Chương 2567: Áo mộ
-
Bách Luyện Thành Thần
- Ân Tứ Giải Thoát
- 1405 chữ
- 2022-02-19 08:35:26
Thế nhưng chỉ sau vài hơi thở, họ đã thấy Ngao Độc Quân Nghị vây quanh mình bò đi tán loạn khắp nơi.
Mấy người tại H8oa Bắc bèn dời mắt nhìn sang đây, ngay sau đó cả bốn cặp mắt đều trợn tròn! Anh chàng tên La Chinh kia đã giết chết chân th3ần đại viên mãn điều khiển độc trùng chỉ trong nháy mắt! La Chinh từng vào biển Chân Ý, thực lực đương nhiên là nhỉnh hơn b9ọn họ một chút, về điểm này thì Lại Hoa Bắc công nhận.
Thế nhưng kẻ địch của họ cũng là đại viên mãn đã bước vào bi6ển Chân Ý, theo lý thì thực lực phải ngang ngửa với La Chinh mới đúng chứ? Chỉ trong vòng vỏn vẹn vài giây, La Chinh đã có 5thể giết chết đối phương.
Kẻ cầm đầu mặc áo gấm màu tím, khuôn mặt anh tuấn, rất có phong thái của công tử nhà giàu quyền thế.
Bên cạnh y là một người đàn ông đội nón đen, cũng chính là Du Mục Chi.
Sự xuất hiện của nhóm La Chinh và Lại Hoa Bắc lập tức khiến họ chú ý tới.
Linh hồn khổng lồ ấy chắc chính là ác quỷ áo mộ mà Lại Hoa Bắc nhắc tới.
Cũng không biết Thiên La Vệ này trải qua sự kiện gì mà trước khi chết chẳng thể giữ lại xác cho mình, sau khi chết linh hồn sót lại còn hóa thành ác quỷ.
Mặc dù ác quỷ áo mộ cực kỳ hung hăng, nhưng nó lại bị hai dây xích do lửa biến thành quấn chặt lấy.
Sau khi làm xong xuôi mọi việc, La Chinh lại bức độc tố trong cơ thể mình ra ngoài.
Cuối cùng hắn nhìn vào trong động, hỏi:
Động này sau không?
Không.
Đi tiếp từ đây thì cùng lắm chỉ khoảng mười nghìn mét nữa là đến.
Lại Hoa Bắc trả lời.
Không sao, chút độc ấy không làm gì được ta đâu.
La Chinh xua tay, nói.
Chút độc ấy
là thế nào chứ...
Lại Hoa Bắc và ba người bạn nghe vậy liền lộ vẻ mặt như thể kẻ đứng trước mình là quái vật chứ chẳng phải người.
Vậy chúng ta đi thôi.
La Chinh khẽ gật đầu.
Cả nhóm năm người lại tiếp tục hành trình trong hang động.
Càng đi sâu vào trong, không gian động càng rộng mở hơn, mà khoảng cách mười nghìn mét cũng chỉ tốn vài hơi thở đã đến đích.
Nhất là ba chân thần đại viên mãn kia, họ đều đăm chiêu nhìn sang Lại Hoa Bắc.
Họ thật sự không biết hắn ta tìm ra quái vật này từ xó xỉnh nào đây nữa?
Sau khi giải quyết thanh niên kia, La Chinh rút thanh trường kiểm ra và lấy đi nhẫn Tu Di trên tay đối phương.
Như vậy chứng tỏ, hoặc là thực lực của hắn vượt trội hơn hẳn đối thủ, hoặc là do thanh niên kia quá khinh địch, để La Chinh nắm lấy cơ hội.
Lại Hoa Bắc và ba người bạn của mình thiên về giả thuyết sau hơn...
Mặc dù bốn người bọn họ là chân thần đại viên mãn nhưng đã ở tại Thiên Dung thành quá lâu rồi, rất khó khiến họ tin rằng giữa những chân thần với nhau lại chênh lệch thực lực nhiều đến thế.
Lúc họ vừa rẽ qua một khúc ngoặt thì bỗng nghe thấy đằng trước vọng đến tiếng kêu
tu
rất quái lạ, đi kèm với đó còn có sóng linh hồn hùng mạnh khuếch tán ra.
Cùng lúc ấy, tiếng chửi rủa vang lên:
Chết tiệt! Ác quỷ áo mộ này chỉ loáng cái đã mạnh lên gấp mấy lần!
Lại Hoa Bắc và ba người bạn nghe được giọng nói này liền sầm mặt xuống:
Là giọng của Du Mục Chi!
La Chinh nhìn cảnh tượng xung quanh.
Đúng như những gì Lại Hoa Bắc đã nói, hang động này quả thực không quá sâu, trước mắt hắn đã là cuối động rồi.
