• 12,222

Chương 141: Khẩu thị tâm phi


Thân tiên sinh bất mãn liếc hộ vệ Đông cung đứng cạnh cửa bên ngoài một cái. Hộ vệ cúi đầu, hắn đã phát hiện ra vị đại tiểu thư này từ lâu rồi, có 8điều... vị đại tiểu thư này có vẻ khác người bình thường, trong mắt chỉ

có con chuồn chuồn tre trong tay. Có lúc vì đuổi theo chuồn chuồn 3tre mà suýt đâm vào cây, từ đó có thể thấy tâm trí không ổn. Con chuồn chuồn tre bay đến gần căn phòng này, chạy theo qua đây cũng là điều bình
thường, sao họ có thể đuổi đi chứ?
không vui.
Trên triều đường tranh giành, cấu xé lẫn nhau không ngừng, phò mã chưa bao giờ bàn với nàng về cục diện chính trị, cho dù Trình gia có sóng gió gì ở trên triều nàng cũng phải nghe từ người khác mới biết được. Vì
Ngụy Nguyên Kham hơi nghiêng đầu, sắc mặt bình tĩnh không hề gợn sóng. Người trong phường đã nghĩ cách để vào dịch trạm. Nếu hắn không dặn dò thì đến một con ruồi cũng không thể bay vào được.
Ngụy Nguyên Kham đi ra ngoài. Hắn đã lấy lại lệnh bài hắn đưa cho Nhiếp Thẩm trước đây nên giờ người trong phường bị cản trở.
Khung cảnh trước mắt vô cùng bình thường, không hề có điểm kì lạ nào nhưng Thân tiên sinh lại nhìn rất lâu, nhìn mãi cho đến khi sân viện khôi phục lại khung cảnh yên tĩnh.
Thân tiên sinh đi ra ngoài, trong đầu chỉ toàn là văn thư, sổ sách của vụ án phủ Thái Nguyên. Ông ta đã đọc vụ án Hàn Ngọc bị Đạo tặc trân châu đánh lén ở điền trang rất nhiều lần. Nếu hôm ấy có người chứng kiến

Châu Châu đi thôi, theo mẹ đến viện phía Tây xem xem.
Lâm phu nhân nói:
Ta không yên tâm về Thôi gia bên đó, đi hỏi thăm Thôi tứ phu nhân thế nào.

Cổ Minh Châu lắc đầu, bò lên bàn, trên mặt đầy vẻ mệt mỏi. Dù thế nào đi chăng nữa thì cô cũng không muốn đi.
Nhưng giờ cô đang ở trong nội viện, không thể cứ thế mà móc tay gọi Ngụy đại nhân đến, dặn dò Ngụy đại nhân mau đi tìm phò mã của Hoài Nhu công chúa được.
Đừng nói cô không thể để lộ thân phận của mình, Ngụy đại nhân cũng sẽ không nghe lời dặn dò của cô đâu.
Trời đã dần tối mà Cổ đại tiểu thư vẫn chơi rất hăng.

Châu Châu.
Lâm phu nhân gọi một tiếng:
Trời tối rồi, mau về thôi!

và nha môn cũng có người Định Ninh hầu và Ngụy Nguyên Kham cũng không phải là kẻ dễ đối phó.
Phải nghĩ cách dụ Thái tử rời khỏi đoàn người thì bọn họ mới có cơ hội ra tay. Tuy Thái tử không có bản lĩnh gì nhưng lại vô cùng cẩn thận, lại thêm trước đó Thái tử đã nghi ngờ ông ta, muốn thuận lợi lừa Thái tử vào
Lúc ấy hộ vệ Đông cung uy hiếp Triệu nhị lão gia đợi Ngụy Nguyên Kham mắc lừa, như vậy có thể suy đoán ra là vị phụ tá này đã sai hộ vệ Đông cung sát hại Triệu nhị lão gia.
Rất có khả năng vị phù tá này chính là nội gián được cài cắm trong Đông cung.
tìm kiếm, nghe ngóng được tin tức thì công chúa mới có thể yên tâm được.

