• 12,222

Chương 436: Lợi hại


Ngụy Tòng Trí có một loại bản lĩnh, đó là có thể làm người bên cạnh nổi điên trong khoảng thời gian ngắn nhất.

Vào lúc quan trọng thế 8này, Cố Sùng Nghĩa cũng chán chẳng buồn để ý đến Ngụy Tòng Trí. Hiện giờ Hoàng thượng điều động tới Long Cẩm Ủy, nhưng nhân lực của Long Cẩm 3Ủy có hạn, còn phải bảo vệ trong cung. Ngũ thành binh mã ti có biến động, nếu kinh doanh còn xảy ra sơ suất gì thì có lẽ triều đình sẽ ra ý c9hỉ bảo ông dẫn binh đi dẹp loạn.

Cố Sùng Nghĩa đã cảm nhận được thế nào gọi là một ngày dài như một năm, ông hi vọng Hoàng đế có thể 6hạ chỉ sớm một chút, cho dù không phải là ông thì cũng nên hạ lệnh cho quan viên khác, chỉ cần là người không có liên quan gì đến Đàm Định Ph5ương là được.
Cố Sùng Nghĩa thu lại suy nghĩ, hiện giờ ông nên toàn tâm toàn ý đặt tâm tư của mình vào người nhà họ Trương và Khưu Hải, ông liếc mắt nhìn về phía sau, chỉ thấy Ngụy Tòng Trí bám theo ở xa xa. Ngụy Tòng Trí thật sự muốn giúp đỡ ông.
Cố Sùng Nghĩa nhíu mày, tất nhiên ông sẽ không dựa dẫm vào thứ dầm dở đó, đừng gây thêm phiền phức cho ông là tốt lắm rồi.
Căn nhà nhỏ nhà họ Cổ.
Quản sự bước lên nói:
Hầu gia, bên phía phu nhân...


Không lo,
Cố Sùng Nghĩa nói:
Chúng ta để lại người đủ nhiều.
Hơn nữa còn có Châu Châu giúp đỡ, trước khi xảy ra chuyện Châu Châu đã tìm đến ông đề nghị chuyển tới căn nhà nhỏ trong kinh.
Căn nhà nhỏ thuận tiện cho việc hộ vệ, thủ hạ đắc lực trong Hầu phủ đều đang canh giữ ở đó, chắc là sẽ không xảy ra chuyện gì bất trắc.

Mạc chân nhân tới rồi.

Lời còn chưa dứt, Mạc Dương Minh đã được mời vào trong phòng, Lâm phu nhân có ý muốn ngồi dậy nhưng bị Mạc Dương Minh ngăn lại.
Mạc Dương Minh nói:
Lâm phu nhân thân thể không tiện, phải chuyên tâm dưỡng bệnh. Châu Châu gửi thư cho ta, vừa hay ta cũng có ý tới chăm sóc phu nhân.

Lâm phu nhân nằm trên giường không sao ngủ được, cũng không biết bên phía lão gia ra sao rồi.
Dương ma ma nhỏ giọng khuyên nhủ:
Phu nhân yên tâm đi, lão gia có tin gì sẽ cho người gửi tới ngay.

Lâm phu nhân nói:
Chầu Châu thì sao?


Làm phiền chân nhân rồi.
Lâm phu nhân nói:
Chân nhân từ đạo quán tới đây... không biết trong kinh có loạn không?

Mạc Dương Minh nói:
Cũng tạm, có người của chủ nhà quản lý, tình hình có lẽ sẽ rất mau có chuyển biến tốt.

Vậy thì tốt.
Mí mắt Lâm phu nhân bắt đầu trĩu xuống:
Còn phải phiền chân nhân ngó qua tình hình tộc tỷ của ta.
Trâu Lâm thị và Trâu Tương cũng cùng đến đây ở, mong rằng mọi người đều có thể bình an.
Mạc Dương Minh nói:
Phu nhân không có gì đáng ngại, chỉ là lúc sinh nở quá lao lực, cần phải tĩnh dưỡng tinh thần, để ta châm cứu cho phu nhân, tốt hơn hết là phu nhân nên ngủ một giấc.

Cố Sùng Nghĩa sải bước lớn ra khỏi thư phòng, nhìn thấy thuộc hạ ở trong sân.

