• 433

Chương 1


Số từ: 1205
Nguồn: dtv-ebook
Nhìn ra ngoài cửa sổ phòng ngủ, Ronnie tự hỏi, không biết mục sư Harris đã đến nhà thờ hay chưa. Cô nghĩ rằng ông đã đến, và khi cô ngắm nhìn những con sóng vỗ về trên bờ biển, cô băn khoăn liệu ông có thể nhận ra vai trò của ánh sáng khi nó tuôn trào qua ô cửa sổ kính màu đổ tràn trên ông hay không. Có lẽ không - xét cho cùng, cửa sổ đã được lắp đặt cách đây hơn một tháng, và chắc chắn ông quá bận rộn nên đã chẳng để ý. Tuy nhiên cô hy vọng có ai đó khác trong tỉnh tình cờ vào trong nhà thờ sáng nay, và trải qua cảm giác kỳ diệu tương tự cô đã có khi cô thoạt nhìn thấy ánh sáng rực rỡ sắc màu tràn ngập nhà thờ trong buổi sáng lạnh lẽo tháng Mười một. Và cô hy vọng vị khách bỏ chút thời gian quan tâm đến vị trí bắt nguồn của ánh sáng chiếu rọi vào và chiêm ngưỡng sự đẹp đẽ của ô cửa sổ.
Cô đã thức dậy được một giờ rồi, nhưng chưa sẵn sàng đối mặt với ban ngày. Năm nay, những ngày nghỉ có cảm giác rất khác biệt. Hôm qua, cô đã dẫn em trai cô, Jonah, đi dạo xuống bờ biển. Những cây Giáng Sinh nằm rải rác trong những ngôi nhà họ đã đi qua. Vào thời gian này trong năm, họ có bãi biển gần như của riêng họ, nhưng Jonah tỏ ra không thích thú với những con sóng cũng như mòng biển đã mê hoặc cậu bé chỉ vài tháng trước đây. Thay vì thế, cậu bé muốn đến gian nhà xưởng, và cô đã đưa cậu đến đó, dù cô chỉ ở lại vài phút, trước khi cô bỏ đi mà không nói một lời nào.
Trên khung giường bên cạnh đặt một chồng khung hình lấy từ hốc thụt của ngôi nhà nhỏ ven biển, cùng những thứ khác mà cô thu thập được vào buổi sáng hôm đó. Trong yên lặng, cô nghiên cứu chúng cho đến khi cô bị cắt ngang bởi tiếng gõ cửa. Mẹ cô thò đầu vào trong phòng.
"Con có muốn ăn sáng không? Mẹ tìm thấy ít ngũ cốc trong tủ."
"Con không đói, mẹ à."
"Con cần phải ăn, cưng ơi."
Ronnie tiếp tục nhìn chằm chằm vào đống hình, mà không thật sự nhìn thấy gì. "Mẹ ơi, con đã sai, và con không biết nên làm gì bây giờ nữa."
"Ý con là về cha con ư?"
"Về mọi thứ."
"Con có muốn nói về nó không?"
Khi Ronnie không trả lời, mẹ cô băng ngang phòng và ngồi cạnh cô.
"Đôi khi sẽ nhẹ nhõm nếu con nói ra. Con đã quá yên lặng đôi ngày nay."
Trong giây lát, Ronnie cảm nhận ký ức ùa về tràn ngập trong cô: Ngọn lửa và sự tái kiến thiết sau đó của nhà thờ, ô cửa sổ kính màu, bản nhạc mà cuối cùng cô đã hoàn tất. Cô nghĩ về Blaze và Scot và Marcus. Cô nghĩ về Will. Cô đã mười tám tuổi, và đang nghĩ về mùa hè cô đã bị lừa dối, mùa hè cô đã bị lôi cuốn, mùa hè cô đã sa vào tình yêu. Tuy chưa lâu lắm, nhưng sau đó, đôi lúc cô cảm thấy mình là một người hoàn toàn khác.
Cô thở dài. "Jonah thế nào?"
"Nó không ở đây. Brian đã dẫn nó đến cửa hàng giày. Nó y như một con cún con. Chân nó phát triển nhanh quá chừng."
