• 8,615

Chương 3241: Một mũi tên đơn giản


Đương nhiên La Chinh không biết biến cố vừa xảy ra trong thành Bắc Huyền, hắn không ngừng bay lên cao, khoảng cách giữa hắn và một mặt trời trong đó 8càng lúc càng gần.

Quả cầu ánh sáng khổng lồ trên đỉnh đầu tạo thành một vòng lửa xoay ngược kỳ lạ, như thể toàn bộ lửa đều phun ra từ trong3 đó. Mà tình trạng thân thể La Chinh lại tương phản, một loạt lốc xoáy đều xoay tròn đúng hướng, không ngừng hấp thu những ngọn lửa bị phụt ra. Tron9g cảm giác của La Chinh, trong thiên địa, ngoại trừ những lốc xoáy nho nhỏ trên thân mình thì cũng chỉ còn lại lốc xoáy khổng lồ kia. Giờ khắc này, 6trong lòng La Chinh bỗng nhiên sinh ra một liên tưởng kỳ quái.


Ngọn lửa trong mặt trời thật sự là do Đế Tuấn phóng ra? Hay là đến từ một nơ5i khác?
La Chinh hỏi. Hẳn cảm thấy ngọn lửa trong mặt trời giống như được trút xuống từ một không gian khác, còn lốc xoáy trên thân thể hắn lại hấp thu những ngọn lửa này vào một không gian khác! Tuy cả thân thể La Chinh và lốc xoáy trong mặt trời đều không có chút dao động không gian nào, nhưng giác quan thứ sáu nói cho La Chinh rằng hắn phải là như vậy...

Đúng.
Đế Tuấn khẳng định.

Nhưng ta không phát hiện ra.
La Chinh nói.

Bởi vì cấp độ năng lượng không đủ, chỉ khi năng lượng đạt đến cấp độ như Cửu Dương Diệt Thế thì mới có thể quan sát được, cho nên người mới cảm thấy mặt trời đang xoay tròn.
Đế Tuấn nói.

Vậy phải làm thế nào?
La Chinh hỏi.
Bây giờ ngươi kéo là được.
Hậu Nghệ lại nói.
La Chinh lại cố gắng kéo dây cung, Hậu Nghệ lẩm bẩm trong miệng, từng tia sáng vàng bùng lên từ ảo ảnh của Hậu Nghệ, hóa thành một ấn ký trên người La Chinh.

U!

Ấn ký này vừa mới biến mất, La Chinh đã kéo dây cung được chừng nửa thước, nhưng sau nửa thước, dây cung lại không nhúc nhích được nữa...
Hậu Nghệ lại niệm từng câu từng chữ, những lời này như được truyền lại từ Hỗn Độn số bảy mươi bảy, mỗi một chữ đều tràn ngập sức mạnh.
U!

Ấn ký màu vàng lại bao phủ La Chinh, chờ khi ấn ký biến mất, dây cung vàng trong tay La Chinh lại kéo ra nửa thước.
Một vài cây cung lợi hại đến mức không cần trang bị mũi tên mà sẽ tự động ngưng kết.
Thế mà quên mất, chưa đưa Diệt Dương Thần Tiên này cho ngươi.
Hậu Nghệ võ tràn nói. Đế Tuấn đang lơ lửng ở bên cạnh, khóe mắt giật giật một lúc, ông vẫn luôn cảm thấy năm đó mình bại dưới tay thằng ngu này là chuyện không thể tha thứ. Vẻ mặt La Chinh cũng tràn đầy bất lực, nhưng nghĩ lại dù sao người này cũng là tiền bối Nhân tộc, hắn chỉ có thể nhịn.
Hậu Nghệ phất tay về phía Xa Nhật Thần Cung đã được kéo căng dây, một mũi tên màu vàng đã được gắn vào cung.
Dây cũng đã kéo, mũi tên đã lắp, La Chinh không có gì để do dự
Lặp đi lặp lại sau lần như thế, cuối cùng Xạ Thật Thần Cung cũng được kéo căng!
La Chinh nhắm vào mặt trời cách đó không xa, trên thực tế thì ở góc độ này cũng không cần nhắm.

Cứ thể buông dây cũng là được?
La Chinh hỏi.

Soat!

Diệt Dương Thần Tiễn lao về phía lốc xoáy. Diệt Dương Thần Tiên hoàn toàn khác với tưởng tượng của La Chinh, cũng không có uy lực hủy thiên diệt địa gì đó mà chỉ như một mũi tên bình thường bay về phía mặt trời mà thôi, ngay cả tốc độ cũng không lạc quan.

Diệt Dương Thần Tiễn này thật sự có thể tiêu diệt mặt trời sao?
La Chinh nghi hoặc.

Soạt...
Ngón tay hắn kéo sang một bên, sợi dây cung dài mảnh lại không hề lay chuyển.
Nếu không có Hồn Nguyên Chi Linh bảo vệ, chỉ sợ ngón tay của hắn đã bị dây cung cắt đứt!