Hầu gia
quản sự của Đoạn sự ti bước lên trước:
Đại doanh bên ngoài kinh thành xuất hiện loạn tử, có thiên hộ dẫn binh nói muốn theo Hoài vương, dẫn người đi về phía Đông Nam, triều đình lệnh cho ngài đem quân đi bình loạn.

Trong lòng Cố Sùng Nghĩa đã có tính toán phải đuổi theo Hoài vương như thế nào. Hoài vương cũng là thân bất do kỷ, nói trắng ra đều là cái bia do đám người đó lối ra, người bọn chúng muốn bảo vệ rời kinh là nhà họ Trương và Khưu Hải mới đúng.
Cố Sùng Nghĩa nhận lấy công văn đọc thật kĩ càng rồi mới nói:
Đợi ta mặc xong quan phục sẽ lập tức đi theo ngài.
Cố Sùng Nghĩa thay xong y phục, cưỡi ngựa đi về phía nha môn, trên đường khắp nơi đều là nha sai, trong nhiều con hẻm truyền ra tiếng hô hoán, là do có người nhân cơ hội loạn lạc làm điều ác.
Cũng may phủ Thuận Thiên đã có chuẩn bị từ trước, trước đây lại bắt đi không ít hung đồ ác sát trong kinh, bằng không tình hình rất có thể sẽ còn nghiêm trọng hơn hiện giờ.
Còn chưa đến nha môn, ánh lửa ở chợ Đông đã ngùn ngụt bốc lên trời, lại một tràng âm thanh nhốn nháo.

Hầu gia.

Cuối cùng bên ngoài đã có động tĩnh.
Quản sự chạy vào phòng bẩm bảo:
Người của nha môn đã tới.


Đại tiểu thư đang bận rộn bên ngoài.
Dương ma ma trả lời:
Phải sắp xếp quản sự và hộ vệ, còn phải cho người đi nghe ngóng tin tức.

Trên mặt Lâm phu nhân để lộ vẻ xót xa:
Vất vả cho Châu Châu rồi.

Lúc bà sinh ca nhi không quả thuận lợi, đến giờ thân thể vẫn còn hư nhược, không đủ sức làm bất cứ việc gì, mà càng muốn sớm ngày khỏe lại thì lại càng không được như ý.
Ngụy Tòng Trí chớp chớp mắt cực kỳ khó hiểu:
Không phải ta đang giúp đó sao?