Có vài cường giả vì lý do nào đó mà bị mất đi thân xác, trước khi chết họ bèn dùng chút sức mạnh cuối cùng để xây nên một ngôi mộ cho mình, đó được gọi là áo mộ.
Uuu...
Ở bên kia áo mộ, một linh hồn có hình thể rất lớn điên cuồng giãy giụa giữa không trung.
Cẩn thận một chút!
Đám Ngao Độc Quân Nghị kia chỉ là trốn đi thôi, chúng ta hãy cố gắng đừng chạm mặt đất, mà cũng phải chú ý trên đỉnh đầu!
Lại Hoa Bắc dẫm nhẹ lên mặt đất, thân người cũng bay lơ lửng giữa không trung.
Mặc dù thanh niên kia chết đi, toàn bộ Ngao Độc Quân Nghị mất đi chủ nhân điều khiển, nhưng loại trùng độc này vốn đã có tính công kích rất mạnh rồi, đương nhiên họ phải hết sức đề phòng.
Cả nhóm bốn người thận trọng bay vút về phía La Chinh.
Ngón tay hắn bắn nhẹ, lập tức đốt trụi nó chỉ bằng một mồi lửa.
Mặc dù không biết xuất thân cũng như thể lực sau lưng thanh niên này như nào, nhưng La Chinh thật sự không muốn dính vào quá sâu, đương nhiên hắn sẽ chọn cách hủy xác xóa dấu vết.
Ở đây không phải Thần vực, nhất là hiện giờ La Chinh chỉ có một mình không chốn dựa vào, có rất nhiều tình huống hắn cần phải xử lý cẩn thận.
La, La Chinh huynh, huynh không sao chứ?
Lại Hoa Bắc nhìn gương mặt nhuốm màu xanh lục của La Chinh, ánh mắt lộ ra vẻ lo lắng:
Ta có mấy loại thuốc giải được như Thiên Hoa đan này nọ, nhưng độc tính của Ngao Độc Quân Nghị quá ác liệt...
Nói đến đây, Lại Hoa Bắc bỗng nhiên ý thức được một vấn đề.
Độc tính của Ngao Độc Quân Nghị cực kỳ hung bạo và phát độc rất nhanh, ngay khi vừa bị cắn sẽ ngã lăn ra chết.
Vậy mà La Chinh đã xanh hết cả mặt rồi nhưng vì sao vẫn đứng sừng sững ở đấy như không có việc gì?
Ban nãy Lại Hoa Bắc còn định bỏ cuộc, song thực lực mà La Chinh thể hiện ra giúp hắn ta thấy được tia hi vọng.
Mấy chân thần đại viên mãn bọn họ cũng có thể xem là nhân vật thuộc tầng cao nhất trong Thiên Dung thành, nhưng chẳng ai mong muốn chui rúc tại khoảnh đất nhỏ hẹp tầm thường này suốt đời cả.
Tia hy vọng nhỏ nhoi này cũng đủ để hắn ta thử phấn đấu một lần.
Ở đây có một thanh trường kiếm màu lục cắm chặt dưới đất, đằng sau thanh kiếm có một chống các thứ như quần áo được xếp gọn, đôi ủng dài...
Mấy thứ này đã để đây một thời gian khá lâu rồi, trên bề mặt đều đóng một lớp bụi thật dày.
Đây chính là
áo mộ
mà Lại Hoa Bắc nói.
Ở đầu kia của hai sợi xích là hai chân thần đại viên mãn có tướng mạo giống nhau như đúc.
Dường như hai người này rất giỏi trong việc khắc chế linh hồn, thế mà có thể trói chặt ác quỷ áo mộ không cho nó động đậy.
Đứng cạnh hai chân thần đại viên mãn ấy còn có ba người nữa.
Ánh mắt Du Mục Chi lướt qua, khi thấy được Lại Hoa Bắc thì hơi sững sờ:
Lại Hoa Bắc? Sao các ngươi...
đến đây?
Vị công tử đứng cạnh Du Mục Chi đã phải người đứng chặn ở cửa hàng rồi mà.
Trong suy nghĩ của gã, Lại Hoa Bắc căn bản không thể vào đây được.
Trong mắt Lại Hoa Bắc đong đầy hận thù, hắn ta cười lạnh rồi nói:
Đương nhiên ta tới đây để lấy thứ thuộc về ta! Thật không ngờ Du Mục Chi ngươi lại là kẻ bỉ ổi như thế, dám dẫn người ngoài đến nơi này!
Đối mặt với lời văn hỏi của Lại Hoa Bắc, Du Mục Chi chẳng hề tỏ vẻ áy náy mà ngược lại còn cứng cổ cười khẩy, nói:
Chỉ bằng vài tên rác rưởi vô dụng các ngươi mà cũng muốn chiếm áo mộ của Thiên La Vệ à? Con người quý ở chỗ biết tự lượng sức mình, có vài thứ những kẻ các ngươi có thể chạm vào sao?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.