Chương 499: Uy nghi
-
Bỉ Ngạn Đơm Hương
- Vân Nghê
- 1764 chữ
- 2022-02-06 09:23:57
Vương gia, để tiểu nhân lại cho người đi nghe ngóng tin tức.
Trong lúc Triệu Kỳ còn đang suy tư, thân tín bên cạnh đã nhanh nhả8u nói.
Thẩm Lam nói:
Vị tiên sinh đó sức khỏe không tốt, đã quay về nhà nương tựa thân thích rồi.
Không đúng!
Ngụy hoàng hậu chợt cao giọng:
Có người nhìn thấy vị nữ tiên sinh đó ở chỗ Bình Nhưỡng Lý thị.
Thẩm Lam nhìn vào đôi mắt sắc bén của Ngụy hoàng hậu, muốn nhìn đi chỗ khác nhưng cả người đã cứng đờ tại chỗ.
Có thể sẽ bị tru di.
Ngụy hoàng hậu hỏi lại lần nữa.
Dưới ánh mặt trời, thân kiểm vẫn tỏa ra hàn khí âm u.
Triệu Kỳ nói:
Trước tiên cử hạ hết Vệ sở ở Hưng Châu đã.
Tin rằng đám người Hoàng Xương ở trong kinh cũng sẽ tùy cơ hành sự.
Thẩm Lam vừa định lắc đầu, Ngụy hoàng hậu đã ngay lập tức dồn ép, không cho nàng ta cơ hội để thở:
Không chỉ có Lý thị, Đức phi còn cấu kết với Lương Vương, nuôi dưỡng nữ quyển gả vào các chủ đề lớn trong kinh thành để làm cầu nối truyền tin cho bọn chúng.
Giờ đây Lương vương công đánh kinh thành, có phải Đức phi cũng muốn trong ứng ngoại hợp? Ngươi có biết đây là đại tội mưu phản hay không?
Bọn họ tưởng rằng giết chết phu thê Châu học sĩ thì sẽ không còn ai hay biết nội tình nữa, nhưng lại không biết Châu đại phu nhân đã kể lại toàn bộ chuyện này cho Châu Trạch Kính. Vào đêm Chậu đại phu nhân qua đời, Châu Trạch Kính đã nhìn thấy Bào Nhị trong nhà họ Châu.
Châu Trạch Kính biết được chuyện này ắt có liên quan đến nhà họ Tào, bị lợi ích che mờ mắt, ông ta không nói tiếng nào, chỉ muốn ở bên cạnh quan sát chờ đợi thời cơ, tương lai sẽ đem chuyện này đổi lấy một lợi ích lớn hơn.
Chuyện Đức phi làm bao nhiêu năm qua đều là kết quả mà Lương vương muốn, đến tận bây giờ vẫn vậy.
Thẩm Lam vẫn lắc đầu.
Ngụy hoàng hậu thản nhiên nói:
Trong tay bổn cung có chứng cứ xác thực, vốn có thể không cần phải nói với người, cử trực tiếp bẩm báo lại chuyện này cho Hoàng thượng là được rồi. Nhưng bổn cung không làm như vậy, ngươi có biết vì sao không?
Thẩm Lam gật đầu.
Ngụy hoàng hậu lại tiếp tục hỏi:
Vậy vị nữ tiên sinh đó đi đâu rồi?
Không cần nữa.
Triệu Kỳ đứng dậy:
Đi đi về về tốn không ít thời gian, ngược lại còn bỏ lỡ thời cơ chiến đấu.
3Triệu Kỳ nói rồi nhìn xung quanh:
Trực tiếp gửi tin tới kinh thành, chúng ta cũng chuẩn bị khởi binh thôi!
Môi Thẩm Lam run lên, thân thể hoàn toàn đờ đẫn.
Ngụy hoàng hậu nói tiếp:
Nhà cha ngươi có bốn, nhà mẹ có ba, cộng thêm tất cả thông gia đã liên hôn với Thẩm thị, lớn nhỏ có bao nhiêu người? Một trăm? Hai trăm? Chỉ e bản thân ngươi cũng chưa đếm bao giờ, cả thảy ba trăm bốn mươi hai người, lớn tuổi nhất là bảy mươi lăm, mà nhỏ nhất mới chỉ không đến hai tháng tuổi. Tội lớn ngút trời như thế, những người này có thể sẽ bị tru di đấy?