Hoài Nhu công chúa vẫn do dự. Nàng có thể cảm nhận được phò mã không thích nàng quá thân cận với Thái tử và quý phi nương nương. Mỗi lần vào cung thỉnh an Quý phi nương nương về là tâm trạng phò mã lại
Nếu Thái tử bị bắt thì chắc chắn mọi người sẽ loạn hết lên. Ngụy Nguyên Kham và Định Ninh hầu sẽ nghĩ cách cứu Thái tử. Để lạc mất Thái tử là tội chết, dù Ngụy Nguyên Kham có tính kế với Thái tử thì cũng không
thể đặt cược mạng sống của bản thân. Đợi đến khi tất cả mọi người rời đi thì sẽ có người tập kích xe ngựa của Thôi gia và Cố gia, chúng phá hỏng việc lớn của công tử thì đừng hòng sống sót.
Chuyện của phủ Thái Nguyên đến đây đã không còn đường cứu vãn nữa. Trước mắt chỉ có thể tiếp tục nghĩ cách cho thiệt hại không lan rộng ra mà thôi.
Tuyệt đối không thể để Thái tử thuận lợi hồi kinh được. Triều đình bắt đám người Lâm Tự Chân, nếu mượn chuyện này để lật lại vụ án binh biển Sơn Tây thì thiệt hại của họ không chỉ là số binh mã khó khăn lắm mới
Rốt cuộc nàng nên làm thế nào đây? Có nên nhờ Thái tử giúp đỡ không? Lòng Hoài Nhu công chúa nhất thời rối như tơ vò.

Ta suy nghĩ thêm đã.
Nàng nhìn thần tiên sinh:
Sau khi thông suốt rồi thì ta sẽ tự đến tìm hoàng huynh.


Ta đến đưa đồ ăn cho Ngụy đại nhân, xin hãy châm chước một chút.

Giọng của Liễu Tổ truyền đến.
Hôm nay Cổ đại tiểu thư lại xuất hiện trước phòng Hoài Nhu công chúa.
Nếu Cổ đại tiểu thư là người bình thường thì ông ta đã nghi ngờ từ lâu rồi, nhưng một tiểu thư bị ngốc thì ắt sẽ không thể mưu đồ được chuyện gì.
Người ông ta phải nghi ngờ là Thôi Trinh. Có lẽ Thôi Trinh đã cấu kết với Ngụy Nguyên Kham từ lâu. Trước đây cứ tưởng Thôi Trinh ở ngay dưới mí mắt mình, sẽ không xảy ra tai họa gì. Không ngờ hắn lại đột nhiên
điều tra vụ án lão Định Ninh hầu khiến sắp xếp của bọn họ đổ xuống sông xuống biển.
quá trình Đạo tặc trân châu tập kích thì người ấy chỉ có là vị Cố đại tiểu thư mắc bệnh si ngốc này thôi, vừa hay Cố đại tiểu thư lại không thể nói rõ được điều gì.
Và cả tử sĩ của chùa Kim Tháp nữa, cũng bị Cố đại tiểu thư đả thương.
Phu thê nàng không thể chịu thêm chút trắc trở nào nữa. Nếu không phải lần này quá nóng lòng thì nàng cũng không đến phủ Thái Nguyên, tuy rằng nàng cảm thấy làm vậy có thể sẽ khiến phò mã phản cảm hơn.
Nay thế cục lại có thay đổi, Thái tử muốn điều tra vụ án binh biến của Sơn Tây năm ấy, có lẽ phò mã cũng muốn nghe tin tức liên quan đến vụ án năm xưa...
Hoài Nhu công chúa lắc đầu:
Mọi người ở cùng với nhau cũng rất náo nhiệt.

Ban nãy vừa đề cập đến phò mã gia liền bị Cổ đại tiểu thư cắt ngang. Thân tiên sinh nghĩ ngợi một lúc rồi cất lời:
Công chúa nói người vẫn luôn không có tin tức của phò mã gia? Chi bằng cho người của Đông cung đi
Có lẽ sự tình sẽ bắt đầu từ phía Hoài Nhu công chúa.
Cổ Minh Châu uống một ngụm trà. Sự tình đang bất lợi với họ, nếu không làm rõ toàn bộ sự việc thì rất có khả năng rơi vào thế bị động. Cô phải nhanh chóng truyền tin đi.
Thân tiên sinh thu ánh mắt. Có lẽ là do ông ta nghĩ quá nhiều rồi, sự xuất hiện của Cổ đại tiểu t6hư chỉ là trùng hợp mà thôi.
Ông ta nói:
Dịch trạm nhỏ, công chúa ở đây quả thật là ấm ức cho người rồi. Hay là chuyển đến điền viên ở gầ5n đây...

cũng đã muộn.

