• 10,719

Chương 301: Tấm lòng người làm mẹ


Thái hậu vừa nói xong câu này, căn phòng tức khắc càng thêm yên tĩnh.

Trong đầu Cố Minh Châu hiện lên vẻ mặt phơi phới c8ủa vị Tam hoàng tử phi kia. Thái tử bị giáng làm Cung vương, Ngũ hoàng tử là Túc vương,
Túc
có nghĩa là cung kính, như vậy tí3nh ra chỉ có Tam hoàng tử Hoài vương là người xuất sắc nhất.
Mạc chân nhân đáp:
Cố đại tiểu thư hơi giống A Thuyền nhưng lại không hoàn toàn tương tự, con bé tự do tự tại hơn A Thuyền nhiều.

Mỗi người đều có một nút thắt trong lòng, Thái hậu thở dài thườn thượt:
Sau khi đứa bé kia tự vẫn, ngươi vẫn không gỡ được khúc mắc trong lòng, hy vọng lần này ngươi có thể buông bỏ.

Mạc chân nhân nói:
Chẳng phải Thái hậu cũng thế ư? Năm đó người dùng bao nhiêu năm mới bắt được mẹ con Khang phi, bảo thù cho Thái tử gia. Sau khi Hoàng thượng thừa kế hoàng vị, vốn dĩ người đã không hỏi tới chuyện triều chính, nếu không nhận được một lá thư mật báo nói cái chết của Hoài vương năm đó có điểm kỳ lạ, người đã không cho người đi tìm người biết chuyện kia. Kết quả hộ vệ bên cạnh không đủ, tạo cơ hội cho người khác trà trộn vào nên người mới bị thương, vội truyền ngày tới cứu chữa, không ngờ ngự y đó cũng là người của Lương Vương, muốn mượn cơ hội này hạ độc người. May mà Hoàng hậu nương nương tới ngăn cản kịp nên người mới bình yên vô sự.
Vì thế nên Hoàng hậu nương nương mới nhiễm phong hàn, để Quý phi nhân cơ hội lôi kéo Hoàng thượng, từ đó được sủng ái nhất hậu cùng.
Mạc Dương Minh luôn không hiểu, về lý thì Nguy Hoàng hậu mới là công thần, nhưng đến cuối cùng người được lợi lại là Quý phi.
Thủ đoạn của người này khiến người khác không thể khinh thường.
Mạc chân nhân nói:
Đạo nhân đi theo bên cạnh Thái hậu nương nương, từng chứng kiến thủ đoạn của mẹ con Khang phi, nhưng người chỉ đạo chuyện này còn lợi hại hơn cả Khang phi.

Nghĩ tới Kiều Tung, Thái hậu lại thở dài. Nhà họ Ngụy xem như làm giá y cho người ta, làm không tốt lại bị Kiều Tung cướp công, Hoàng thượng đang muốn kiếm cớ thăng chức cho Kiều Tung làm Thượng thư Bộ Hình.
Mạc chân nhân nhận xét:
Trong lòng nương nương đều biết cả.

Nhìn theo bóng lưng Cố Minh Châu, Thái hậu bỗng bật cười:
Con bé vẫn còn là trẻ con, không muốn bị giữ lại đây, có cơ hội thoát thân liên vui vẻ đi ngay.

Trong nội điện không còn người ngoài, Thái hậu mới hỏi:
Chính vì vậy nên người mới nhận Cố đại tiểu thư làm đồ đệ sao?

Mạc chân nhân khẽ gật đầu với Cố Minh Châu.
Cố Minh Châu đặt chiếc khăn xuống, vui vẻ dẫn Bảo Đồng ra ngoài.
Những chuyện hôm nay Thái hậu nói không cần kiêng kỵ người khác, đây đều là những chuyện cũ năm xưa, rất nhiều người đã biết, có điều đào sâu nói kỹ như vậy không phải chuyện ai cũng có thể nghe.
Nữ quan thấy thế lập tức đuổi người lui xuống, cũng bước tới mời Cố Minh Châu và Báo Đồng ra ngoài.
Mạc chân nhân kể cho Thái hậu nghe chuyện chân Bạch cung nhân bị thương:
Nương nương, người nghĩ kỹ mà xem, căn nguyên của chuyện này bắt đầu từ mười bốn năm trước, mà mười mấy năm trước, mấy vị hoàng tử của Hoàng thượng vẫn còn là trẻ con.

Hoặc là có người trú mưu tính kế trước cho các hoàng tử, hoặc chính là có người cố ý hãm hại. Trước hết kẻ đó đối phó với Đông cung, bây giờ đến lượt các hoàng tử còn lại.

Từ nhỏ lão Tam đã thích đọc sách, trước khi xuất cung, nó thường tới chỗ ai gia thỉnh an, nhìn rất là ngoan ngoãn hiệu thuận. Mẫu phi nó mất sớm nhưng lại có hai cữu cữu trong triều.

Nói đến đây, Thái hậu bỗng đột ngột chuyển chủ đề:
Bây giờ ca ca của Tam hoàng tử phi là quan tham nghị của Bố chính sử ti, hình như đang làm việc ở Sơn Đông.
Thái hậu nương nương luôn ở cung Từ Ninh không ra ngoài lại biết rõ chuyện bên ngoài như lòng bàn tay. Nói như vậy, Tam hoàng tử phi càng có hiềm nghi. Thái hậu nói tiếp:
Hoàng thượng cho Kiều Tung nhúng tay vào rồi, những chuyện này ông ta sẽ điều tra rõ ràng.

