• 3,254

Chương 2519: Tàn sát và bảo vệ chủ


Nhưng ngay giây phút đó, Úy Nhàn lặng lẽ liếc mắt ra hiệu cho một Hiên Viên Vệ bên ngoài, đồng thời dùng chân nguyên truyền âm:
Thiện Ma Gia8, đến lượt người rồi.
Hiên Viên Vệ tên là Thiện Ma Gia này rất giỏi công kích linh hồn.

Song, trong lúc đối phương có phòng bị thì 3hiệu quả công kích linh hồn của hắn ta rất nhỏ, cho nên trước đây Thiện Ma Gia vẫn chưa từng ra tay.
Ngươi có thể cứu người này nhưng có thể cứu được bản thân ngươi sao?

Vừa dứt lời, thanh huyết kiếm của Úy Nhàn đã nhẹ nhàng vung lên.

Ha ha!
Úy Nhàn cười lớn, huyết kiếm màu bạc trong tay nhẹ nhàng vung lên.
Không có Loạn Tượng Trận, căn bản không ai có thể đối kháng lại Đồ Tru Nguyệt Hoa.
Trên trán một Xi Vưu Về cách Minh Vi không xa xuất hiện một vết máu.
Tia máu bắn tung tóe, Xi Vưu Vệ này đã bị chém thành hai mảnh, ngã xuống trong vũng máu với đôi mắt mất tiêu cự chất chứa niềm căm hận.

Không ổn, mau bảo vệ Phù Nhị!

Sức mạnh linh hồn của ông ấy đã vượt qua giới hạn rồi, sợ rằng không chịu nổi...
.
Động tác của Minh Vi nhanh nhất, một tay nàng ta khẽ lật, trong tay đã xuất hiện một chiếc dây chuyền bảy sắc - loại bảo vật giúp chống đỡ công kích linh hồn.
La Tiêu ngăn trước mặt Lê Lạc Thủy, sử dụng thần đạo Đại Diễn nhanh chóng tính toán.
Muốn suy tính ý nghĩ của người có thực lực mạnh hơn mình là khiêu chiến cực kỳ gian khổ đối với La Tiêu, có điều ở trong đại trận Đồ Tru Nguyệt Hoa cũng không có nhiều người, đại lượng biến thiên tính toán ra cũng không nhiều.
Sắc mặt của đám cường giả Bỉ Ngạn cảnh như Minh Vi, lão Kim, Trì Nghĩa lập tức thay đổi.
Với thực lực của bọn họ thì vẫn có thể chống cự lại công kích linh hồn này, ngược lại hai người La Tiêu và Lê Lạc Thủy đều cảm thấy linh hồn như bị kim châm, đau đớn linh hồn kịch liệt khiến sắc mặt bọn họ trắng bệch.
Minh Vi căn bản không nhìn ra Úy Nhàn muốn ra tay với người nào, nhưng Phù Nhị có thể nhiễu loạn Đồ Tru Nguyệt Hoa nên nàng ta đoán gã sẽ ra tay với Phù Nhị.
Úy Nhàn bất ngờ nhìn Minh Vi, cười lạnh rồi nói:
Giãy giụa cũng không có ích lợi gì.
Nàng ta khẽ giơ lên, dây chuyền bảy sắc đã treo trên cổ Phù Nhị.
Thế nhưng công kích linh hồn của Thiên Ma Gia thật sự quá đột ngột, vả lại Phù Nhị đã là nó mạnh hết đà, cho dù không có công kích linh hồn thì ông cũng không chống đỡ được bao lâu.

Ô, ô...

Một lực ép linh hồn mạnh mẽ khuếch tán ra theo âm thanh này.
Ông bị Đồ Tru Nguyệt Hoa chém chết cũng chẳng sao, dù sao mình còn có thể dựa vào vũ trụ sống lại, nhưng Lê Lạc Thủy thì không có cơ hội làm lại.
Nhưng ngay vào giây phút này, dường như sức mạnh vô hình kia đụng phải thứ gì đó làm phát ra một tiếng
keng
giòn giã.
Giờ phút này gần như ai cũng gặp nguy hiểm, bởi vì bọn họ không thể suy đoán Úy Nhàn ra tay với ai, hơn nữa loại công kích này căn bản không cách nào chống đỡ.
Dù là Minh Vi và lão Kim có thân thủ phi phàm cũng khó mà né tránh...

Liều mạng?
Úy Nhàn vẫn mang dáng vẻ nhàn nhã như cũ:
Bị Đồ Tru Nguyệt Hoa vây nhốt, các ngươi đều đã là một đám người chết thì lấy cái gì liều mạng với ta?
Dứt lời, gã lại giơ huyết kiểm lên, những vầng trăng bạc trên bầu trời lại tỏa ra ánh sáng trong vắt.
Huyết kiếm của gã rung nhẹ, một sức mạnh vô hình lại lần nữa lan truyền ra.
Thú vị đấy.
Nhưng ngươi có thể tránh được thật sao?

