Chương 118: Sánh ngang với đấng tạo hóa
-
Cách Một Cánh Cửa
- Ân Tầm
- 1342 chữ
- 2022-02-04 06:33:55
Sầm Từ quay sang nhìn anh:
Nếu vạn vật đều là hư ảo, vậy thì anh khỏi cần nấu bữa tối nữa cũng được.
Tần Huân điềm tĩnh 8đáp lại cô:
Anh sợ em đói bụng.
Anh biết rõ con người em mà, không biết nấu nướng nhưng ăn thì giỏi lắm, lại chẳ3ng bỏ bữa bao giờ, chung quy vẫn là người trần, nên em hãy về với thực tại, sống như dân thường đi.
Anh cười mỉm:
Thích em nên mới nhìn.
Mối quan hệ nam nữ khi đến một mức độ nào đó, cả hai sẽ lãng phí thời gian để nói những câu vô nghĩa như: Em đang làm gì vậy? Người kia sẽ trả lời: Em đang nhớ anh; hoặc: Tối nay ăn gì? Không biết em muốn ăn gì? Em sao cũng được, thể anh muốn ăn gì? Anh giống em, em muốn ăn gì thì anh ăn nấy...
Trước đây, Sầm Từ cho rằng cách nói chuyện này thật tốn thời gian, không phải chỉ cần nói thẳng một câu là có thể giải quyết vấn đề sao? Cứ dây dưa qua lại làm gì chứ? Còn bây giờ, dường như chính cô lại đang
dây dưa
như thể với Tần Huân.
Thật ra câu vừa rồi của cô không có ý gì sâu xa cả, ý của cô là anh rất am hiểu về tâm lý học, nên sẽ dễ dàng hiểu được sự hạn chế của việc điều khiển ý thức thôi.
Nhưng tại sao anh lại sửng sốt? Trước đây cô từng phỏng đoán anh biết thôi miên và có thể điều khiển ý thức của người khác, hơn nữa trình độ của anh còn thành thạo đến độ chuyên nghiệp, tuy nhiên sau khi tiếp xúc với anh, cô dần nghi ngờ phán đoán của bản thân, nên chuyện này cô luôn chôn sâu trong lòng chưa bao giờ nhắc đến.
Tần Huân không trả lời, chỉ im lặng nhìn cô.
Sầm Từ bị anh nhìn tới nỗi mất tự nhiên:
Em...
Khiến người khác sống trong giấc mơ không phải là chuyện bất khả thi, như anh vừa nói, Thẩm Tự đang nghiên cứu cách để tạo ra một ký ức hoàn toàn mới cho bệnh nhân, phần ký ức này giống như được lập trình, nói thẳng ra chính là tạo ra giấc mơ!
Sầm Từ cảm thán:
Trời ơi, em thật sự không dám nghĩ đến đề tài Thẩm Tự đang nghiên cứu, nếu anh ấy thành công, vậy thì anh ấy có thể sánh ngang với Đấng tạo hóa rồi.
Tần Huân nhìn cô, bỗng hỏi:
Em tán thành quan điểm của Thẩm Tự ư?
Sầm Từ nhớ tới những gì trước đây Tần Huân nói, liền mím môi trả lời:
Chẳng ai có thể khẳng định chắc chắn trí nhớ rốt cuộc có hình dạng thế nào, khi cấy trí nhớ mới thì liệu trí nhớ ban đầu có bị chôn vùi hay không, vấn đề này thực sự chưa thể làm rõ, nhưng em nghĩ, nếu có thể tìm ra điểm tương thích giữa trí nhớ mới và trí nhớ ban đầu, rồi dung hòa chúng tới mức hoàn hảo, vậy xác suất xảy ra vấn đề có phải sẽ giảm bớt không? Ngoài ra, nếu sử dụng phương thức điều khiển ý thức để thay đổi trí nhớ, tiến hành từng bước một, thì liệu có thể đạt được hiệu quả tối đa hay không?
Sầm Từ mím m9ôi cười tủm tỉm.
Tần Huân ngoái đầu lại nhìn, bắt gặp nét dịu dàng trên gương mặt cô, bỗng chốc cảm thấy khoảnh k6hắc này thật dễ chịu.
Sầm Từ cảm giác là lạ, ngước mắt lên thấy anh đang nhìn mình, cô chợt bối rối:
Anh nhìn gì vậy?
Nếu nghe kĩ sẽ nhận ra ý hờn dỗi pha lẫn trong giọng nói của cô.
Tần Huân thấy lòng mình mềm mại, trả lời cô:
Nhìn em đấy.