Tam hoàng tử phi tiến cử Tôn chân nhân trước mặt Thái hậu nương nương như vậy, một khi xảy ra chuyện sẽ tự rước họa vào thân. Trừ phi Tam hoàng tử có một số việc giấu giếm Tam hoàng tử phi, cố ý để Tam hoàng tử phi mê hoặc người ngoài.
Hiển nhiên Mạc chân nhân cũng nghĩ đến điểm này, bà nhẹ giọng nói:
Tam hoàng tử phi đến Thượng Thanh quán, muốn tặng quà cho đạo nhân.
Thái hậu hiểu ý của Mạc chân nhân, bà trầm mặc hồi lâu rồi mới lên tiếng:
Có lẽ Tam hoàng tử phi đến cùng Từ Ninh nói với ai gia những chuyện này là vì thật sự nghe nói Tôn Tuệ Tủ có chút y thuật, muốn chữa khỏi bệnh cho ai gia, dỗ dành ai gia vui vẻ. Ai gia cũng hy vọng là vậy.

Cung nhân vào phòng hầu hạ Thái hậu đứng dậy.
Thái hậu khẽ cử động cánh tay, cảm thấy cả người thư thái hơn nhiều. Bà thở ra một hơi, trong đầu suy ngẫm những lời Mạc chân nhân đã nói.
Thái hậu nói:
Những chuyện này rất chán ghét, ai gia thà rằng không biết còn hơn. Thế nhưng bọn chúng lần nào cũng muốn làm ầm ĩ đến trước mặt ai gia, ai gia không có tinh thần đoán tới đoàn lui với bọn chủng, cứ để cho hoàng để lo liệu đi!

Nói thì nói thế, nhưng nếu Thái hậu thật sự không để tâm thì cũng sẽ không gọi Mạc sư phụ tới hỏi chuyện. Cố Minh Châu cất bình rượu thuốc, đoạn đưa cho Mạc chân nhân một cái khăn để bà lau tay. Mạc chân nhân lại lấy từ hòm thuốc ra một hộp ngân châm, sau khi cẩn thận lau kỳ từng cây châm, bà mới cầm lên châm cứu cho Thái hậu nương nương.

Có thể A Thuyền không tự vẫn.
Mạc chân nói:
Tuy A Thuyền đã mất nhiều năm nhưng đạo nhân vẫn muốn làm rõ chuyện này.

Thái hậu lắc đầu:
Ngươi đúng là một người cố chấp.


Ngươi đấy, đúng là quá cẩn thận.
Thái hậu cười nói:
Từ lần trước sau khi xảy ra chuyện của Lương Vương, ai gia luôn để những người tin cậy trông coi mấy thứ này. Lần đó nếu Ngụy hoàng hậu không bắt được một tên nội thị thậm thà thậm thụt, tra hỏi được tin tức từ hắn thì chắc ai gia đã trúng độc, đi gặp tiên đến từ lâu rồi.

Mạc chân nhân nói:
Là tiên để phù hộ cho Thái hậu nương nương.

Thái hậu trầm tư.
Nếu thật sự là vậy, e rằng Đại Chu sắp gặp tai ương.

Mạc chân nhân không nói gì nữa, bà để Thái hậu nương nương nghỉ một lát rồi mới rút ngân châm ra.

Đúng vậy, ai cũng có điểm yếu cả.
Ánh mắt Thái hậu bỗng lóe lên tia sáng:
Đặc biệt là một người mẹ, vì con của mình mà không mảy may chùn bước. Ai gia như vậy, Nguy Hoàng hậu như vậy, cả ngươi cũng vậy, ngươi cũng coi A Thuyền như con ruột của mình.

Mạc chân nhân khẽ giọng nói:
Là vì A Thuyền, nhưng đạo nhân cũng muốn làm rõ rốt cuộc là kẻ nào đứng sau giở trò, muội muội của A Thuyền Bạch cung nhân cũng bị người ta cố ý hãm hại.

Tất nhiên có người sẽ ra tay từ phong hiệu để hòng suy đoá9n thánh ý, mà Tam hoàng tử và Tam hoàng tử phi nghe những lời này có lẽ cũng cảm thấy nắm chắc phần thắng.
Nhưng nếu nó6i Tam hoàng tử phi là chủ nhân đứng sau Tôn chân nhân, Cố Minh Châu lại cảm thấy vẫn phải chờ kiểm chứng. Cố Minh Châu đã giao 5thủ với người đứng sau này mấy lần nên cũng hiểu phần nào con người này. Lòng dạ Tam hoàng tử phi chưa đủ thâm sâu, hơn nữa nếu phủ Tam hoàng tử kiểm soát Thượng Thanh quán và Tôn chân nhân trong lòng bàn tay thì việc gì Tam hoàng tử phi phải đi lấy lòng Mạc chân nhân nữa?
Nếu triều đình loạn thật, ai có thể thoát được? Trong thâm cung này nhiều việc rắc rối, lại không ai có thể khiến bà tin tưởng.

Thái hậu ra khỏi nội điện, nhìn về phía trường án bày chậu ngọc lâu xuân, đoạn bà quay đầu dặn dò Mạc Dương Minh:
Ai gia nhớ Ngụy hoàng hậu cũng thích ngọc lâu xuân, người mang chậu hoa này đến cung Khôn Ninh rồi tiện thể khám lưng cho Ngụy hoàng hậu. Từ sau khi Hoàng hậu sinh Tam công chúa thì mắc bệnh đau lưng. Bình rượu thuốc này của người rất tốt, mang cho Nguy Hoàng hậu dùng thử đi.


Mạc chân nhân đáp dạ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bỉ Ngạn Đơm Hương.