• 3,254

Chương 3281: Trái tim cực hạn



Lạch cạch lạch cạch...
. Quả cầu kia lăn vài vòng trên mặt đất trong hang động, sau khi chạm vào vách hang thì ngừng lại.

Trên bề mặt quả8 cầu chạm trổ đầy những hoa văn màu đồng cổ, qua những đường hoa văn được chạm rỗng ấy có thể thấy được bên trong có một đốm sáng màu đỏ đang nảy3 lên.
La Niệm còn chưa nói hết câu, Khương Tử Nha vốn đã bình tĩnh lại mở miệng, lớn tiếng hỏi:
Sông! Ngươi nói kia là một con sông!


Ừm.
La Niệm đáp lại một cách đầy khẳng định.
La Niệm bị các cường giả nhìn chăm chú, mà hơi thở của họ còn vô cùng đáng sợ, cậu thấy hơi sợ bèn lùi người ra sau, đồng thời hỏi:
Sao lại nhìn ta chằm chằm như thế. Nguyên Thủy Thiên Tôn chen lấn bước ra từ trong hang động chật hẹp, vươn tay nhặt Trái Tim Cực Hạn lên và nhìn chằm chằm La Niệm, hỏi:
Trái Tim Cực Hạn này lấy được ở đâu thế?
La Niệm nhếch miệng nói:
Sao Nguyên Thủy gia gia lại hỏi cậu ấy. Ta vừa mới đi vào thế giới đầy sao, à không, thế giới Huyền Lượng kia nên đương nhiên là nhặt được từ đó rồi...


Ngươi, có thể tìm kiếm đồ vật ư?
Ánh mắt Khương Tử Nha như đao.
Khương Tử Nha9 thấy La Niệm tự quay trở về thì sững người ra, bây giờ lại thấy quả cầu trên mặt đất, ánh mắt lập tức dán chặt vào nó. Ở bên kia hang động, mấy 6người Nguyên Thủy Thiên Tôn, Nữ Oa thấy trái tim này, vẻ mặt cũng thay đổi rất nhiều.

Trái Tim Cực Hạn?

La Niệm thấy mọi người đều nhìn chằm chằm vào mình bèn khai ra hết toàn bộ mọi chuyện diễn biến tiếp theo đó:
Sau khi qua sông, ta phát hiện ra sợi dây thừng bị ngắn nên đã cởi nó ra, khi đi đến một khoảng sân trống nằm sâu trong thảo nguyên thì đã phát hiện ra thứ này!

La Niệm chỉ chỉ vào Trái Tim Cực Hạn. Cậu không biết Trái Tim Cực Hạn này được dùng để làm gì, nhưng dù sao nó cũng do cậu cầm về. Nếu mấy người Nguyên Thủy gia gia muốn mang đi thì kiểu gì cũng nên nghĩ đến việc mang một thứ tốt hơn ra để trao đổi...

Đúng vậy.
La Niệm nhún nhún vai.
Khương Tử Nha lập tức im lặng nghẹn lời.
Trong khi đó, con trai của La Chinh mới vào đã có thể cởi dây thừng, hơn nữa còn tìm và mang được một viên
Trái Tim Cực Hạn
về. Đây chẳng còn là chuyện không thể tưởng tượng nổi nữa mà Khương Tử Nha cảm thấy mình như đang mơ, cảm thấy chuyện này thật không chân thực.
Nhưng chẳng mấy chốc cảm xúc của ông đã bình tĩnh trở lại, ông lập tức hỏi:
La Niệm, Trái Tim Cực Hạn này tìm được ở đâu thế? Trong núi
à?

La Niệm nhìn ông bằng ánh mắt quái lạ, hỏi lại:
Chuyện này có gì khó đâu?


Sợi thùng kia là người tự tháo ra à?
Khương Tử Nha lại hỏi.
Quá nhiều đốm sáng tràn vào chứng tỏ có thứ gì đó đang chạy về phía hang động này. Khương Tử Nha vừa thấy những đốm sáng kia, vẻ mặt bỗng biến đổi đột ngột.
Sau khi hàng loạt đốm sáng xông tới từ thế giới Huyền Lượng thì tự động biến thành từng sợi xúc tu màu nâu xám. Chúng không dừng lại chút nào mà xoắn thẳng về phía mấy người đang đứng trong hang.

Đây không phải là Trái5 Tim Cực Hạn kia!

Thử kia đã bị tộc Nguyên Linh phá hủy rồi, cái này từ đầu ra!
Trên mặt họ tràn đầy vẻ kích động.
Trái Tim Cực Hạn
là một tín vật Bỉ Ngạn mà Nhân tộc từng có được. Năm xưa, sau khi Nhân Tổ gánh lấy Trái Tim Cực Hạn thì đã xem trái tim này như tim của mình mà sử dụng.
Khi đó, tín vật Bỉ Ngạn hùng mạnh nhất tụ hội trên thân thể của một người trong Nhân tộc, bản thân Nhân tộc có thể được xem là binh khí mạnh nhất trong toàn bộ Hỗn Độn.

Bình bịch, bình bịch, bình bịch...

