• 3,320

Chương 3189: Cửa lục dục


Thử thách sau khi tiến vào thế giới này không có giới thiệu quy tắc cụ thể, nhưng những người này đã nhắc nhở vô cùng rõ ràng: Ăn mấy thứ nà8y chắc chắn sẽ chết, sau khi chết nhất định sẽ bị loại...

Thử thách trước mắt là một thử thách hoàn toàn nhằm vào ý chỉ.
La Chinh nhìn văn võ bá quan đứng ngay hàng thẳng lối, trong mắt hiện lên vẻ kỳ quái:
Là ham muốn quyền lực?

Nếu đã biết toàn bộ đều là tình huống trong ảo cảnh, cái gọi là quyền lực, phú quý đối với La Chinh cũng chỉ là mây bay, ham muốn quyền lực sao có thể thử thách được hắn? Huống chi La Chinh cũng không theo đuổi vinh hoa phú quý.
Trước đây La Chinh hoàn toàn có thể dùng thần đạo Đoạn Tình để đối phó, nhưng hiện tại hắn đã bị cướp đi5 tất cả năng lực và thần thông, đương nhiên không thể thi triển thần đạo Đoạn Tình.
Ngửi thấy hương rượu lan tỏa tới, yết hầu La Chinh khẽ trượt, trong mắt hiện lên vẻ kiên định, sau đó ngoảnh đầu bỏ đi!
Trong lòng ông, ngay từ đầu đã phủ định cô gái đầu quân cho tộc Vô Không và Phượng Ca, nếu có quyền hạn này, có lẽ ông đã ngăn cản hai cô gái đi vào bầu trời sao kia nhận thử thách.
Mới tới cửa ái quyền lực đã dừng lại rồi?
Bức tượng nói.
So ra thì biểu hiện của Phượng Ca và cô gái tộc Vô Không kia nổi bật hơn La Chinh rất nhiều.
Trong đồng hoang, hắn vẫn đơn độc một mình.
Thân thể đã mệt mỏi cùng cực, không ngừng nhắc nhở La Chinh rằng hắn đã vô cùng đói khát, cổ họng khô khốc đến độ bốc khói! Lại nhìn vào ngọn đèn phía trước, La Chinh đã không còn chờ mong gì nữa. Món ngon dưới ánh đèn chẳng qua chỉ là một sự tra tấn đối với hắn mà thôi... Dưới những ngọn đèn là đầy ắp đồ ăn và rượu ngon, hấp dẫn mê người, lay động linh hồn La Chinh, làm hắn khó lòng kiềm chế.
Thân thể phàm nhân này dù sao cũng có cực hạn, phải chăng đạt tới mức cực hạn thì sẽ chết đi? Vậy nghĩa là không thể vượt qua thử thách trước mắt?
La Chinh vừa bước đi như một cái xác không hồn vừa suy nghĩ.
Hai trăm năm...
Ba trăm năm...
Cửa ải này có lẽ không khó đối phó.
Những suy nghĩ của La Chinh vẫn quá đơn giản.
Suy nghĩ liên miên, cuối cùng hắn cảm thấy trước mắt tối sầm lại, hai mắt không thể nhìn thấy thứ gì,
bịch
một tiếng, ngã xuống đất.
Không biết qua bao lâu, ý thức của hắn dần dần khôi phục.
Cửa ải thứ năm...
Cửa ải thứ sáu...
Năm trăm năm...
Cho đến một ngày, trong lòng La Chinh bỗng sinh ra cảm giác khác thường.
Có đôi khi La Chinh cảm thấy đây không phải thử thách gì đó mà là một cực hình!
Bốn canh giờ...
Tạm không nói tới cô gái tộc Vô Không kia, Phượng Ca tuy đã trải qua đau buồn nhưng còn lâu mới có thể gọi là phức tạp, trước lúc quen biết La Chinh, phần lớn sinh mệnh của nàng chỉ có thể hình dung bằng hai từ
nhạt nhẽo
, tư duy đơn thuần như vậy thường sẽ có sức chống cự tương đối mạnh đối với sự mê hoặc của lục dục...
Trong ảo cảnh bầu trời sao, La Chinh đã
tại vị
trăm năm. Dường như hắn đã hoàn toàn quên mất mình là ai, chỉ biết mình là hoàng đế quyền khuynh thiên hạ. Bên tai luôn vang lên lời ca tụng, một lời nói ra là pháp tắc của cả thiên hạ.
Hắn không ở trong đồng hoang, cũng không ở trong thần miếu mà đang ở trong một tòa đại điện mạ vàng, bản thân đang ngồi trên ghế rồng, thân khoác long bào, nhìn xuống văn võ bá quan bên dưới!
Ta không bị loại, vậy hẳn là đã vượt qua rồi?
La Chinh ngồi trên ngai vàng, trên mặt hiện lên vẻ vui mừng.
Cửa ải đầu tiên lấy ham muốn ăn uống để thử thách bản thân, vậy cửa ải thứ hai thì sao?
Hoàng cung rộng lớn như vậy bỗng chốc sụp đổ.
Lúc này La Chinh mới chợt nhận ra mình đã mắc kẹt ở cửa ải quyền lực rất lâu, khám phá cửa ải này tốn mất mấy trăm năm.
La Chinh vốn là người chậm nhất trong ba người, nhưng Phượng Ca và cô gái tộc Vô Không lại bị mắc kẹt bởi cửa ải tình yêu, để La Chinh vượt lên trước,

Đã qua cửa Lục Dục, có được tính là vượt qua thử thách hay không?

