• 3,238

Chương 1906: Bảo vệ


Mặc dù trước khi tới cũng đã thực hành trước, cũng biết nơi này có một pho tượng nữ thần, nhưng không hề hiểu rõ cặn kẽ. 8


Có hai suy đoán về thân phận của người phụ nữ này.
Giọng nói của Chiến Minh bất ngờ vang lên ở phía trước La C3hinh.
Ánh sáng xanh lá này giống như chất lỏng màu xanh lá, từ từ bay thẳng từ để tượng nữ thần lên, lan ra khắp bức tượng.

Mọi người chú ý, tuy nhiều người không phải lần đầu tiên tiến vào cấm địa biển Thời Gian, nhưng ta vẫn phải nhắc nhở một chút.
Sớm muộn gì ngày nào đó hắn cũng biết được chân tướng.
Ngay sau đó, hắn đưa mắt nhìn về phía dưới tượng nữ thần.
Nàng biết thân thể của La Chinh phức tạp, pho tượng này và hắn có mấy phần giống nhau thì chắc hẳn là có chút liên quan.
Thấy bộ dạng rối rắm của La Chinh, nàng liền an ủi:
Đừng nghĩ nhiều, trên đời này có rất nhiều chuyện đều không nằm trong tầm kiểm soát của bản thân.
Nghe thấy lời này, ánh mắt La Chinh lại nhìn vào trên mặt tượng nữ thần một lần nữa.
Giống như lời Hàm Sơ Nguyệt nói, quả thật hắn có phần trông giống pho tượng.
Hễ bướm Liệt Vận chạm vào tia máu này thì sẽ bị cắt nát.
Cánh bướm màu đen bị nghiền nát bay lượn khắp nơi...
Bướm Liệt Vận là một loại linh hồn hung ác trong cấm địa Ám Hỏa, các vị cẩn thận.
Bản thân bướm Liệt Vận này không lợi hại, nhưng sau khi biến thành lửa thì lại cực kỳ khó đối phó, đừng để chúng vây quanh.
Chiến Minh nhắc nhở.
Hai cái Tinh Môn được kết nối với nhau, lúc ấy một cái truyền tống trận tạm thời đã được xây dựng thành công.
Sau khi Hàm Thương Yên quay về, Chiến Minh bỗng lớn giọng nói:
Hiện tại Tinh Môn đã được xây dựng thành công, cũng coi như có đường lui.
Chẳng lẽ tượng nữ thần này thật sự là mẹ của La Yên và hắn? Trước mắt chỉ là một pho tượng, mà quả thật La Chinh đã từng nhìn thấy người phụ nữ này, chẳng nhẽ bây giờ mẹ hắn chỉ còn lại một cái đầu? Nhất thời, La Chinh có phần khó chấp nhận được suy đoán này...
Thấy vẻ mặt phức tạp của La Chinh, Hàm Sơ Nguyệt mỉm cười.
Sau khi từ đầu ngón tay của hắn phát ra ánh sáng màu đỏ tươi thì lập tức vung ra một trảo.

Xoàn xoạt xoàn xoạt...
Mấy tia máu nhỏ lượn vòng giống như gợn sóng, vẽ ra vô số đường cong bất quy tắc ở trên không, đan thành một tấm lưới tinh xảo, chụp về đám bướm Liệt Vận ở phía trước hắn.
Nhưng ngay cả Chiến Minh cũng không thể đưa ra một câu trả lời chắc chắn, vậy sợ rằng thân phận của tượng nữ thần này khó có thể chứng thực.
Chiến Minh vừa nói xong thì đi cùng Hàm Thương Yên bố trí Tinh Môn.

Ầm ầm ầm...
Cả hẻm núi bắt đầu chấn động, đồng thời từ trong bốn miệng núi xung quanh hẻm núi này có một mảng lớn những con vật đen nghịt bay ra.
Đồng thời bên tai mọi người vang lên những nhịp điệu kỳ lạ, giống như có vô số người phát ra tiếng hít thở nặng nề, hơn nữa tiếng hít thở này còn rất đều nhịp.
Có lẽ chân tướng hoàn toàn không phải như người nghĩ.

Ngươi nói đúng.
La Chinh lặng lẽ gật đầu.
Việc này có nghĩ nhiều cũng vô dụng.