Đốm sáng này cứ nảy lên nảy xuống tựa như một trái tim đang đập.
Đối với sinh linh trong thế giới Hỗn Độn, làm sao để hoạt động tự do trong thế giới Huyền Lượng tuyệt đối là một việc cực kỳ phức tạp. Lúc vừa mới bắt đầu tiến vào thế giới Huyền Lượng, đừng nói tự do hoạt động mà ngay cả suy nghĩ cũng sẽ khó khăn vô cùng.
Chẳng hạn như mấy người La Chinh, ngoại trừ việc quan sát các đốm sáng thì họ không thể nào phân biệt không gian cùng thời gian, không thể phán đoán phương hướng và vị trí của mình, độ xa gần cũng như không thể nào xác định được mình đã ngây người bao lâu trong thế giới Huyền Lượng.

Dường như khuyển tử đối với Huyền Lượng...

Trong lúc La Chinh đang định nói vài câu khiêm tốn thì trong thế giới Huyền Lượng ở ngoài hang động bỗng có vô vàn đốm sáng tràn vào.

Núi? Trong ngọn núi tồi tàn kia có cái gì đâu, chỉ có mỗi một đống bùn.
La Niệm khinh thường nói.
Khương Tử Nha nghẹn họng một lúc lâu rồi hỏi tiếp:
Lẽ nào người đã vượt qua ngọn núi kia?

Đúng vậy, hình như đằng sau ngọn núi là một con sông.

Mặc dù Đạo Chung Yên của Nhân tộc đã thất bại, nhưng chỉ còn cách cài đích hoàn thành một chút xíu mà thôi.
Sự cố gắng của Nhân tộc đã khiến cho tộc Nguyên Linh để mắt và xem trọng, thế nên sau này Trái Tim Cực Hạn và cả Đại Thấu Chi Thạch đều bị tiêu hủy hết.
Chính hắn cũng không ngờ La Niệm lại biểu hiện xuất sắc đến thế, ngay lần đầu tiên tiến vào thế giới Huyền Lượng mà đã mang về được một Trái Tim Cực Hạn...
Liên quan đến lại lịch của Trái Tim Cực Hạn, trước kia La Chinh đã nghe Khương Tử Nha nói qua một lần rồi. Dù là ở Tam Thập Tam Trọng Thiên, thứ này cũng là một tín vật Bỉ Ngạn có tầm ảnh hưởng rất lớn!
Thông qua phản ứng của tộc Nguyên Linh, Nguyên Thủy Thiên Tôn suy đoán sự lựa chọn của Nhân tộc là đúng, chỉ là bị thiếu một chút đồ vật gì đó mà thôi. Đáng tiếc, sau khi Trái Tim Cực Hạn và Đại Thấu Chi Thạch bị hủy thì không tìm ra được vật nào mới để thay thế...
Điều này có nghĩa, phương án xuất chúng không gì sánh được của Nhân tộc khi xưa rốt cuộc không thể tái hiện nữa. Nhưng không ai ngờ rằng, La Niệm đi dạo quanh một vòng bên ngoài lại có thể mang về một viên Trái Tim Cực Hạn! Lúc này đây, ngay cả La Chinh với gương mặt đầy vẻ lo lắng trước đó cũng ngây ngốc đứng nhìn quả cầu kia.
Ông không bao giờ ngờ được đó là một dòng sông chảy suốt không ngừng...
Đối với Khương Tử Nha, việc nhìn thấy những đốm sáng đang chảy đi ấy là rất khó khăn, nhưng La Niệm thì chẳng cần cẩn thận giải nghĩa nó mà cứ tự nhiên liếc qua nhìn là đã rõ.
Khương Tử Nha thở hắt ra một hơi thật dài.
Đúng là đằng sau núi có rất nhiều đốm sáng trôi đi. Đối với những đốm sáng ấy, Khương Tử Nha từng đặt ra rất nhiều giả thiết và cả phương án để vượt qua những đốm sáng kia. Thế nhưng tốc độ biến hóa của đốm sáng quá nhanh, ông không thể nào nhìn thấu được nên cũng không có cách nào vượt qua!
Trong mắt Khương Tử Nha, người có thiên phú có thể nhìn thấy
núi
ngay lần đầu tiên tiến vào thế giới Huyền Lượng giống Nữ Oa đã là cực kỳ biến thái rồi.
Để có thể tiến vào trong
núi
và chạm đến núi, còn có thể lấy được đồ từ trong núi ra ngoài thì cần tập luyện rất nhiều lần và cần thích ứng vô số năm. Như Khương Tử Nha đây, ông tự mình tiến vào trong đó mà vẫn cứ trắc trở khắp nơi...
Khương Tử Nha nào đoán được trong lòng La Niệm đang nghĩ thế, ông chỉ cười nói với La Chinh:
Thật không ngờ anh bạn La Chinh lại có một cậu con trai như vậy, thật khiến lão phu kinh ngạc.

La Chinh vẫn đặt khá nhiều kỳ vọng vào năng lực của La Niệm, dù sao về mặt giải nghĩa Phạn văn, La Niệm quả là rất đặc biệt.

Đi!


Khương Tử Nha đưa tay ra rồi đột nhiên hất lên, một luồng khí vô cùng hùng hậu nổ tung trong hang núi chật hẹp. Ngay sau đó, luồng khí đẩy ngược trở lại khiến tất cả mọi người đều bị thổi vào trong không gian Tắc San!


Vèo vèo vèo...

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.