Em có gì đẹp mà nhìn chứ.
.
Sầm Từ ngẫm nghĩ rồi đáp:
Điều khiển ý thức đúng là chuyện khả khi và có thể khiến người khác đắm chìm trong mơ một lúc, nhưng còn tùy theo cá nhân và thời gian duy trì được bao lâu.
Nói đến đây cô liền cười:
Về điểm này chắc anh hiểu rất rõ.
Tay Tần Huân đang đánh trứng chợt khựng lại, nhưng nhanh chóng trở lại vẻ bình thường, anh khẽ cười:
Anh đang nghĩ đến việc em có thể cất giấu một mật lệnh thôi miên vào sâu trong não bộ người khác, hình như mật lệnh này có thể tồn tại rất lâu.
Sầm Từ ngước mắt lên, đúng lúc bắt gặp sự lạ thường trên nét mặt anh, song khoảnh khắc đó quá ngắn ngủi, chỉ trong chớp mắt, nên cô không biết có phải bản thân đã nhìn nhầm không.
Thế thì, nếu anh sững sờ vì cho rằng cô đang thăm dò...
Liệu điều này có đang chứng tỏ Tần Huân thực sự biết điều khiển ý thức?
Thi thoảng dù cảm thấy lời nói thừa thãi, nhưng chỉ cần cả hai được ở cạnh nhau thì cũng thấy đủ vui rồi.
Sầm Từ vẫn luôn hiểu rất rõ, mức độ này giữa nam và nữ thật ra chính là mối quan hệ yêu đương.
Cô không tiếp tục nói chuyện với Tần Huân nữa, mà tập trung vào việc đang làm, song sự ngọt ngào trong lòng đã trào dâng qua ánh mắt, khóe miệng cũng bất giác cong lên.
Bỗng dưng Tần Huân hỏi cô một vấn đề chuyên môn:
Điều khiển ý thức để người khác đắm chìm trong giấc mơ, chuyện này không quá khó đúng không?
Sầm Từ tự nhủ với bản thân, bỏ đi, việc này không quan trọng, dù anh biết thì đã sao? Với lại, có thể ban nãy mình bị hoa mắt thôi.
Chuyện cất giấu mặt lệnh thôi miên sẽ khác nhau tùy theo từng cá nhân, em...
Nói đến đây, cô đột nhiên dừng lại.
Cửa sổ nhà bếp hé mở, sau lập xuân, tiết trời buổi tối không còn rét buốt nữa, từng làn gió5 nhẹ thổi vào phòng mang theo hương hoa mùa xuân và mùi cỏ tươi thoang thoảng.
Anh hy vọng phút giây tốt đẹp này có thể kéo dài lâu hơn một chút, một chút nữa.
Tần Huân thấy lạ hỏi:
Sao vậy?
Sầm Từ bỏ rau xuống, khóa vòi nước, tâm trạng hơi thấp thỏm:
Thẩm Tự có thể làm được.
Gì cơ?
đã nói sai gì sao?
Tần Huân dừng việc đang làm, đi tới trước mặt cô, thở dài một tiếng:
Tiểu Từ, anh không muốn em quan tâm quá nhiều đến đề tài này, bởi thứ nhất, anh vẫn chưa biết rõ đằng sau chuyện này đang chôn giấu bí mật gì không thể tiết lộ; thứ hai, nếu em đã nói em không quen biết Thẩm Tự, không dính dáng đến chuyện này, vậy thì hãy tránh càng xa càng tốt, đừng nhúng tay vào.
Em biết, em chỉ nói thế thôi...
Kỳ thật Sầm Từ chỉ mới nghĩ đến, chứ chưa nói có hứng thú với đề tài nghiên cứu này, nói thật, dù gì cô cũng là người biết quý trọng mạng sống, việc Thẩm Tự mất tích chắc chắn có liên quan đến đề tài.
Nhưng chuyên cần giải thích thì cô vẫn phải giải thích:
Hôm nay khi em gặp cô Bạch, bông cảm thấy có được danh tiếng như cô ấy thì tốt biết mấy, những đề tài cô ấy từng nghiên cứu, cái nào cũng thành công vang dội, bây giờ em cùng lắm chỉ là một bác sĩ tầm thường, ngay cả giới nghiên cứu cũng không chen chân vào nồi.
Tần Huân cười:
Mỗi ngày tiếp xúc tư vấn cho khách, nghiên cứu tâm lý và tình trạng tinh thần của họ, đây chính là trực tiếp nghiên cứu lâm sàng rồi, em còn chưa thấy hài lòng sao?
Cũng đúng, Sầm Từ đồng ý.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.