Vương nữ đại nhân!

Vương nữ đại nhân...
So với người khác, Hiên Viên Vệ ở đây quan tâm đến an nguy của Lê Lạc Thủy hơn cả.
Tất cả mọi người đều hơi sững sờ.
Trước đó ở chỗ này không ai có thể chống đỡ được nhát kiếm vô hình của Úy Nhàn, Minh Vi không được mà lão Kim cũng không được.
Đứng đây để mặc cho Úy Nhàn giết còn không bằng liều mạng vật lộn.
Trong mắt lão Kim cũng lóe lên ánh sáng nguy hiểm, mấy Hiên Viên Vệ và người của tộc Nữ Hoa còn dư lại đều rục rịch.
Mấy ngày nay Phù Nhị luôn duy t9rì Loạn Tượng Trận đối kháng lại Đồ Tru Nguyệt Hoa, chỉ cần chậm trễ và sơ sót một chút thôi là sẽ có người bị Đồ Tru Nguyệt Hoa giết chết, 6vì vậy Phù Nhị vẫn luôn vô cùng căng thẳng, áp lực tinh thần cũng cực lớn.
Huống chi duy trì Loạn Tượng Trận cũng cực kỳ hao phí sức5 mạnh linh hồn.
Minh Vi bò dậy từ dưới đất, trong đôi mắt xinh đẹp đang nhìn chằm chằm Ủy Nhàn bừng lên hai ngọn lửa giận.
Trên mặt Úy Nhàn là nụ cười thản nhiên, gã nói với Minh Vi:
Ta cũng chưa nói là muốn giết người, có điều người kế tiếp nói không chừng.

Liều mạng với gã!
Trì Nghĩa chợt quát một tiếng.
Úy Nhàn thấy sức mạnh linh hồn của Phù Nhị khô kiệt, đương nhiên tìm đúng cơ hội này để Thiện Ma Gia ra tay.

Phùng!
.
La Tiêu và Lê Lạc Thủy còn chưa bò dậy thì Úy Nhàn đã chém ra một kiếm nữa.
Dưới sức mạnh vô hình lặng lẽ lan tràn, lần này hai người bọn họ đã không thể tránh né.
Một sức mạnh vô hình xoay vòng phía trên hai người, ngay sau đó lặng yên không tiếng động biến mất.

Ô?
Trên mặt Úy Nhàn hiện lên vẻ bất ngờ:
Chỉ là chân thần mà có thể tính ra suy nghĩ của ta ư.
Trên gương mặt của hình ảnh nọ có hai chỏm cầu, hình dáng cực kỳ quái dị.
Ngay khi xuất hiện, trong miệng nó lập tức bộc phát ra một tiếng kêu chói tai.
La Tiêu thúc giục thần đạo Đại Diễn đến cực hạn, cuối cùng trong nháy mắt khi Ủy Nhàn huơ kiểm đã tính ra kết quả.
Sắc mặt ông hơi thay đổi, đẩy Lê Lạc Thủy sau lưng ngã nhào xuống đất.
Một tấm giấy vàng do Phù Nhị đánh ra lại cháy bùng lên, Loạn Tượng Trận mà ông giữ gìn cũng hiện lên ánh sáng màu vàng nhạt.
Ngay vào thời khắc mấu chốt này, trên đỉnh đầu Thiện Ma Gia bỗng hiện lên một hình ảnh ma quái màu xanh nhạt.

Cam Ngạn!

Trì Nghĩa và lão Kim đồng thời kêu to.
Trong nháy mắt khi thanh huyết kiếm kia được vung lên, ánh mắt Minh Vi đông cứng lại, cắn răng vươn tay chộp về phía Phù Nhị từ xa hòng kéo ông dịch ra chừng một mét.

Phập!
Hai chân Phù Nhị lập tức bị một sức mạnh vô hình cắt trúng.
Ngay cả nhóm lão Kim cũng không kịp ra tay cứu giúp mà chỉ có thể trơ mắt nhìn.
Bản thân La Tiêu cũng chỉ có thể ôm lấy Lê Lạc Thủy, trái tim bắt đầu chìm sâu vào trong tuyệt vọng.
Con người của Minh Vi hơi co lại, cả cơ thể nghiêng qua một bên để né tránh.

Phụt!

Nháy mắt khi âm thanh bén nhọn kia lan truyền đến linh hồn ông, ông đã trợn trắng mắt rồi ngất đi.

Phùng, phừng, phừng.
Những tờ giấy vàng phân bố rải rác xung quanh Loạn Tượng Trận nhanh chóng bốc cháy, khiến toàn bộ Loạn Tượng Trận tan rã.
Ngay cả trên mặt Úy Nhàn cũng hiện lên vẻ kinh ngạc, gã cũng chưa nắm rõ tình hình.

Sau đó, một lá chắn tam giác màu xanh thẫm hiện lên trước người Lê Lạc Thủy và La Tiêu, chặn lại nhát chém của Úy Nhàn.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.