Đây là khẩu cung của đám người Châu Trạch Kính.
Cố Minh Châu nói rồi đưa quyển sách trong tay cho Ngụy hoàng hậu. Nói những lời này trước mặt Thẩm Lam là vì muốn để cho Thẩm Lam biết trong tay bọn họ đã có chứng cứ xác thực, Đức phi đừng hòng chối bỏ.
Nước mắt chảy xuống từ hốc mắt của Thẩm Lam, nàng ta lại lắc đầu. Người thân lần lượt lướt qua trong đầu nàng ta. Không... không thể chết, bọn họ không thể chết được.
Ngụy hoàng hậu lại nói tiếp:
Các ngươi nhất định đã cho rằng Châu học sĩ hỏi Đức phi về nữ tiên sinh kia là muốn uy hiếp Đức phi.
Giây lát sau, Ngụy hoàng hậu đã đứng trước mặt Thẩm Lam. Bà nói:
Trước khi Đức phi tiến cung, ngươi đã hầu hạ bên cạnh Đức phi rồi à?
Thẩm Lam gật đầu:
Từ nhỏ nô tỳ đã đi theo Đức phi nương nương.
Thẩm Lam ngẩng đầu lên cố gắng nhận diện xem người tới là ai. Đi ngay phía trước là Hoàng hậu nương nương, bên cạnh Hoàng hậu nương nương là một thiếu nữ khoảng chừng mười sáu mười bảy tuổi.
Thiếu nữ đó... hình như là Cổ đại tiểu thư thường cùng Mạc Dương Minh ra vào cung. Lúc nương nương trúng độc, thiếu nữ này cũng đi theo Thái hậu nương nương đến cung Vĩnh Xuân.
Hồi lâu, từ trong cổ họng Thẩm Lam mới có âm thanh phát ra:
Nương nương nhà nô tỳ không cấu kết với Lương vương.
Không à?
Vẻ mặt Ngụy hoàng hậu thản nhiên, đôi mắt không có gợn sóng:
Vậy rốt cuộc Đường thị là người của ai? Người sai khiến nghệ nhân ca múa của Giáo phường ti thực sự là Trưởng công chúa Vĩnh Khang ư?
Ngụy hoàng hậu nói tiếp:
Vậy chắc người biết nữ tiên sinh dạy cầm nhạc cho Đức phi chứ.
Thẩm Lam không biết vì sao Hoàng hậu nương nương lại hỏi tới chuyện này, nàng ta đã quyết ý sẽ không tiết lộ bất kỳ bí mật nào của Đức phi nương nương ra ngoài, nhưng vị nữ tiên sinh này chắc cũng không phái chuyện gì quan trọng.
Không thể đạt được kết quả đã dự tính từ trước, vậy thì hãy coi hiện tại là thời cơ tốt nhất. Cơ hội không thể bỏ lỡ, bỏ lỡ rồi không có lại được.
Đây cũng là điều mà Dương tiên sinh dạy ông ta. Dương tiên sinh đại tài, chỉ đáng tiếc sau này lại đối nghịch với cách nghĩ của ông ta. Ông ta muốn giữ Dương tiên sinh lại Đại Ninh đến già, nhưng tiếc thay Dương tiên sinh là người quật cường, cử nhất quyết chứng minh ông ta đã sai, người làm chuyện lớn không thể mềm lòng như đàn bà, ông ta cũng chỉ có thể cho người tiên Dương tiên sinh một đoạn.
Triệu Kỳ nhìn thân tín đi chỉnh đốn binh mã, ông ta cũng rút trường kiếm bên hông ra.
Ngụy hoàng hậu thở dài một tiếng, cảm thấy cực kỳ thương tiếc cho Châu Trạch Thừa:
Người mà Châu học sĩ thật sự muốn điều tra vốn không phải là Đức phi, mà là Lương vương. Nữ tiên sinh kia vốn là người của Lương Vương, ở lại bên cạnh Đức phi là vì muốn khiến Đức phi lấy lòng Hoàng thượng.