Cung này kéo không được?
La Chinh lấy làm lạ hỏi. Hậu Nghệ cười ha hả:
Cung này của ta đương nhiên không thể tùy tiện kéo ra, chỉ dùng sức mạnh là không thể!


Chẳng lẽ không phải Bỉ Ngạn sao?
Hậu Nghệ hỏi với giọng điệu đùa giỡn. La Chinh lắc đầu:
Có lẽ không phải Bỉ Ngạn, đây không phải thần quân lực.
Đế Tuấn tán thưởng một tiếng:
Trực giác thật nhạy bén, ta nhớ lúc lão già Nguyên Thủy Thiên Tôn kia nhận ra điều này thì đã là mấy chục thần kỷ nguyên sau đó rồi...

Điều gì?
La Chinh ngạc nhiên hỏi.
Năng lượng trong Hỗn Độn đều không đến từ trong Hỗn Độn.
Đế Tuấn đáp.
Năng lượng trong Hỗn Độn đều không đến từ trong Hỗn Độn...
La Chinh thì thào lặp lại một lần, hắn vẫn cảm thấy khó hiểu:
Sao có thể, vậy sức mạnh của chúng ta đều đến từ bên ngoài Hỗn Độn sao?

Nghe câu hỏi của La Chinh, Hậu Nghệ và Đế Tuấn lén nhìn nhau một cái, trong mắt đều toát lên vẻ kinh ngạc.
Đế Tuấn cười ha hả nói:
Thần thông Cửu Dương Diệt Thế đương nhiên là đến từ thần thông huyết mạch của ta, sao có thể đến từ nơi khác?

La Chinh nhìn mặt trời đang phóng đại, trên mặt hiện lên vẻ hoang mang:
Thoạt nhìn có vẻ là như vậy, những ngọn lửa trong lốc xoáy này quả thực giống như là được rút ra từ nơi khác...

Nhỏ như một cây đuốc do phàm nhân châm lên, lớn như Bỉ Ngạn cảnh đánh vỡ thiên địa, tất cả năng lượng đều có liên quan đến bên ngoài Hỗn Độn, những cấp độ năng lượng vẫn quá nhỏ, khiến cho người ta không thể phát hiện ra, nhưng khi năng lượng đạt tới một cấp độ nhất định, những thứ hiện ra trước mặt mọi người sẽ khác, có vài thứ sau khi biến đổi về lượng sinh ra biến đổi về chất mới có thể quan sát được.
Cấp độ năng lượng...

Nghe Đế Tuấn giải thích, La Chinh cũng cảm thấy có lý, quả thực vừa rồi hắn cũng có cảm giác này.
Nhưng thân thể của bản thân thì sao?
Thân thể của hắn không phát ra năng lượng mà là hấp thu năng lượng, cái này có thể giải thích như thế nào?
La Chinh không biết rằng năm đó Nguyên Thủy Thiên Tôn có thể đưa ra suy đoán như vậy đã là thiên tài trong thiên tài, dù sao khi đó Nguyên Thủy Thiên Tôn hoàn toàn không hay biết gì về bên ngoài Hỗn Độn, suy đoán như vậy chẳng khác nào một con kiến suy đoán độ cao của bầu trời, đáng sợ chính là mọi chuyện xảy ra sau đó đã chứng minh suy đoán của Nguyên Thủy Thiên Tôn là chính xác!
Đây cũng là lý do vì sao các đại năng Nhân tộc lại tình nguyện đi theo Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Vấn đề không tiếp tục được thảo luận nữa, khoảng cách giữa La Chinh và mặt trời thứ nhất đã tương đối gần, Xạ Nhật Thần Cung vắt ngang trên vai La Chinh phát ra âm thanh chấn động từng hồi, cây trường cung màu vàng này giống như có ý thức, đột nhiên trở nên phấn khích.
Xạ Nhật Thần Cung tuy là do Hậu Nghệ giao cho hắn, nhưng thực tế vẫn là một phần của Văn Minh Chi Khí, giống như lông chim màu xanh của Dực Vương, là tín vật Bỉ Ngạn thuộc về Văn Minh Chi Khí.
La Chinh nhấc trường cung lên, một tay siết dây cung, đột nhiên kéo căng, kỹ thuật cực kỳ lão luyện.
Hậu Nghệ đắc ý ra mặt, y còn chưa trả lời, Đế Tuấn đã giành nói trước:
Đương nhiên là có thể, Diệt Dương Thần Tiễn của hắn không dựa vào uy lực để phá hủy mặt trời mà là dập tắt mặt trời.
Theo lý luận của Nguyên Thủy Thiên Tôn, năng lượng trong Hỗn Độn đều không đến từ trong Hỗn Độn, tất cả các năng lực đều đến từ nơi khác..

Những mặt trời trên kia cũng là như vậy.

Chỗ lợi hại của Diệt Dương Thần Tiên của Hậu Nghệ chính là cắt đứt liên hệ đối bên, cắt đứt con đường cung cấp năng lượng.

Chính điều này đã khắc chế gắt gao thần thông của Đế Tuấn.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.