Chương 455: Nút thắt trong lòng
-
Bỉ Ngạn Đơm Hương
- Vân Nghê
- 1884 chữ
- 2022-02-06 09:21:37
Ngụy Nguyên Kham đứng trong sân chờ đợi, Long Cấm Ủy mời thầy thuốc chữa trị vết thương cho Đàm Định Phương. Bây giờ làm thế 8này là vì không muốn Đàm Định Phương còn chưa bị đưa ra hỏi cung mà đã mất mạng.
Ngụy đại nhân.
Mã Đại tiến lên tr3ước:
May mà có Ngụy đại nhân giúp đỡ.
Bắt giữ Đàm Định Phương cũng là chức trách của ta
Ngụy Nguyên Kham đáp lời9:
Mã đồng tri không cần bận lòng việc ấy.
Viên Tri Hành nghe lời ngài răm rắp, để mặc ngài muốn làm gì thì làm. Trăn Cô kia là ngài cố ý tiết lộ cho phủ Hoài vương, giữ lại để sau này lúc bị điều tra đến thì sẽ cho phủ Hoài vương ra gánh tội thay.
Sơ hở lớn nhất của ngài, thứ nhất là vụ án oan của Triệu lão tướng quân, thứ hai là Bạch đại tiểu thư.
Nói dứt lời, Ngụy Nguyên Kham khẽ dừng lại một lát, sau đó nhìn thẳng vào đôi mắt Đàm Định Phương:
Sẽ luôn có một người như thế, cho dù người ấy đã qua đời những bóng hình đó vẫn sẽ ở lại trong trái tim ngài. Cho dù là yêu thương, áy náy hay là oán hận thì vẫn không thể xóa nhòa được, cuối cùng sẽ trở thành nút thắt trong lòng ngài.
Ngụy Nguyên Kham nhìn Đàm Định Phương:
Thật vậy ư?
Bàn tay Đàm Định Phương khẽ run lên.
Ngụy Nguyên Kham nói:
Thì ra đến tận bây giờ có một số sự thật ngài vẫn không muốn thừa nhận. Với tính cách của Bạch đại tiểu thư, sau khi biết rõ chân tướng về ngài, chuyện đầu tiên cô ấy làm chắc hẳn là vạch trần ngài đúng không? Cho dù cảm thấy muốn chuộc tội cho việc biết bao nhiêu tướng sĩ và người dân đã bị hại chết vì bản thân bằng cách tự sát thì cũng phải là sau khi đã tố cáo ngài đã.
Đôi mắt Đàm Định Phương u ám.
Ngụy Nguyên Kham tiếp lời:
Chính bởi vì Bạch đại tiểu thư không chịu nghe theo nên sau khi giết chết cô ấy, ngài đã giết chết cả phu thê Bạch quan chính do lo sợ bọn họ phát hiện ra đầu mối kì lạ về cái chết của con gái. Để lại Bạch cung nhân là bởi vì Viên Tri Hành vốn là đồng lõa của ngài, ông ta có thể khống chế Bạch cung nhân trong lòng bàn tay. Còn Bạch Kính Khôn cũng có tác dụng khác với các người.
Sợ vụ án này bị người ta nhắc đến nên ngài cũng đã chuẩn bị tươm tất từ trước. Thế nhưng nhìn thấy Bạch công nhân thờ ơ dửng dưng trước cái chết của chị gái mình, ngài lại giận cá chém thớt, đổ sự áy náy và oán hận với Bạch đại tiểu thư lên đầu Bạch công nhân. Ngài biết Bạch cung nhân ghét bỏ Bạch đại tiểu thư nên đã biến Bạch công nhân thành bộ dạng của Bạch đại tiểu thư.
Nhưng Bạch đại tiểu thư... Cho dù sống hay chết, có lẽ cô ấy cũng đã vứt bỏ ngài từ lâu rồi. Bởi vì ngài và cô ấy khác nhau một trời một vực.
Đàm Định Phương khẽ nhắm mắt lại, lồng ngực nhấp nhô lên xuống vài lần, khó khăn lắm mới ổn định được cảm xúc, song giọng nói vẫn khàn đục như trước:
Làm sao ngài có thể suy đoán được những điều này? Sao ngài có thể đoán được suy nghĩ của A Thuyền?
