• 3,255

Chương 3242: Mắt thấy


Không có kinh thiên động địa, không có định tại nhức óc, mặt trời cứ thể biến mất khỏi tầm nhìn của La Chinh theo một cách thức vô cù8ng đơn giản.


Vậy là đã bắn tắt một mặt trời rồi?
La Chinh ngơ ngác cầm Xạ Nhật Thần Cung.

Hậu Nghệ cười ha hả:
Th3ế nào? Chẳng lẽ còn phải bắn pháo hoa cho ngươi sao?

Bọn họ đã lấy được một nửa số Vòng Tròn Giảng Lâm, nhưng vận mệnh sau khi giáng lâm lại vô cùng thảm thiết. Bọn họ vừa suy đoán vừa đưa mắt nhìn Hồn Nguyên Chi Linh màu vàng trong tay La Chinh, có lẽ bọn họ đã quên mất vật này nên mới giảng lâm thất bại.
Vốn dĩ Thái Nhất Thiên Cung chính là đối tượng đầu tiên bị phá hủy, nhưng vì chuyện này nên quá trình càng phải đẩy nhanh.
Sau khi khống chế lão Anh và Đông Hoàng, tộc Kim Ô muốn hủy diệt Thải Nhất Thiên Cung cũng không phải việc gì khó. Những tin tức Đế Tuấn vừa truyền về lại không khả quan cho lắm.
La Chinh bực bội lườm Hậu Nghệ một cái.
Mặc kệ quá trình như t9hế nào, hắn thật sự đã dựa vào Xạ Nhật Thần Cung mà tiêu diệt một mặt trời.
Hiện tại không biết các cường giả trong thành Bắ6c Huyền còn có thể chống đỡ bao lâu, tiêu diệt hết số mặt trời còn lại mới là chuyện quan trọng cần làm.
Một mặt trời khổng lồ cũng biến mất theo.
Này...

Khóe mắt Đế Tuấn không ngừng co giật, như thấy được một cảnh tượng không thể tin nổi.

Rốt cuộc dập tắt thế nào vậy, Đế Tuấn lão huynh?

Sơn chắp tay với những người đó rồi nói:
Ta đi vào trước.

Người đàn ông đứng cách Sơn gần nhất cười nhẹ một cái:
Hòa làm một thể với nó như vậy, có cam tâm không?

Sơn bình tĩnh đáp:
Ta và nó vốn đồng nhất, sau khi hòa làm một thể, cái mà các ngươi nhìn thấy có thể là ta, có thể là nó, có gì mà cam tâm với không cam tâm.

Mỗi khi tộc Kim Ô tấn công một chậu đều sẽ mang theo Cửu Đạo Dương Văn Ấn vào đó, Cửu Đạo Dương Văn An được chế tạo từ huyết mạch của Đế Tuấn, cho dù khoảng cách có xa xôi thể nào, ông ta cũng có thể thi triển Cửu Dương Diệt Thể.
Nhưng đó chẳng qua chỉ là một vật dùng để phòng hờ, trước đây ông ta chưa bao giờ nghĩ tới chuyện thi triển thần thông này.

Hả?

Liệt Sơn Thị của tộc Thần Nông đứng ở bên cạnh, khẽ vuốt cằm đáp:
Kế hoạch đại thanh tẩy sẽ vô cùng thuận lợi, nhưng mà...

Nói xong, ông ta đưa mắt nhìn về phía Đế Tuấn cách đó không xa.
Kế hoạch này còn có một điều kiện tiên quyết, chính là
Đại giáng lâm
.
Cơ Hiên Viên đứng trước nhất nghe vậy quay đầu lại, trên mặt hiện lên vẻ bất ngờ:
Sao có thể chứ?


Là bị dập tắt, để ta nhìn xem.
Đế Tuấn vươn hai ngón tay, nhẹ nhàng vung lên trước mặt, trong mắt đã lóe lên ánh sáng màu trắng, ông ta thấy được thế giới bị mặt trời thiêu đốt kia.
Trong tầm mắt ông ta, thế giới càng lúc càng rõ ràng, không lâu sau đã nhìn thấy La Chinh đang bay trên không trung.
Đế Tuấn thu mình trong áo lông trắng như tuyết, để lộ gương mặt tinh xảo, đôi mắt lóe lên một chút, ông ta nói:
Tất cả chiến lực sống của Thái Nhất Thiên Cung đều ở Kỳ Bắc Châu, Cửu Dương Diệt Thể của ta sẽ hủy diệt cả Kỳ Bắc Châu, những thứ kia cũng sẽ rơi vào tay ta.

Ngoài mặt Đế Tuấn vẫn là dáng vẻ nhẹ nhàng thản nhiên nhưng trong lòng lại vô cùng phẫn nộ.
Tuy ông ta là hạt giống của Đế Tuấn thật, là một bản sao, nhưng huyết mạch, thực lực, cảm xúc, tất cả đều giống hệt như Đế Tuấn bản chính.
Ngay phía trước ba người này là một khe nứt khổng lồ.
Khe nứt này vô cùng quái dị, như được khảm vào tường đá, như một không gian song song.
Người đứng dưới đáy khe nứt chính là một người đàn ông thân hình cao lớn, người đàn ông này chính là Sơn - người đã từng giao thủ với La Chinh.