Sau khi nữ tiên sinh đó rời đi, đám người Đường thị ở lại nhà họ Tào giúp bọn chúng nuôi dưỡng các cô gái. Thực ra những cô gái này vốn không phải liều mạng vì nhà họ Tào, mà đều là những quân cờ do Lương vương cài cắm, Đức phi nương nương của người từ đầu đến cuối đều mặc cho người ta điều khiển.
Sắc mặt Thẩm Lam đã thay đổi hoàn toàn.
Ngụy hoàng hậu bước lên:
Đức phi thông đồng với Bình Nhưỡng Lý thị.
Trái tim Thẩm Lam như bị ai đó kéo lên, thấp thỏm không yên. Sao còn có người biết được chuyện này vậy? Không có phòng bị bị đánh vào chỗ yếu hại, khiển Thẩm Lam nhất thời không kịp định thần.
Ngụy hoàng hậu lạnh lùng nói:
Các ngươi tưởng rằng giết chết Châu học sĩ, hại chết Đại phu nhân nhà họ Châu thì chuyện này sẽ không còn ai biết được nữa ư?
Ngụy hoàng hậu nói rồi nhìn sang Cổ Minh Châu. Cổ Minh Châu bước lên bẩm báo:
Châu học sĩ đã gặp vị nữ tiên sinh kia ở Bình Nhưỡng Lý thị, vị nữ tiên sinh này đã kể lại tường tận chuyện bà ta phụng lệnh Lương vương tới nhà họ Tào dạy dỗ Đức phi nương nương, xin Châu học sĩ đưa bà ta về kinh, bà ta sẽ bẩm báo nội tình lại cho triều đình, vạch trần Lương vương và Đức phi. Không ngờ trước đó tin tức bị rò rỉ ra ngoài, nữ tiên sinh bị người ta diệt khẩu.
Sau khi Châu học sĩ về kinh đã âm thầm tra hỏi chuyện này, tìm đến nhà họ Tào và Đức phi, muốn yêu cầu làm chứng chuyện này, nhưng lại bị Đức phi nương nương giết hại ở hành cung.
Đại phu nhân nhà họ Châu nghe được một vài chuyện có liên quan đến nữ tiên sinh kia từ chồng mình, nghi ngờ cái chết của Châu học sĩ còn uẩn khúc khác. Nhà họ Tào biết được ý đồ của Châu đại phu nhân, lệnh cho Bào Nhị lẻn vào nhà họ Châu, giết chết Châu đại phu nhân để trừ cỏ tận gốc.
Trong đầu Thẩm Lam ong ong, ngoài lắc đầu ra thì nàng ta không nói được bất kỳ điều gì.
Hết cả rồi, Thẩm Lam nhìn chằm chằm vào quyển sách. Những điều này chắc chắn đều là thật. Nếu như không có chứng cứ rõ ràng, Hoàng hậu nương nương không thể biết được chuyện xảy ra năm đó một cách tường tận như thế, thậm chí còn kể ra được cái tên Bào Nhị.
Thân tín ngẩn ra:
9Binh mã ở Lâm Thao còn chưa tới, chỉ cần đợi thêm mấy ngày... có lẽ trong mấy ngày này kinh thành cũng sẽ không điều tra ra manh mối gì 6đâu...
Triệu Kỳ nhìn thân tín:
Có thể có mưu tính, duy chỉ không thể trông chờ vào vận may. Đợi đến khi bọn chúng xử lý ổn thỏ5a chuyện trong triều, sắp xếp người bảo vệ kinh thành thì cho dù chúng ta có thêm mấy nghìn người nữa cũng có ích gì?
Trong cung Khôn Ninh.
Thẩm Lam nghe thấy bên ngoài vang lên tiếng bước chân thì vội vàng mở cửa ra, có người đang tiến vào.
Bởi vì bổn cung biết Đức phi dựa vào bản thân mình và nhà họ Tào căn bản không thể quét sạch tất cả mà có được cục diện như ngày hôm nay, bên cạnh cô ta ắt còn có người của Lương vương âm thầm giúp
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.