Chương 1390: Tôi sẽ không bỏ em lại! (2)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 603 chữ
- 2022-02-14 04:12:31
Nếu họ có thể tìm thấy lỗ chó thì có thể chui ra ngoài rồi.
Cậu bé:
...
Tại sao một bé gái mà lại thích chui lỗ chó thế n8ày cơ chứ?
Em không sao, anh thả em xuống đi, em giúp anh tìm lỗ chó.
Nói xong, Mạt Mạt liền nhanh chóng trượt khỏi lưng cậu nhó3c, đi đến bức tường, bắt đầu tìm kiếm một cách nghiêm túc.
Ai đó?!
Người mặc đồ đen quay phắt đầu lại.
Nhìn thấy Thượng Lăng Tư đứng ở sau cửa, sắc mặt họ lập tức thay đổi, há mồm định thông báo cho người khác.
Nhìn thấy phía trước là hai người mặc đồ đen đi qua, ánh mắt anh ta tối sầm lại.
Anh ta đang định tránh họ, nhưng mới vừa di chuyển thì điện thoại trong túi đổ chuông, là trợ lý gọi tới.
Thượ6ng Lăng Tư đi quanh con phố một vòng, nhưng không hề nhìn thấy người nào kì lạ.
Tìm tới tìm lui, sau đó anh ta lại trở về 5ngôi nhà hoang mình nhìn thấy ban đầu.
Anh ta cứ có trực giác rằng, nơi càng không thể thì lại càng có khả năng.
Anh ta đi tới, vươn tay nâng dải cảnh báo nguy hiểm ở bên lề, cúi người qua lối vào, đi về phía ngôi nhà.
ở đây rất yên tĩnh, nhưng bầu không khí lại mang đến một cảm giác căng thẳng khó tả.
Địa hình hình vòng cung, sau khi đi vào mới phát hiện, những ngôi nhà xung quanh đều giống hệt nhau, nhìn thoáng qua sẽ khiến người khách hoang mang, nhất thời không biết mình đang đứng ở đầu.
Thượng Lăng Tư vọt tới, nhanh chóng đánh về phía người đứng gần mình nhất một cú, làm hắn hôn mê bất tỉnh, sau đó lại nhấc chân đá vào tên đang lao đến.
Anh ta đá tên nọ ngã xuống đất, rồi bước tới, giẫm chân lên ngực hắn.
Mày đã bắt Mạt Mạt đi có phải không? Chúng mày là người của Nghiêm Thịnh à? Nói mau! Nếu không nói, tao giẫm chết mày.
Đôi mắt Thượng Lăng Tư trở nên khát máu, hung tợn gầm lên.
Nhưng một giây sau, người mặc đồ đen đã ngất xỉu.
Vừa mới bước vào trong một đoạn đã phát hiện trên mặt đất có rất nhiều dấu chân lộn xộn, như thể có rất nhiều người ra vào nơi này, đồng tử anh ta co lại, nhanh chân tiến vào khu dân cư cũ nát.
Khi vừa đi tới bãi đất trống bê tông, anh ta đã mơ hồ nhận ra có điều gì đó không ổn.
Cậu nhóc đứng phía sau, nhìn chằm chằm cô bé với vẻ chán ghét. 9
Một lúc sau, nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn nghiêm túc của cô bé, không hiểu tại sao, cậu lại đi theo tìm cùng.
Thượng Lăng Tư thả chậm bước chân, từ từ đi vào.
Nghe thấy có tiếng bước chân đang tiến về phía mình, anh ta bèn nheo đôi mắt tà ác, lách mình trốn vào sau cánh cửa.
Anh ta thầm mắng mình đã quá nặng tay, rồi lấy điện thoại ra, nghe máy.
Ngài Thượng, chúng tôi đã tìm ra nơi cuối cùng chiếc xe tải kia tới rồi, chính là ngôi nhà hoang mà chúng ta vừa đi qua đấy ạ.
Anh ta biết ngay mà.
Ánh mắt Thượng Lăng Tư lạnh xuống, ra lệnh cho trợ lý phải dẫn người đến càng sớm càng tốt, sau đó cất điện thoại vào túi, rồi đi tới phía trước.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.