Chương 2520: Nuốt
-
Bách Luyện Thành Thần
- Ân Tứ Giải Thoát
- 1507 chữ
- 2022-02-19 08:30:20
Khiên Thiên Kính lại xuất hiện, hình ảnh chiếc khiên tam giác hiện lên trước người lão Kim giúp ông ta chặn lại nhát chém này.
La Tiêu là n8gười phản ứng lại đầu tiên.
Cho dù là khiên Thiên Kính hay vách ngăn không gian ngăn cách Thần vực, tất cả đều do La Chinh điều khiển.
Nhóm Hiên Viên Vệ lại vội vàng dịch chuyển không gian hàng rời khỏi Thần vực.
Mới chỉ trong nháy mắt, tất cả mọi người bao gồm Hiên Viên Vệ, Xi Vưu vệ và cả đại trận Đồ Tru Nguyệt Hoa đều bị nuốt vào bên trong.
Thoắt cái tất cả mọi người đã đều tiến vào Thần vực, hay nói cách khác là vào trong vũ trụ Đại Cực.
Bọn họ đều đụng trúng vách ngăn không gian.
Một khi bị vách ngăn không gian của Thần vực vây nhốt thì sẽ không dễ rời đi.
Toàn bộ mọi việc trong ngoài Thần vực, mối phiền phức duy nhất chính là đám người tộc Nữ Oa và Xi Vưu Vệ này.
Gã chỉ cần sử dụng Đồ Tru Nguyệt Hoa có thể chém giết sạch bọn họ, nhưng bây giờ lại xảy ra chuyện gì đây? Người bên trong Thần vực là ai? Vì sao có thể đánh chết Lộc Gia và Trọng Linh chỉ trong chớp mặt?
Nhưng ngay khi bọn họ vừa mới có hành động, toàn bộ bề mặt Thần vực bỗng nhiên xuất hiện một vết rách lớn dài đến mấy nghìn dặm, giống như miệng của một con quái vật khổng lồ cắn nuốt tất cả mọi người.
Thấy cảnh này, sắc mặt Úy Nhàn biến đổi:
Rời khỏi nơi này!
Trong mắt Úy Nhàn, Thần vực đương nhiên là quan trọng, nhưng gã cũng biết đạo lý 'núi xanh còn đó sợ gì hết củi, chỉ cần bẩm báo tin tức này về cũng có thể được coi trọng.
Gã có một loại dự cảm, nếu như mình bị vậy trong Thần vực thì chỉ sợ sẽ chẳng còn cách nào rời đi nữa.
Nhưng tốc độ cắn nuốt của vết rách đó vượt khỏi dự liệu của Úy Nhàn.
Trên mặt La Chinh duy trì vẻ bình tĩnh, nhưng sát ý trong lòng đã điên cuồng trào dâng.
Nghe vậy, con ngươi Úy Nhàn hơi co lại.
Mấu chốt nhất là người này có thể điều khiển và sử dụng khiên Thiên Kính!
Đối mặt với áp lực đến từ bên trong Thần vực, đám người Hiên Viên Vệ rối rít bay lên không, sợ mình lại bị kéo vào trong Thần vực.
Người này chính là La Chinh.
Ngươi là ai?
Úy Nhàn lạnh giọng hỏi.
Lộc Gia hét lên thảm thiết thê lương, kẽ hở vốn mở rộng bỗng khép lại.
Chết tiệt!
Rõ ràng tất cả đều nằm trong lòng bàn tay, tại sao bỗng nhiên lại xảy ra chuyện này? Loại người như Úy Nhàn trước khi làm chuyện gì đều sẽ suy tính đến mọi thứ, nên trước khi tới Thần vực việc to việc nhỏ gì gã cũng liên lạc bàn bạc với Bàng Miểu.
Xem ra kẻ này cũng đang luống cuống...
Rốt cuộc là ai, cút ra đây cho ta! Sợ đầu sợ đuôi là hành vi tiểu nhân!
Úy Nhàn tiếp tục gầm thét.
Lúc này Ủy Nhàn cũng sốt ruột, hoàn toàn không có dáng vẻ ung dung nhẹ nhàng như trước đó.
Vèo vèo vèo...
Những ánh trăng sáng do vầng trăng bạc trong Đồ Tru Nguyệt Hoa lóe lên, mà huyết kiếm màu bạc của gã cũng không ngừng vung lên.
Chỉ là một chân thần nhỏ nhoi mà dám nói ra lời thư thế, chứng tỏ đằng sau hẳn có chỗ dựa rất lớn.
Ta thấy kẻ phải chết là người mới đúng!
Ủy Nhan đột ngột giơ lên huyết kiếm trong tay lên, những vầng trăng bạc của Đồ Tru Nguyệt Hoa phát ra ánh sáng, một luồng sức mạnh vô hình chém ngay xuống đầu La Chinh.
Ủy Nhàn gầm thét, huyết kiếm trong tay vẫn điều khiển Đồ Tru Nguyệt Hoa như cũ, từng luồng sức mạnh vô hình lao về phía đám người Xi Vưu Vệ.
Keng keng keng...
Những đòn tấn công như cuồng phong vũ bão bị khiên Thiên Kính ngăn cản toàn bộ.
Từng lối đi không gian kéo dài ra từ thấp đến cao, bọn họ nhanh chóng chui vào trong đó.
Ầm ầm...