Ngụy Nguyên Kham không đáp lời, người thật sự hiểu được A Thuyền là Mạc chân nhân và Châu Châu, những điều này cũng là Châu Châu suy đoán ra. Bởi vì Trần Duy Thành làm loạn tình tiết vụ án, lại cộng thêm thời gian quá lâu, rất nhiều chứng cứ không thể tìm được nhưng bọn họ vẫn tin rằng đây chính là sự thật.
Đàm Định Phương chẳng còn gì để giấu giếm nữa, ông ta thở dài thườn thượt rồi nói:
A Thuyền chết rồi, bọn họ cũng chẳng cần thiết phải sống nữa. Nếu như A Thuyền chịu giúp ta, ở bên ta thì ta cũng sẽ bảo vệ cho người nhà họ Bạch. Đáng tiếc, A Thuyên không chịu.
Ngụy Nguyên Kham hỏi:
Bạch đại tiểu thư chết như thế nào?
Đàm Định Phương gật đầu:
Sau khi biết được chân tướng, nghe nói rất nhiều tướng sĩ và người dân đã chết oan, A Thuyền rất phẫn nộ... Ta cũng không ngờ là nàng ấy lại dứt khoát như thế.
Ông ta nhìn Ngụy Nguyên Kham:
Ngụy đại nhân, ta có vài câu muốn nói với đại nhân, không biết đại nhân có bằng lòng nghe hay không?
Ngụy Nguyên Kham không từ chối, cũng chẳng ra hiệu cho Long Cẩm Ly tránh đi.
Đàm Định Phương nhìn dáng vẻ bình tĩnh và kiên định của Ngụy Nguyên Kham, không kìm được mà bật cười:
Ngụy đại nhân chưa bao giờ tin lời của Trần Duy Thành đúng không? Từ đầu chỉ cuối ngài vẫn luôn nghi ngờ ta?
Ngụy Nguyên Kham đáp lời:
Tuy chứng cứ chỉ về phía Trần Duy Thành nhưng có nhiều chi tiết rất đáng ngờ, Ngài bảo vì âm mưu hòng chiếm lấy binh mã của Vệ sở phủ Vinh Bình nên nhà họ Lương đã hãm hại Triệu lão tướng quân. Nhưng khi ấy nhà họ Lương vẫn chưa thành công, Hoài vương gia còn nhỏ tuổi rất khó có thể thuyết phục Bộ Binh và Đô Sát Viện làm việc cho bọn họ.
Mã Đại chẳng nói thêm gì nữa. Long Cẩm Ủy một lòng trung thành làm việc 6cho Hoàng thượng. Tuy hiện tại Hoàng thượng đang dùng người nhà họ Ngụy nhưng bọn họ cũng không thể quá thân thiết với nhà h5ọ Ngụy được.
Mã Đại bàn đến chuyện chính:
Thầy thuốc bảo rồi, Đàm Định Phương còn trúng độc nữa, là thuốc độc mạn tính, trong vòng một hai tháng gì đó sẽ lan đến phủ tạng.
Xem ra loại độc này cũng là do Đồng phu nhân đầu độc. Bởi vì nhận được tin tức, biết rằng Đàm Định Phương đã bị để mắt đến nên Đồng phu nhân đã hạ độc, mục đích là để cho Đàm Định Phương một ít thời gian sắp xếp công việc. Dù sao Đàm Định Phương cũng ở trong Bộ Binh đã nhiều năm, những chuyện ông ta lén lút làm thật sự quá nhiều, nhưng chẳng ngờ bọn họ lại bắt được Trịnh Như Tông nhanh đến vậy.
Hơn nữa, Trần Duy Thành nói Bạch quan chính là đồng lõa của nhà họ Lương. Ta tìm được la bàn khô mà Bạch quan chính làm ra khi ở Khâm Thiên Giám năm xưa, chiếc la bàn khô này được sử dụng lần đầu tiên trên thuyền pháo ba cột. Trên thuyền pháo có chở đại bác, Bạch quan chính tăng cửa để pháo Hồng Di từ sáu lên thành tám cửa, lại đề xuất rất nhiều ý kiến cho việc chế tạo thuyền chiến mới của triều định. Trong số đó bao gồm cả tầm bắn của pháo Hồng Di và khoảng cách pháo bắn, có thể thấy Bạch quan chính cực kì am hiểu về la bàn khô và pháo Hồng Di.
