Chương 7: Ngày tộc luyện
-
Bách Luyện Thành Thần
- Ân Tứ Giải Thoát
- 2403 chữ
- 2021-12-31 04:32:49
Năm nay, sau khi mùa đông bắt đầu, không khí lạnh từ Phương Bắc bao la bạt ngàn thổi đến nhuộm phần lớn lãnh thổ của Đế Quốc thành một màu trắng xóa, từ cửa chính rộng lớn tới giáo trường của La gia chất đầy từng tầng tuyết đọng.
Ngày tộc luyện hôm đó, tất cả hạ nhân trong La gia phải thanh lí sạch sẽ tuyết đọng từ cửa đến giáo trường.
Mười hai chi con cháu của La gia xếp thành một đội ngũ chỉnh tề trên giáo trường, đợi trưởng bối La gia đến kiểm duyệt. Vốn dĩ La gia có tất cả mười ba chi, nhưng hiện tại chỉ có mười hai chi trình diện bởi vì hai năm trước chi đích tôn đã không còn tồn tại nữa.
Ngày tộc luyện một năm một lần này để đốc thúc con cháu La gia luyện tập chuyên cần, phấn đấu không ngừng nghỉ. Bất kể là con cháu La gia hay là bia thịt, thì đây đều là thời điểm quan trọng đối với họ.
Đối với con cháu La gia thì sẽ dựa vào biểu hiện của họ ở ngày Tộc Luyện mà quyết định tài nguyên phân phối năm tiếp theo của họ. Biểu hiện tốt tự nhiên tài nguyên nhận được sẽ nhiều hơn, ví như đan dược luyện thể tăng tốc độ tu luyện, thánh dược hồi xuân có thể nhanh chóng chữa lành vết thương,...
Mà đối với bia thịt mà nói, thì ngày hôm nay có thể quyết định sinh tử và cả tự do của bọn họ.
La Chinh cùng với các bia thịt khác nối đuôi tiến vào giáo trường, sắc mặt ai nấy đều rất nghiêm túc. Ngày hôm nay với bọn họ mà nói thật sự rất quan trọng.
Đấu sinh tử đối với bia thịt mà nói chỉ có hai con đường, thắng thì được được sống và tự do, thua đồng nghĩa với chết.
Nhưng đối với con cháu La gia mà nói, đấu sinh tử chẳng qua chỉ là một bài kiểm tra, thắng có thể được gia tộc khen thưởng cùng ủng hộ, thua cùng lắm là có chút mất mặt.
Đa phần đệ tử gia tộc đều có thực lực rất tốt, bất luận là công pháp hay sức mạnh đều không thua ai. Nhưng trong đó cũng có nhiều người bởi vì ít kinh nghiệm thực chiến nên thường tuột xích ngay tại thời khắc mấu chốt, thua bởi người yếu hơn mình là chuyện thường. Mà dự tính ban đầu khi thiết lập quy tắc đấu sinh tử, là nhằm đẩy bia thịt vào đường cùng, kích thích phát huy tiềm lực của họ tới mức cao nhất, sau đó để họ cùng đệ tử La gia liều mạng với nhau. Chỉ có như vậy mới có thể cho đệ tử La gia trải nghiệm được cảm giác thực tiễn chân chính.
Một lúc sau, trên đài cao có một người đàn ông trung niên mặc áo bào màu xanh đi ra. Người đó có bộ râu dài như liễu rũ, mặt sáng như quan ngọc. Ông ta là tam thúc của La Chinh, La Tuấn Dật .
Nhìn ông ta, trong con mắt La Chinh lóe lên một tia lạnh lẽo. Ông ta là một trong những hung thủ hại chết phụ thân. Nhìn ông ta bề ngoài nho nhã, nhưng lại dùng độc kế mưu hại chính huynh trưởng của mình, cũng chỉ là một tên ngụy quân tử.