Trong cửa Lục Dục, cô gái tộc Vô Không đã vượt qua ba ải, điều làm bức tượng lấy làm lạ hơn chính là Phượng Ca lại liên tục vượt qua bốn cửa ải, như thể nàng không hề có lục dục, không hề chìm đắm trong đó.

Nói đi nói lại, cửa Lục Dục này, trải qua càng nhiều, suy nghĩ càng nhiều càng phức tạp thì càng dễ chìm đắm trong đó.
Bức tượng thở dài nói.

Sắc dục?
La Chinh nhướng mày.
Thật ra cửa ải thứ ba không khó đối với La Chinh, tuy hắn mang thân thể phàm nhân nhưng đường tình phong phú, những cô gái trước mắt hắn đều có sắc đẹp tuyệt trần nhưng không thể lay động lòng hắn được
Cho dù có âm thanh sa ngã và mùi hương thơm ngát nhưng La Chinh vẫn nhịn được, nhanh chóng vượt qua cửa ải thứ ba...
Cửa ải thứ tư...
Trí nhớ ban đầu bỗng như thủy triều ập tới, tất cả mọi thứ trước mắt đều trở nên cực kỳ buồn cười.
Thần dân, phi tần hóa thành xương khô đầy đất, hóa thành làn bụi bay theo gió.
Trong một khoảng thời gian hữu hạn, thử thách như vậy thật sự không có ý nghĩa gì đối với La Chinh. Những nơi này là ảo cảnh, một giấc mộng trăm năm, ngàn năm, chẳng qua cũng chỉ bằng một bữa ăn sáng. Ban đầu La Chinh có thể thản nhiên đối diện với thế giới này, nhưng thời gian dần trôi qua, hắn đã ở đây với thân phận hoàng đế trong suốt mấy chục năm...
Trí nhớ thực sự của hắn như đã trở nên vô cùng xa xôi, dường như hắn đã dần tiếp nhận thân phận hoàng đế phàm nhân trong hoàn cảnh này.
Nhưng thời gian trong ảo cảnh bầu trời sao khác với bên ngoài. Thời gian La Chinh bị mắc kẹt thật sự chẳng qua chỉ hơn hai nén hương mà thôi...
Sau khi La Chinh vượt qua cửa ải này, cả thế giới lại đảo lộn, trước mắt La Chinh chỉ còn những cô gái quốc sắc thiên hương, có người vuốt tóc yêu kiều, cũng có người liếc mắt đưa tình.
Năm canh giờ...
Mười canh giờ...
Hắn và các thần dân, phi tần, đều có những mối quan hệ liên kết, đã hoàn toàn dung nhập trong đó...
Trong thần miếu, bức tượng ở chính giữa đang nhìn bầu trời sao bằng ánh mắt bình tĩnh. Trong bầu trời sao, La Chinh, Phượng Ca và cô gái Nhân tộc kia đều đang trải qua những thử thách khác nhau. Bức tượng là con rối, tư duy như thường nhưng bị hạn chế ở một vài phương diện. Sứ mệnh của ông là chờ thần miếu mở ra, lựa chọn một đối tượng đủ tư cách.
Tu3y dọc đường đi La Chinh đã trải qua rất nhiều chuyện, linh hồn cũng trở nên vô cùng cường đại, nhưng chỉ linh hồn cường đại thì không có tá9c dụng quyết định đối với việc gia tăng sức mạnh ý chí.
Đặc biệt là sức mạnh ý chí tăng cường đến một mức độ nhất định thì rất khó 6có thể tiến thêm được nữa.
Sau khi tỉnh lại, hắn lập tức quan sát xung quanh.
Nếu hắn thất bại thì hắn là đã trở về thần miếu.
Nếu ảo cảnh bầu trời sao chỉ có như vậy thì thật ra cũng không khó, La Chinh chỉ tốn hơi nhiều thời gian ở cửa ải thứ hai mà thôi.

Nhưng La Chinh vẫn chưa rời khỏi thế giới này, ánh sao đầy trời vẫn hiện hữu trên không trung.

Trong lúc La Chinh còn đang hoang mang thì ánh sao đầy trời lại xoay tròn, ập xuống người hắn.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.