Giúp cái gì? Giúp ăn đậu à? Cố Sùng Nghĩa lườm Ngụy Tòng Trí một cái.
Ta phải bảo vệ ngài mà.
Ngụy Tòng Trí cầm mấy hạt đậu lên, giả bộ uy phong lẫm liệt nghiền thành bột trước mặt Cố Sùng Nghĩa. Cố Sùng Nghĩa nhìn Ngụy Tòng Trí nở nụ cười lạnh, nhẹ nhàng bốc một nắm đậu lên, học theo bộ dạng của Ngụy Tòng Trí cũng nghiền nát đầu trong tay.
Làm xong những điều này, Cố Sùng Nghĩa không khỏi hối hận, vào lúc này mà ông vẫn còn rảnh rỗi chơi trò chơi với Ngụy Tòng Trí. Lúc trước ông già ngốc, tuyệt đối không thể để bị Ngụy Tòng Trí kéo theo thành ngốc thật, đến lúc đó phu nhân và Châu Châu đều sẽ ghét bỏ ông mất.
Lòng nghi ngờ của Hoàng thượng quá nặng, không nhất định sẽ tin lời của Ngụy Nguyên Kham, bởi vì trong tay bọn họ không có chứng cứ trực tiếp chứng minh Đàm Định Phương bản mạng cho Lương vương. Nhưng đợi đến khi Đàm Định Phương để lộ ra sơ hở thì mọi chuyện đã muộn rồi, bọn họ sẽ mất đi thời cơ tốt nhất để giữ Bắc Cương.
Dù có ra sao cũng không thể để Đàm Định Phương lấy được phủ Vĩnh Bình. Bây giờ lật tẩy chuyện này, nếu Đàm Định Phương cũng làm ra hành động tự bảo vệ mình nào đó giống như nhà họ Trương hay Khưu Hải thì có thể trực tiếp bắt tận tay ông ta.
Cho dù Đàm Định Phương không làm như vậy thì cũng sẽ khiến Hoàng thượng nảy sinh tâm lý phòng bị. Mấy năm nay Đàm Định Phương nắm chặt Đại Ninh không buông, không thể có chuyện trong đám quan viên ông ta cất nhắc lại không có ai liên quan tới Bắc Cương. Chỉ cần tra hỏi cẩn thận thì sẽ phát hiện ra đầu mối. Quan trọng nhất là vụ án này có liên quan tới Lương Vương, Hoàng thượng cực kỳ dè chừng Lương vương, tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua bất kỳ điểm đáng ngờ nào.
Lương vương ở Đại Ninh, mấy năm nay Đàm Định Phương bám chặt Đại Ninh không buông cũng là sự thật, Hoàng thượng cho người do thám Bắc Cương tìm kiếm tung tích Lương vương, cũng sẽ phá vỡ kế hoạch của đám người Đàm Định Phương.
Cho nên tuy bước này nguy hiểm vạn phần nhưng trước mắt vẫn là sự lựa chọn tốt nhất.
Chỉ sợ Đàm Định Phương cũng sẽ chọn ở lại, ông ta làm vậy cũng là đang lợi dụng lòng nghi ngờ của Hoàng thượng, tranh thủ thời gian cho chủ nhân đứng đằng sau mình, như vậy thì động thái sẽ nhanh hơn bất kỳ ai, Cố Sùng Nghĩa nhận thấy có người ghé lại gần, người đó đem theo mùi đậu nướng, không cần nhìn cũng biết là Ngụy Tòng Trí. Cố Sùng Nghĩa nói:
Sao ngài vẫn còn chưa quay về nhà? Ngụy Nguyên Kham một mình chống đỡ, rất cần có sự giúp đỡ của người xung quanh.

Lâm phu nhân gật đầu, nhưng lại lo lắng cho Châu Châu, không kìm được nhìn ra ngoài cửa.

Châu Châu tự biết chừng mực.
Mạc Dương Minh nói:
Con bé sẽ cẩn thận, phu nhân yên tâm.

Mạc Dương Minh không nói cho Lâm phu nhân biết lúc này Trâu Lâm thị đã hấp hối, Châu Châu cho người dọn dẹp căn nhà bên cạnh, định chuẩn bị hậu sự cho Trâu Lâm thị ở đó.
Mạc Dương Minh thu ngân châm lại. Châu Châu cũng không dễ dàng, nhưng bà tin đứa trẻ đó rồi cũng sẽ hoàn thành tốt mọi việc thôi.

Cố Minh Châu dẫn Bảo Đồng kiểm tra khắp nơi trong căn nhà một lượt, rồi lại đến thăm Trâu Lâm thị.

Tuy Trâu Tương đau lòng nhưng vô cùng kiên cường, cậu bé nhỏ nhắn đứng trước mặt Cổ Minh Châu nói:
Đại tỷ đi bận việc trước đi, ở đây cứ giao cho đệ, đệ sẽ làm thật tốt.


Trâu Lâm thị vẫn luôn hôn mê, hơi thở lúc nhanh lúc chậm, mạch tượng cũng vô cùng yếu ớt, chỉ còn một hơi thở chống đỡ. Trâu Tương không khóc lóc làm ồn, chỉ yên lặng ngồi bên Trâu Lâm thị, tranh thủ thời gian cuối cùng của hai người.

Cổ Minh Châu không muốn làm phiền thêm, dặn dò ma ma quản sựở lại giúp đỡ rồi quay lại viện của Lâm phu nhân.

Vừa đúng lúc Sơ Cửu đem tin tức tới:
Hầu gia đã đến nha môn, bên ngoài Hầu phủ có ba tai mắt đang theo dõi, nhìn có vẻ là đang đợi thời cơ chuẩn bị đột nhập vào trong phủ.
Cố Minh Châu gật đầu. Cha dẫn binh đi dẹp loạn, đám người đó ắt sẽ tìm cách ra tay với nữ quyền, nếu như có thể bắt mẹ hoặc tỷ đệ thì sẽ có thể uy hiếp được cha.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bỉ Ngạn Đơm Hương.