Ronnie mỉm cười, nhưng nụ cười tàn phai cũng nhanh như khi nó đến. Trong sự im lặng tiếp theo sau đó, cô cảm thấy mẹ vén mái tóc dài của cô và xoắn chúng thành một chùm tóc buông lơi phía sau lưng. Mẹ đã làm điều đó từ khi Ronnie còn là một cô bé. Thật kỳ lạ, cô vẫn tìm thấy trong đó sự an ủi. Dĩ nhiên không phải cô chưa từng thú nhận điều đó.
"Mẹ cho rằng," Mẹ cô tiếp tục. Bà đến tủ và lấy một chiếc va li đặt trên giường. "Sao con không kể trong lúc đóng gói hành lý?"
"Con thậm chí còn không biết bắt đầu từ đâu nữa."
"Từ lúc khởi đầu thì thế nào? Jonah có đề cập gì đó về những con rùa?"
Ronnie vòng tay lại, biết rằng câu chuyện không bắt đầu ở đó. "Không thật sự như vậy đâu." Cô nói. "Dù con không ở đó khi chuyện xảy ra, con nghĩ mùa hè thật sự bắt đầu với vụ hỏa hoạn."
"Vụ hỏa hoạn nào vậy?"
Ronnie vươn tay dến chồng hình trên khung giường, và nhẹ nhàng lấy ra một mảnh báo kẹp giữa hai khung ảnh. Cô trao mảnh báo đã ố vàng cho mẹ.
"Vụ cháy này." Cô nói, "tại một nhà nguyện."
Nghi ngờ cháy nhà nguyện do pháo hoa bất hợp pháp.
Mục sư đã bị thương.
Tại bãi biển Wrightsville, NC - Một vụ cháy đã thiêu rụi nguyện đường nổi tiếng First Baptist ngay trước thềm năm mới, và điều tra viên đã nghi ngờ do pháo hoa bất hợp pháp.
Theo Tim Ryan, đội trưởng đội cứu hỏa Wrightville, đội cứu hỏa được triệu tập đến nhà nguyện phía trước biển ngay sau nửa đêm do một cuộc điện thoại nặc danh, đã phát hiện một đám cháy và khói lan tỏa phía sau tòa nhà. Những gì còn lại của một cái pháo hoa chai, loại bắn trên không, được suy đoán như nguồn gốc của ngọn lửa.
Mục sư Charlie Harris đang ở bên trong nhà nguyện khi vụ hỏa hoạn bắt đầu, và được biết là bị phỏng mức-độ-hai ở cánh tay và bàn tay. Ông đã được chuyển đến Trung Tâm Y Khoa địa phương New Hanover và hiện đang trong phòng chăm sóc đặc biệt.
Đây là vụ cháy nhà nguyện thứ hai trong vòng vài tháng tại hạt New Hanover. Vào tháng Mười một, nhà thờ Good Hope Covenant ở Wilmington đã hoàn toàn bị thiêu rụi. "Điều tra viên vẫn đang xử lý điều đó trong nghi ngờ, có khả năng là một sự đốt phá." Ryan lưu ý.
Nhân chứng báo cáo rằng, ít hơn hai mươi phút trước vụ cháy, pháo hoa chai được nhìn thấy bị ném trên bãi biển phía sau nhà nguyện, có khả năng trong lễ mừng năm mới. "Pháo hoa chai là thứ bất hợp pháp ở Bắc Carolina, và đặc biệt nguy hiểm khi xét đến thời tiết khô hạn gần đây." Ryan cảnh báo, "Vụ cháy này đã chứng tỏ lý do. Một người nằm trong bệnh viện và một nhà nguyện đã biến mất."
Khi mẹ cô đọc xong, bà ngước nhìn lên, gặp ánh mắt của Ronnie. Ronnie lưỡng lự; rồi, với một tiếng thở dài, cô bắt đầu kể về một câu chuyện mà cô vẫn còn cảm thấy hoàn toàn ngu dại; ngay cả trong lợi ích của sự nhận thức muộn màng.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bản Tình Ca Cuối Cùng.