Nàng ấy có thể là nữ Tộc trưởng của Nhật Manh tộc.

Nữ Tộc trưởng?
La Chinh khẽ nhíu mày.
Nữ Tộ9c trưởng của Nhật Manh tộc chưa bao giờ để người khác thấy gương mặt thật.
Lần này, ải bảo vệ tượng nữ thần có thể khó khăn hơn bất kỳ lần nào trước đây, nhưng phần thưởng chúng ta nhận được từ đó chắc chắn cũng sẽ nhiều hơn các lần trước, ta hy vọng mọi người làm hết sức!
Nói xong, Chiến Minh dẫn đầu đi về phía tượng nữ thần, xòe bàn tay ra vỗ nhẹ phía dưới pho tượng, để lại một dấu bàn tay hoàn chỉnh trên tượng nữ thần.
Tiếp theo, các thần cấp cao khác cũng đi tới, để lại một dấu bàn tay mờ trên để tượng nữ thần, chẳng mấy chốc đã đến lượt thần cấp trung, thần cấp thấp...
Cuối cùng, còn lại đám người La Chinh, Hàm Lưu Tô, Hàm Sơ Nguyệt.
Ngay lúc La Chinh đưa tay vỗ về phía tượng nữ thần, ở ngoài cấm địa biển Thời Gian, hai mắt dưới mặt nạ của nữ Tộc trưởng Nhật Manh tộc hơi lóe lên, lộ ra chút về thân thiết.
Phía dưới tượng nữ thần, dấu bàn tay của tất cả thần đều được in ở trên đó.
Pho tượng nữ thần cao lớn này bỗng tỏa ra ánh sáng màu xanh lá nhạt.
Một khi tượng nữ thần bị phá hủy hoàn toàn, chúng ta sẽ mất cơ hội tiến vào tầng hai! Nếu thật sự không chống đỡ được, có thể đi qua Tinh Môn, truyền tống ra bên ngoài để nghỉ ngơi một chút, sau đó mới lập tức quay lại tham gia chiến đấu...
Chiến Minh đang nói với giọng trầm ổn thì trong hẻm núi bỗng xuất hiện rung động, bốn phía cũng xuất hiện một lớp quầng sáng vòng tròn bảy màu, bao phủ cả hẻm núi ở trong đó.
Thấy sự thay đổi trong hẻm núi, chiến Minh cười nhạt:
Đã bắt đầu rồi!

Thì ra sau khi kích hoạt tượng nữ thần, hẻm núi sẽ biến thành một không gian khép kín.
Ánh mắt La Chinh hơi lóe lên.
Hàm Sơ Nguyệt thầy La Chinh hơi thất vọng, nàng chớp mắt nói:
Có phải người cảm thấy pho tượng nữ thần này hơi quen mắt hay không?
La Chinh nhìn Hàm Sơ Nguyệt một cách khó hiểu:
Sao ngươi biết?

Thấy phản ứng của người thì có vẻ ngươi từng gặp cô gái này ở nơi nào đó rồi? Hay là nàng ấy trông rất giống với người thân của ngươi?
Hàm Sơ Nguyệt cưới hỏi, La Chinh gật đầu từ chối cho ý kiến...

Mặc dù ta không biết thân phận của tượng nữ thần này là gì, nhưng nhìn kỹ, ngươi không cảm thấy nàng ấy và người có mấy phần trông giống nhau sao?
Hàm Sơ Nguyệt hỏi nhỏ.
Từ rất nhiều kỷ nguyên thần tới nay, 6chưa có ai từng thấy gương mặt thật sự của nàng, cho dù là thánh nhân cũng vậy.
Mà nữ tộc trưởng là người quản l5ý cấm địa biển Thời Gian, nên rất có khả năng đã dựng pho tượng của mình ở trong này.

Am!
Sau đó La Chinh đập nhẹ, vỗ vào phía dưới tượng nữ thần, chỉ để lại một cái dấu bàn tay mờ như những người khác, không hề xuất hiện bất thường nào.
Sau khi nữ Tộc trưởng nhìn chằm chằm vào đó thật lâu, trong mắt lộ ra chút nghi ngờ.
Tất cả các vị thần xung quanh tượng nữ thần cũng tiến về phía những con bướm Liệt Vận kia, đương nhiên La Chinh cũng không ngoại lệ.