Một giây sau, đám Hiên Viên Vệ lảo đảo rời khỏi lối đi không gian, hết sức chật vật.
Hoảng hốt hay không cũng không có ý nghĩa gì.
Một giọng nói bình thản truyền đến.
Ánh mắt Ủy Nhàn đông cứng, nhìn một thanh niên lơ lửng trong hư không cách đó không xa.
Tuy bị nhốt trong Thần vực nhưng gã còn đại trận Đồ Tru Nguyệt Hoa, có điều e rằng đây là sức mạnh duy nhất của gã.
Nếu thanh niên này dám kéo bọn họ vào Thần vực thì chắc chắn hắn có chỗ dựa, khiên Thiên Kính vừa rồi nhất định cũng là do hắn mà ra.
Nhưng giờ phút này khi khiên Thiên Kính có hiệu lực, La Tiêu nghĩ ngay tới La Chinh.
Nếu như Chinh Nhi thật sự đã dung hợp ý chí sơ sinh của Thần vực, như vậy tất cả mọi thứ trong Thần vực đều nằm trong tay hắn!
Tại sao có thể như vậy!
Gã công kích như vậy chỉ phí công, hơn nữa còn nhanh chóng tiêu hao Thần Tinh trong Đồ Tru Nguyệt Hoa.
Minh Vi híp mắt nhìn Úy Nhàn, khóe miệng nở nụ cười lơ đãng.
Phá vỡ vách ngăn không gian này cần ít nhất mấy năm, đường lui của bọn họ hoàn toàn bị chặn kín.
Đừng hốt hoảng!
Mặc dù rơi vào tình cảnh bất lợi nhưng chẳng mấy chốc Ủy Nhàn đã điều chỉnh tâm trạng mình, nhanh chóng dẹp yên sự hốt hoảng của những Hiên Viên Vệ khác.
Đám Hiên Viên Vệ rối rít nghiêng đầu nhìn sang.
Trọng Linh?
Trọng Linh làm sao cơ?
Trong lúc Úy Nhàn điều khiển Đồ Tru Nguyệt Hoa tàn sát, gã cũng đồng thời sai Trọng Linh tiếp tục mở lối đi không gian.
Nhóm lão Kim, Minh Vi, La Tiêu và Trì Nghĩa chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm Úy Nhàn không nói gì.
Là ai đang giở trò quỷ!
Hắn ta lập tức phát hiện mình và thế giới trong cơ thể bị mất đi mối liên hệ, thế thì làm sao dịch chuyển được nữa?
A...
Trên bề mặt Thần vực nứt ra một cái miệng to, một luồng sức mạnh cường đại kéo Lộc Gia xuống dưới! Sắc mặt Lộc Gia hơi thay đổi, thấy mình bị rơi xuống khe nứt thì vội vàng thi triển dịch chuyển không gian để rời đi.
Nhưng sức mạnh của hắn ta vừa mới vận chuyển, một luồng sức mạnh vô hình đã bao phủ toàn thân hắn ta.
Keng keng keng keng keng...
Cho dù gã chém về phía Phù Nhị mất đi hai chân đang hôn mê hay là người của tộc Nữ Oa, khiên Thiên Kính đều có thể xuất hiện kịp thời, ngăn cản một kích trí mạng của gã.
Ta là ai không quan trọng...
La Chinh chậm rãi bay về phía Úy Nhàn, đồng thời nói:
Quan trọng là các ngươi đều sẽ chết ở đây!
Vừa rồi Úy Nhàn chém một kiếm về phía Lê Lạc Thủy khiến La Chinh sợ hết hồn.
Lúc đó mẫu thân hắn bị uy hiếp tính mạng nghiêm trọng, chỉ cần đến chậm một bước là hắn sẽ phải rời xa bà mãi mãi.
Chinh Nhi, cẩn thận!
Lê Lạc Thủy lên tiếng nhắc nhở.
Mặc dù bà biết La Chinh chắc hẳn không sợ hãi nhưng vẫn lo lắng cho sự an nguy của hắn.
Thánh nhân như La Tiêu đã phát hiện sự tồn tại của thiên Thiên Kính từ rất nhiều năm trước, nhưng ông không hề3 không biết về lai lịch của chiếc khiến này, mãi về sau mới được Lạc Thủy nói cho.
Dường như không chỗ nào trong Thần vực mà khiên Thiên K9ính không có mặt, cho dù là dưới đáy, bên trên hay là mặt bên của Thần vực, chỉ cần bị tấn công là nó sẽ hiện ra.
Một vài thánh nhân cũng 6đã từng nghiên cứu pháp môn trong này, rất hiển nhiên có không ít người mơ ước chiếm khiên Thiên Kính làm của riêng.
Có điều, qua nhiều nă5m như vậy, chưa ai tìm ra pháp môn ẩn chứa trong đó cả.
Sắc mặt của đám người Lộc Gia đợi lệnh cách đó không xa cũng căng thẳng.
Ngay lúc này, lối đi không gian sau lưng Úy Nhàn bỗng phát ra một tiếng hét thảm.
Tiếng kêu thảm thiết kia truyền tới có nghĩa có người ở trong Thần vực đánh chết Trọng Linh? Đám người Hiên Viên Vệ càng căng thẳng hơn, gương mặt Úy Nhàn thì đầy vẻ hung ác.
Ngay khi gã muốn phát tác, Lộc Gia ở cách đó không xa bỗng nhiên cảm thấy dưới chân mình trống rỗng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.