Sao hôm nay Châu Châu ăn ít vậy? Có phải là do ăn quá nhiều mứt hoa quả không?
Lâm phu nhân xoa đầu Cổ Minh Châu.
Phò mã oán trách như vậy chẳng qua cũng do phu thê nàng bất hòa, phò mã không muốn chấp nhận điểm tốt của nàng mà thôi. Trong lúc tức giận, thậm chí nàng còn nói đến chuyện hòa ly, sau đó tin tức nàng muốn
hòa ly với phò mã truyền khắp kinh thành. Quý phi nương nương triệu nữ quyển Trình gia vào cung hỏi thăm, còn thưởng cho họ, từ đó về sau phò mã càng khách sáo với nàng hơn, rất hiếm khi vào phòng nàng.
Cô và Ngụy đại nhân nghi ngờ rất có khả năng Lâm Tự Chân sẽ dẫn tư binh đánh úp đoàn xe về kinh thành. Đám người Lâm Tự Chân không phải là kẻ ngốc, không thể cứ khơi khơi mà dẫn quân đến đánh được. Chắc
chắn chúng sẽ dùng một vài thủ đoạn nào đó, đợi đến khi cục diện có lợi với chúng thì chúng mới ra tay.
Kế sách của ông ta khiến đám người Ngụy Nguyên Kham, Thôi Trinh phải quay cuồng, để chúng bận túi bụi, diệt trừ đám tai họa này cho công tử, ông ta cũng coi như là lập công chuộc tội rồi.
Bước chân của Thần tiên sinh trở nên nhẹ nhàng, kế sách cuối cùng này đều nằm trong tính toán của ông ta, chắc chắn sẽ đạt được mục đích. Dù đám người Ngụy Nguyên Kham có phát hiện ra điểm đáng ngờ thì
nuôi dưỡng được đâu.
Giờ chỉ có thể dùng hạ sách của hạ sách, để Lâm Tự Chân bắt cóc Thái tử đi nương nhờ Áo Nhi Đồ Ti. Nhưng chuyện này cũng không dễ dàng gì. Hộ vệ Đông cung và Vệ sở của địa phương cộng lại nhiều vô kể, Ngụy gia
Ngụy Nguyên Kham ngước nhìn lên trời, trời đã tối hẳn rồi.
Không có mật đạo kia của Cố gia, Cố đại tiểu thư ra ngoài không được tiện lắm. Không ra ngoài cũng tốt, đỡ chạy đôn chạy đáo khắp nơi.
Thân tiên sinh bước ra khỏi phòng, đi đến cuối sân viện thì ông ta dừng lại, từ từ quay người nhìn Cố đại tiểu thư đang chơi. Cổ đại tiểu thư đã cất con chuồn chuồn tre đi, lúc này đang đá cầu, hạ nhân cầm đèn lồng
đứng bên cạnh.
cha của phò mã bị tố cáo là tham ô, nàng đi nghe ngóng tin tức nên đã cãi nhau to với phò mã. Phò mã giận nàng nhúng tay vào chuyện triều chính, bình thường nàng có thể không hỏi nhưng dù sao thì nàng cũng là
con dâu Trình gia, trong nhà xảy ra chuyện chẳng lẽ bắt nàng ngồi yên ở phủ công chúa?
Thân tiên sinh gật đầu:
Vậy cũng được.

Nói xong ông ta liền đứng dậy cáo từ:
Có chuyện gì thì công chúa cứ dặn dò hạ nhân.

tròng thì phải tìm một lý do hợp lý.
May mà ông ta còn có Hoài Nhu công chúa và phò mã có thể lợi dụng được.
Cổ Minh Châu vẫn luôn nghĩ về lời nói của Hoài Nhu công chúa. Lúc này Trình phò mã đến Sơn Tây hẳn là có ẩn tình gì khác, sau đó nghi ngờ của cô đã được chứng thực.
Phụ tá bên cạnh Thái tử cũng đến tìm Hoài Nhu công chúa để thăm dò tin tức. Cô đã từng gặp vị trợ tá này trong yến hội của Thái tử, người này luôn ở cạnh chủ trì đại cục thay Thái tử.
Lâm phu nhân thở dài:
Vậy con ở trong phòng đợi mẹ được không?

Cổ Minh Châu gật đầu, để cô xem xem liệu có thể nhân lúc mẹ đến viện phía Tây mà đi đưa tin được không.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bỉ Ngạn Đơm Hương.