Nếu như vậy, trong lúc hãm hại Triệu lão tướng quân, nhà họ Lương có thể cho người của mình luyện cách sử dụng pháo Hồng Di cho nhuần nhuyễn, giống như Đàm thượng thư năm xưa trần giữ biên ải lập được đại công. Trong tương lai nhà họ Lương có thể lợi dụng người đó, tại sao lại để cho ngài hướng được mối lợi này? Khi ấy trong quân doanh, Đàm đại nhân cũng chẳng được bao nhiêu danh tiếng, không đến mức khiến nhà họ Lương phải bỏ ra từng ấy tâm huyết để bồi dưỡng. Từ đó có thể thấy Bạch quan chính đã bị oan, vậy thì khẩu cung của Trần Duy Thành không còn đáng tin nữa. Không có Bạch quan chính tham gia vào việc này, trên chiến trường người am hiểu về vũ khí nhất chỉ còn lại Đàm đại nhân mà thôi.
Nghe xong những lời này, Đàm Định Phương gật đầu:
Ngụy đại nhân nói rất có lý, Ngụy đại nhân cố ý không để lộ nghi ngờ trước mắt kẻ khác nhưng sau lưng lại âm thầm điều tra thông tin về ta.
Ngụy Nguyên Kham đáp lời:
Bạch quan chính và phu nhân nhà họ Bạch là ngài cho người đi giết.
Như thế thì hoàn cảnh của Đàm Định Phương đã đổi khác, sợ Đàm Định Phương tiết lộ bí mật nên Đồng phu nhân vội vàng kết liễu ông ta.
Thân là chính thê của Đàm Định Phương, Đồng phu nhân cũng không thể sống được nữa. Song năm xưa vì cửu Đàm Định Phương mà ca ca của Đồng phu nhân đã
chết trận
. Ngụy Nguyên Kham nghi ngờ chuyện
chết trận
này cũng chỉ là cách để thoát thân, và chắc chắn phải có lợi ích gì đó đi liền với lòng trung thành của Đổng phu nhân. Những kẻ này suy nghĩ vô cùng rạch ròi về lợi ích, nếu con cái và bản thân mình đều không cứu được nữa thì chi bằng dung tính mạng để đổi lấy những lợi ích khác.
Đàm Định Phương được nha sai đưa từ trong phòng ra, giờ phút này dường như Đàm thượng thư đã lấy lại được dáng vẻ bình tĩnh thường này.
Đàm Định Phương im lặng một hồi lâu rồi mới nói:
Trăn Cô tự sát, cô ta cam tâm tình nguyện làm việc cho ta. A Thuyền... A Thuyền cũng là tự sát, nàng ấy...
Đàm Định Phương muốn nói, A Thuyền một lòng hướng về đại nghĩa nhưng lại không nỡ đến quán phủ tố cáo ông ta. Tuy nhiên đến cuối cùng ông ta không thể nào nói ra được lời nào, ông ta thể lừa mình dối người được nữa. Đến bây giờ ông ta vẫn còn nhớ rõ sự quyết đoán và ánh mắt xa cách của A Thuyền. Ông ta bỏ thuốc mê A Thuyền, A Thuyền không hoàn toàn mất đi ý thức, ông ta khuyên A Thuyền nghe lời mình nhưng A Thuyền chỉ vùng vẫy và nhìn ông ta chăm chăm.
Trong ánh mắt đó có căm hận, có tức giận, có xót xa nhưng không hề có sự van xin và khuất phục.
Sau đó ông ta đi ra sau lưng A Thuyền, dùng đôi tay nàng nắm lấy con dao.
Ông ta giương mắt nhìn máu của A Thuyền phun trào ra. Ông ta trốn trên xà nhà trong phòng nghe tiếng thét chói tai của Bạch cung nhân, nhìn Bạch công nhân chà lau vết máu tươi dính trên váy với vẻ ghét
bo.
Khoảnh khắc đó chẳng biết ông ta có tâm trạng gì. A Thuyền vẫn chưa chết, điều mà Bạch công nhân nghĩ đến không phải là mời thầy thuốc mà là chán ghét và muốn xóa sạch quan hệ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.