Nếu không phải thực lực không đủ, La Chinh đã lăng trì ông ta. Đáng tiếc La Tuấn Dật chính là cao thủ Luyện Tạng Cảnh, lục phủ ngũ tạng đều được rèn luyện đầy đủ, sức mạnh đạt được tới Tam Đỉnh Chi Lực, có thể tay không xé xác hổ báo, một đấm phá nát tường thành!
La Tuấn Dật sau khi đứng vững trên đài cao thì hít sâu một hơi, sau đó nhẹ giọng nói:
Hôm nay muốn báo cho mọi người một tin vui, La thiếu gia chủ của chúng ta - cháu trai Phái Nhiên của ta được Thanh Vân Tông đặc cách tuyển chọn, trở thành đệ tử nội môn.
La Tuấn Dật nói không lớn, thế nhưng ai cũng đều nghe rõ mồn một. Sau khi tiến vào Luyện Tạng Cảnh, lục phủ ngũ tạng được tôi luyện, hơi thở cũng trở nên vô cùng dài.
Nghe được lời của ông ta, tất cả con cháu La gia đều lộ ra vẻ mặt hâm mộ.
Thực ra La Phái Nhiên có thể được Thanh Vân Tông nhìn trúng, đây cũng là chuyện trong dự liệu. Có điều, đệ tử Thanh Vân Tông cũng chia thành rất nhiều cấp bậc, rất nhiều người phải trải qua vô số lần khảo hạch, từ trong số đông trổ hết tài năng cũng chỉ vì để tranh thủ một vị trí của đệ tử ngoại môn. Thế nhưng La Phái Nhiên lại có thể một bước lên trời, đặc cách làm đệ tử nội môn, việc này nằm ngoài dự liệu của mọi người, nên cũng khó trách bọn họ ngưỡng mộ.
La Chinh cũng bất ngờ, không ngờ Thiên Địa Tạo Hóa Đan thần kỳ tới như vậy, trực tiếp đưa La Phái Nhiên lên làm đệ tử nội môn của Thanh Vân Tông. Hắn siết chặt nắm tay, trong nội tâm cực kì lo lắng. Nhị thúc và Tam thúc không giết hắn, là bởi vì bọn họ cho là hắn không có uy hiếp đối với La gia, nhưng bọn họ nhất định sẽ không bỏ qua cho La Yên. Trước đây, bởi vì La Yên ở Thanh Vân Tông nên tránh được một kiếp, hiện tại La Phái Nhiên cũng là đệ tử nội môn Thanh Vân Tông, nhất định sẽ gây bất lợi cho muội ấy, hắn phải tới Thanh Vân Tông ngay !
Phái Niên là niềm hãnh diện của gia tộc chúng ta, mọi người hãy lấy hắn làm mục tiêu. Hôm nay là ngày tộc luyện, con cháu La gia mỗi người tự chọn cho mình một cái bia thịt để đấu sinh tử. Nếu các ngươi thắng, sang năm phát Bồi Luyện Đan gấp hai lần, tiền tiêu hàng tháng cũng tăng gấp đôi, cộng thêm một viên Tử La Hoàn...
Phát thưởng thế này, đối với rất nhiều con cháu chi thứ vẫn rất có lực hấp dẫn, cho nên khi vừa tuyên bố ra, rất nhiều con cháu La gia liền thảo luận hăng say...
Mà thần sắc của các bia thịt lại càng trầm trọng thêm, phần thưởng càng phong phú đồng nghĩa với việc con cháu La gia sẽ ra tay ác hơn, đường sống của họ lại càng bé lại.
La Tuấn Dật sau khi nói xong, an vị ngồi ở ghế trên đài cao. Lúc này, đại quản sự Hoàng Cách bước lên đài cao, ánh mắt quét qua đám bia thịt một lần rồi tập trung ở trên người La Chinh, trong mắt lóe lên tia sáng ác độc, hắn nghĩ thầm: tiểu tử, ngươi không sống sót qua hôm nay đâu!
Sau đó giọng the thé của Hoàng Cách cất lên:
Bây giờ con cháu La gia hãy chọn mục tiêu cho mình, người đầu tiên lên sân là con trai trưởng của chi thứ ba La gia, La Thừa Vận!