Hừ, chỉ là bướm Liệt Vận mà thôi.
Một đám thần, với Mục Huyết Dung dẫn đầu các vị thần đại viên mãn đang điên cuồng chạy trốn ở tầng thứ ba của biển Thời Gian.
Hình như bọn họ đã chọc giận con vật to lớn nào đó trong cấm địa biển Thời Gian.
Mọi người chỉ biết có chủng tộc này, nhưng cụ thể chủng tộc này tồn tại như thế nào lại không thể chứng thực.

Thì ra là vậy.
La Chinh thấp giọng nói.
Chiến Minh này khá hiểu biết về cấm địa biển Thời Gian, sợ rằng phần lớn các vị thần cũng không có hiểu biết sâu như hắn.
Hàm Thương Yên tung ra một cuộn giấy ở dưới tượng nữ thần, mở một Tinh Môn khác, Sau khi Tinh Môn màu xanh da trời này xuất hiện, Hàm Thương Yến chui thẳng vào trong đó, cả người lập tức biến mất.
Chỉ chốc lát sau, đã thấy Hàm Thương Yên bay vụt đến giữa sườn núi cao, đồng thời vẫy vẫy tay với mọi người.
Bổn đàn bướm Liệt Vận tuôn ra từ các miệng núi khác nhau, bay lượn thành hình xoắn ốc về phía tượng nữ thần.
Theo những cánh bướm dập dờn, tiếng nhịp thở phát ra càng lúc càng mạnh!
Tiến lên!
Chiến Minh ra lệnh, sau đó đi đầu làm gương, xông ra ngoài.
Những lời nói của Hàm Sơ Nguyệt lại nhắc nhở La Chinh.
Tượng nữ thần và La Yên trông giống nhau như vậy, không thể là trùng hợp.
Điều này cũng không hề kỳ lạ.
Vẻ ngoài của pho tượng nữ thần này giống La Yên như đúc, mà hắn và La Yên là anh em ruột, vốn có vài phần giống nhau.
Chỉ có điều vì sao nàng phải dựng pho tượng của mình ở đây thì rất khó giải thích.

Suy đoán thứ hai, nàng chính là thủ lĩnh của bộ tộc người bảo vệ Thời Gian.
Chiến Minh tiếp tục nói:
Nhưng suy đoán này cũng không có căn cứ, bởi rốt cuộc người bảo vệ Thời Gian tồn tại như thế nào thì lại không ai rõ.
Thảo nào lúc trước có một số vị thần kêu gào, không có Tinh Môn bọn họ sẽ không bằng lòng đi tiếp.
Tinh Môn này là một con đường lui để bảo toàn sinh mệnh.
Sở dĩ phải để lại một cái Tinh Môn ở đây là để cho bản thân một con đường lui.
Nếu không, một khi không địch lại, muốn chạy cũng không chạy ra được.
Xem bộ dạng các ngươi cứ như gặp đại địch ấy.
Ta cũng đã lang bạt trong cấm địa Ám Hỏa mấy lần, những con bướm này không đáng nhắc tới!
Lãnh Lâm Nhạc khẽ cười một tiếng, một bàn tay biến thành móng vuốt, đột nhiên giơ cao quá đỉnh đầu.

Bướm màu đen.
La Chinh thản nhiên nói.

Đây là đợt tấn công đầu tiên của thú dữ.
Những nghi ngờ kia đã nhanh chóng bị thất vọng và tiếc nuối thay thế...
Các thánh nhân khác không hề biết sự thay đổi vẻ mặt của nữ Tộc trưởng, bởi ánh mắt của bọn họ đang tập trung trên người những vị thần đại viên mãn kia.
Đi qua nơi này chúng ta mới có tư cách đi vào tầng thứ hai của cấm địa.
Lát nữa sẽ có một số lượng lớn linh hồn hung ác tấn công, chúng ta phải cố gắng hết sức bảo vệ tượng nữ thần.
Cùng lúc đó, thân hình Lãnh Lâm Nhạc lùi nhanh về phía sau.


Vù, vù...
Bướm Liệt Vận đã chết lập tức bùng lên từng ngọn lửa lớn màu trắng, cháy rực ở phía sau hắn.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.