Vù...

Trong mắt Đế Tuấn, uy lực của mũi tên kia thật sự nực cười.
Thong thả bay vào giữa mặt trời, hóa thành một quả cầu đen nho nhỏ, lan rộng, biến mất.
Những người này chính là cường giả đứng đầu các tộc Kim Ô, Thần Nông, Hữu Hùng.
Đứng ở trước nhất là một người mặc áo choàng đen, ánh mắt sắc bén, là tộc trưởng tộc Hữu Hùng - Cơ Hiên Viên.

Hắn là lần này không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn?
Cơ Hiên Viên hỏi.
Hắn ôm một cây trường cung màu vàng, bay về phía mặt trời thứ hai.
Trong lòng Đế Tuấn hiện lên một ý nghĩ hoang đường... Chẳng lẽ mặt trời là do thằng nhóc này bắn diệt?
Ngay khi trong lòng Đế Tuấn đang nghĩ như vậy thì La Chinh đã giương cung, kéo dây, từng ấn ký bao phủ lên người hắn, sau đó trên cùng của hắn xuất hiện một mũi tên.
Ông ta tuyệt đối không ngờ được tộc Kim Ô sẽ thất bại thảm hại...
Hơn nữa còn thất bại theo một cách cực kỳ nhục nhã, bị đám người Thiên Cung bắt làm tù binh!
Dưới cơn thịnh nộ, cuối cùng Đế Tuấn quyết định thi triển thần thông Cửu Dương Diệt Thế.
Đế Tuấn vừa mới nói xong, đôi mắt hẹp dài đột nhiên trợn lên, lông mày nhíu chặt lại.
Sao vậy, Đế Tuấn lão huynh, không lẽ có người phá hủy Cửu Dương Diệt Thể của huynh?
Liệt Sơn Thị cười khẽ một tiếng.
Đây chẳng qua chỉ là một câu đùa, thần thông này của Đế Tuấn một khi phát động thì không có con đường vãn hồi. Đừng nói Thái Nhất Thiên Cung thiếu Đông Hoàng và lão Anh, cho dù bọn họ đích thân tới thì cũng chỉ dẫn theo thuộc hạ bỏ chạy mà thôi...

Dập tắt một mặt trời.
Đế Tuấn thốt lên với vẻ không thể tin nổi.
Người đàn ông kia gật đầu nói:
Đi thôi.

Sơn bước một bước về phía khe hở.
Thân thể hắn ta đột nhiên bị vô số không gian mặt kính bao phủ, biến thành rất nhiều mảnh nhỏ.
Những mảnh nhỏ này không cắt vào người Sơn, đương nhiên cũng sẽ không động vào Hồn Nguyên Chi Linh trong cơ thể Sơn, dưới sự chiếu xạ từ vô số mảnh nhỏ, Sơn cử vậy bước vào trong khe hở.
Khi mảnh nhỏ của Sơn lọt vào trong khe nứt, trong khe bỗng xuất hiện một con mắt khổng lồ.
Khe nứt này cao tới hơn bốn triệu trượng, rộng ba trăm ngàn trượng, nhưng con mắt này đã lấp đầy khe hở mà cũng chỉ lộ ra một góc. Người đứng trước khe nứt đều là cường giả đứng đầu thế giới mẹ nhưng dưới áp lực từ con mắt này, sắc mặt bọn họ cũng có vẻ căng thẳng, cho đến khi nó biến mất, bọn họ mới thở phào một hơi.
La Chinh thu trường5 cung màu vàng lại, bay về phía mặt trời thứ hai.
Một châu cách xa hàng trăm đại châu, Thần Yếm Châu.
Chính giữa châu có một vực sâu khổng lồ, có vài người đang đứng dưới đáy vực.
Hai cường giả hàng đầu là Liệt Sơn Thị và Cơ Hiên Viên đều bừng bừng hứng thú.
Đế Tuấn hừ lạnh một tiếng, hai ngón tay mở ra giữa không trung, một không gian xuất hiện trước mặt bọn họ, trong không gian hiện lên hình ảnh La Chinh đang kéo cung.

Đây là thằng nhóc cầm kiếm Đằng Xà khi đó?
Cơ Hiên Viên hỏi.

Chính là hắn.
Liệt Sơn thị gật đầu.

Sau trận chiến trong Hồn Nguyên Đại Thế Giới, La Chinh nghiễm nhiên bị xem là đối thượng theo dõi trọng điểm.

Nhưng ngoại trừ lang thang trong Bỉ Ngạn, La Chinh căn bản không hề ra ngoài, mấy thế lực siêu cấp không thể làm gì hẳn.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.