La Thừa Vận nhảy lên giáo trường, hắn đứng giữa lôi đài bái lạy với phụ thân hắn là La Tuấn Dật, sau đó liền xoay người chọn bia thịt.
Khi ánh mắt La Thừa Vận hướng về phía La Chinh, ánh mắt hai người giao nhau, khóe miệng La Chinh hiện lên ý cười.
Một tháng trước, hắn đánh Hoàng Cách. Vốn tưởng rằng La Thừa Vận sẽ lập tức trả thù hắn, không nghĩ tới một tháng này lại gió êm sóng lặng. Hóa ra là La Thừa Vận muốn đợi ngày hôm nay, chọn hắn làm đối tượng đấu sinh tử, đánh chết hắn ở trên lôi đài này?
Nhưng mà, La Thừa Vận không có chọn La Chinh. Hắn chọn một người đàn ông dáng người đầy đặn sau lưng La Chinh.
Điều này thật sự là ngoài dự liệu của La Chinh...
Người đàn ông trung niên kia là tử tù La gia vừa mua về, vì vậy không có nội thương nghiêm trọng, khí sắc không tệ, thực lực cũng không tầm thường, đã đạt tới Luyện Nhục Cảnh.
Người trung niên bị chọn trúng kia cũng không nói hai lời, liền nhảy lên trên lôi đài. Trong mắt hắn tràn đầy vẻ ác độc, làm bia thịt tất cả mọi người đều rất rõ ràng, đấu sinh tử không có đường lui, thay vì ngồi chờ chết không bằng toàn lực đấu tranh, còn có thể đánh ra một con đường sống.
Đấu sinh tử, không có nhiều lễ tiết như vậy.
Người đàn ông trung niên sau khi lên đài liền ra đòn phủ đầu, khởi động sức lực toàn thân vọt về phía La Thừa Vận. Hắn ỷ vào một thân bắp thịt rắn chắc xông tới như một con trâu rừng, từng bước dẫm lên sàn lôi đài bằng thép làm nó rung lên.
Trên mặt La Thừa Vận hiện lên một nụ cười khẽ, một tia sáng màu tím ngưng tụ lại trong tay hắn, ngón tay của hắn cong lại, chờ lúc người đàn ông trung niên kia vọt đến gần, La Thừa Vận nhẹ nhàng linh hoạt tránh sang, một đòn Tử Đàn Thốn Kình từ phía mé đánh về phía người đàn ông kia.
Phốc!
Lực của Tử Đàn Thốn Kình vốn mờ mịt không rõ ràng. Người đàn ông kia dừng bước lại, đòn đánh của hắn không chạm tới La Thừa Vận, liền quay đầu chuẩn bị ra đòn lần nữa, hồn nhiên không biết mình đã bị La Thừa Vận đánh trúng.
Nhưng ngay khi hắn vừa mới bước một bước, trong thân thể đột nhiên truyền tới sáu tiếng
Phụt phụt phụt phụt phụt phụt
.
Trên cơ thể người đàn ông lập tức xuất hiện sáu cái lỗ phụt ra máu tươi. Mắt hắn mở lớn như bò, trên mặt đầy vẻ không hiểu và không cam, miệng mấp máy vài từ nhưng lại nói không ra lời, sau đó hai mắt dần ảm đạm, ngã ầm xuống đất.
Một chiêu mất mạng...
Con cháu La gia có mặt ở đó đột nhiên như bùng nổ, lớn tiếng reo hò, không ít người còn vỗ tay cổ vũ.
Cũng không thiếu con cháu La gia thấy một màn như vậy nhưng lại như hiểu ra gì đó mà nét mặt hờ hững, không quan tâm. La Thừa Vận là con trai trưởng chi thứ ba, thiên phú tu luyện ở La gia coi như là ưu tú, từ nhỏ được dùng các loại linh đan diệu dược hỗ trợ, tốc độ tu luyện so với con cháu bình thường của La gia cũng nhanh hơn không ít. Thế nhưng cũng không có khả năng tiến bộ nhanh như vậy, cách giải thích duy nhất là viên Thiên Địa Tạo Hóa Đan cuối cùng của La gia đã bị hắn ăn mất.
