn chưa nói rốt cuộc Tinh Môn này có tác dụng gì?
Hàm Sơ Nguyệt mỉm cười nói:
Tinh Môn này tương đương với một lối truyền tống, nhưng là lối truyền tống khá đặc biệt.
Khi bước vào trong Tinh Môn, ngươi sẽ được đưa đến Tinh Mộng truyền tống gần nhất.

Ý là xây dựng một truyền tống trận tạm thời?
La Chinh hỏi.
Độ khó của một cấm địa không phải sẽ không thay đổi, mà nó là bắt đầu từ trạng thái dao động.
Sau khi bọn họ6 tiến vào cấm địa đã gặp phải hoàn cảnh khó khăn như thế, điều này chứng tỏ độ khó của cả cấm địa đã tăng lên.
Những vị thần khác cũng dừng bước, có thần hùa theo nói:
Đúng vậy, nếu không có Tinh Môn gần như là thập tử nhất sinh, ta chắc chắn không tham gia.
Chờ các ngươi đi qua được tượng nữ thần rồi hãy gọi ta, ta sẽ không mạo hiểm!
Thấy dáng vẻ lơ ngơ không hiểu gì của La Chinh, Hàm Sơ Nguyệt nhỏ giọng giải thích:
Tinh Môn là một loại bảo vật được lấy từ vực sâu Ma Vực, rất hiếm.
Ngoài La Chinh ra, còn có một số rất ít các vị thần ngoại tộc khác.
Các tinh anh của nhà quyển thể đã chuẩn bị đầy đủ trước khi tham gia sự kiện ngày Lăng, cũng hiểu khá rõ cấm địa biển Thời Gian, cho nên ngay cả Hàm Sơ Nguyệt và Hàm Bích La cũng có thể giải đáp cặn kẽ cho La Chinh.
Hắn từng đánh với không ít vị thần ở đây, cũng từng sử dụng khả năng của thước Vô Lượng với họ.

Đợi xem sao đã.
La Chinh kìm nén kích động này.
Đây cũng là lý do tại sao có gần một nửa số vị thần sẵn lòng mạo hiểm.
La Chinh vừa đi về phía trước, vừa tiếp tục trộn đạo uẩn ở thế giới trong cơ thể.
Nhưng không ai buông lỏng cảnh giác.
Ng3oài La Chinh và đám Hàm Sơ Nguyệt ra, đây không phải lần đầu tiên những vị thần khác tiến vào cấm địa, cho nên bọn họ có khá nhiều kin9h nghiệm.

Đây chính là Tinh Môn? Thật đẹp.
La Chinh kinh ngạc kêu lên, đồng thời hắn cũng nhận thấy đạo uẩn mãnh liệt thoát ta từ trong Tinh Môn này.
Đây là đạo uẩn thoát ra từ thần đạo Không Gian! Cảm nhận được đạo uẩn mãnh liệt trong Tinh Môn, La Chinh cũng hơi giật mình.
Mặc dù hắn không hiểu đạo uẩn trong đó, nhưng sau khi kích phát thước Vô Lượng, hắn lại có thể hiểu.
Chỉ là lúc này hắn còn chưa biết, rốt cuộc Tinh Môn có tác dụng gì, quan trọng hơn là một khi hắn sử dụng khả năng của hai mắt thì sợ rằng thân phận người giấu tên của hắn sẽ bại lộ.
Vòng sáng kia không ngừng xoay tròn, khuếch tán ta từng tầng ánh sáng hơi tối màu lam, khoảng không ở giữa thì là màu lam thẫm.
Nhìn qua giống như một khối đá quý cao cỡ một người lơ lửng ở giữa không trung.
Trước kia, muốn đi qua tượng nữ thần ở tầng thứ nhất biển Thời Gian cũng đã không dễ dàng, bởi nơi này luôn có thần chết trấn giữ.
Lần này, độ khó của cấm địa biển Thời Gian đã tăng lên rất nhiều, sợ rằng sẽ rất khó, nói không chừng cũng có khả năng toàn quân bị tiêu diệt!
Ai có Tinh Môn? Không có Tinh Môn ta không đi.
Một vị thần lớn tiếng nói.

Ừ, thế nào?
Hàm Sơ Nguyệt thấy phản ứng của La Chinh, trên mặt có vẻ khó hiểu.
Hàm Bích La im lặng không lên tiếng, nhìn về phía La Chinh...

Ừ, nhưng Tinh Môn có một đặc điểm.
Nó sẽ truyền tống người đến một Tinh Môn gần ngươi nhất, cho nên cần tới hai cái Tinh Môn.
Hàm Sơ Nguyệt nói:
Chờ lát nữa ca ta sẽ sử dụng cuộn kia, như vậy hai cái Tinh Môn sẽ tạo thành một lối đi truyền tống tạm thời.
Nghe xong lời giải thích của Hàm Sơ Nguyệt, trong lòng La Chinh vẫn còn nghi ngờ.
Nhưng hắn hoàn toàn không thể kiểm soát, cũng không thể sử dụng thành thạo.
La Chinh dựa vào khả năng không gì không làm được của mình ở thế giới trong cơ thể, nên khi trộn những đạo uẩn này lại với nhau còn có thể miễn cưỡng chống đỡ.
Vì sao đi qua tượng nữ thần lại cẩn Tinh Môn? Nhưng hắn cũng không hỏi tiếp nữa, chỉ im lặng đi theo đội ngũ, một mạch tiến về phía trước.
Sau khi vượt qua một cái đèo hẹp, hắn thấy ngay một hẻm núi rộng lớn, đồng thời cũng thấy ở giữa hẻm núi xuất hiện một pho tượng cao chừng mười trượng.
Pho tượng nữ thần kia được điêu khắc ra từ một khối đá quý lớn, toàn thân trong suốt, hai chân khép lại, ngồi trên một gốc cây to, ngẩng đầu nhìn không trung.

Cho dù là thần thái hay quần áo, thậm chí đến một sợi tóc nhỏ đều vô cùng tinh tế.

Mà La Chinh lại thấy được khuôn mặt kia một lần nữa.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.