La Chinh ở giữa đám bia thịt cũng lắc đầu, trên mặt lộ ra nụ cười khổ, Nhị thúc và Tam thúc cũng thật không khách khí. Thiên Địa Tạo Hóa Đan của La gia mấy đời đều không ai dám động, bọn họ giờ đây lại chia nhau mỗi người một viên, cứ vậy mà phân chia...
Thôi cũng được, lần đầu tiên chứng kiến La Phái Nhiên ăn Thiên Địa Tạo Hóa Đan, La Chinh đã rất phẫn nộ nhưng hiện tại hắn lại rất bình tĩnh. Thiên Địa Tạo Hóa Đan tuy rằng tốt nhưng chung quy chỉ là một viên đan dược, đã ăn rồi thì sẽ không có nữa. Hắn có thể chất đặc thù, lại có thể cuồn cuộn không ngừng tinh lọc thân thể của hắn, so với viên Thiên Địa Tạo Hóa Đan có cũng được không có cũng chẳng sao kia, hiện tại hắn đã không hề coi trọng. Chỉ là hành động của Nhị thúc và Tam thúc lại làm cho con cháu La gia thấy lạnh lẽo trong lòng.
Đúng lúc này, giọng Hoàng Cách lại vang lên:
Trận đấu sinh tử đầu tiên, thiếu gia Thừa Vận đại thắng!
La Thừa Vận xoay cổ tay, hướng đài cao nói với Hoàng Cách:
Đại quản sự, khiêu chiến vừa rồi chỉ là thử tay nghề, ta còn muốn tiếp tục khiêu chiến một người.
Trên mặt Hoàng Cách vui vẻ, nghĩ thầm rốt cuộc cũng tới , bèn nói:
Thiếu gia Thừa Vận còn muốn khiêu chiến, mời chọn mục tiêu
.
La Thừa Vận trên lôi đài nghiêng đầu qua, ngón tay chỉ tới giữa đám bia thịt. Thấy ngón tay của La Thừa Vận, những bia thịt đó sắc mặt đều trắng bệch. Thực lực mà La Thừa Vận bộc phát vừa rồi họ đã thấy cả, bị hắn chọn trúng thì kết cục chính là chết. Ngón tay của La Thừa Vận như lưỡi hái của tử thần, rơi vào trên đầu ai thì người đó có thể đi diện kiến Diêm Vương được rồi.
Cuối cùng, ánh mắt La Thừa Vận dừng lại ở trên người La Chinh, hắn ngoắc ngón tay rồi cười nói:
Ngươi, lên đây đi!
Mọi người nhìn theo ngón tay của La Thừa Vận, thấy mục tiêu La Thừa Vận chọn, thế mà lại là La Chinh!
Đấu sinh tử đối với bia thịt mà nói là cục diện không chết không thôi, một là thắng, hai là chết. Vì thế nên vào ngày tộc luyện năm trước, con cháu La gia vào lúc chọn mục tiêu, dù vô tình hay cố ý đều tránh La Chinh. La Chinh tuy rằng gánh tội danh phản bội gia tộc, thế nhưng gia chủ không hạ lệnh xử tử hắn con cháu La gia cũng không dám thực sự muốn hắn chết.
Thế mà hôm nay, La Thừa Vận lại tìm tới La Chinh, người sáng suốt liền hiểu, La Chinh hôm nay sợ rằng xong rồi.
Rốt cuộc cũng tới!
La Chinh không nói hai lời, từ hàng ngũ bia thịt bước ra, mặt không đổi sắc bước lên lôi đài, hướng về phía La Thừa Vận chắp tay nói:
Thiếu gia Thừa Vận, mời!
Đại đường ca, hà tất phải gọi khách khí như vậy?
La Thừa Vận híp mắt nói.