Chương 1391: Tôi sẽ không bỏ em lại! (3)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 632 chữ
- 2022-02-14 04:12:31
Hai đứa nhỏ làm sao có thể đối phó được.
Người kia nhanh chóng phủ nhận suy đoán của mình.
Thượng Lăng Tư dừng chân, nheo mắt lại. 8
Mạt Mạt đã chạy trốn rồi ư? Không hiểu sao, trong lòng Thượng Lăng Tư bỗng dưng dâng lên một cảm giác tự hào.
Không hổ là c3on gái nuôi của Thượng Lăng Tư anh, quả nhiên hơn hẳn những tên vô dụng này.
Con chó này thật là lười biếng, sao nó không đào cái lỗ to hơn một chút nữa chứ.
Mạt Mạt làu bàu, nắm lấy thanh gỗ bên cạnh, muốn đào lỗ chó.
Chúng ta không thể ở đây mãi được, sẽ bị phát hiện mất.
Công chúa nhỏ của anh ta không chỉ tốt bụng, đáng yêu,9 mà còn cực kì thông minh nữa.
Có điều, người canh gác lối ra là hai tên vừa bị anh ta đánh gục đó thì sao? Xem ra những kẻ này sẽ 6sớm phát hiện ra có người đã đột nhập vào đây rồi, anh ta phải mau chóng tìm ra Mạt Mạt mới được.
Nhanh lên, chúng ở phía trước kia, thông báo với cấp trên, bảo mọi người tập trung ở bên trái bắt chúng lại đi.
Có người hét vào bộ đàm.
Người báo tin vừa nói xong, đã chạy về phía hai đứa bé.
Tìm thấy rồi!
Mạt Mạt gạt một bụi cỏ ra, hào hứng gọi cậu bé, cười thật vui vẻ.
Cậu nhóc giật mình, nhìn cô bé hồi lâu mới hoàn hồn, bước tới, cau mày nói:
Nhỏ như vậy làm sao mà chui ra được?
...
Mạt Mạt nhìn chằm chằm vào cái lỗ chó nhỏ trước mắt, thử chui đầu vào nhưng không được, suýt chút nữa còn bị kẹt lại, bèn nhanh chóng rút đầu về.
Thượng Lăng Tư cau mày, vội cất b5ước về phía trước, cùng lúc đánh ngất hai tên kia, rồi thẳng tiến về phía trước, đi sâu vào trung tâm khu vực nguy hiểm này.
Cùng lúc đó, hai đứa bé đang thận trọng né tránh sự truy bắt vẫn cố gắng tìm kiếm lỗ chó bên bức tường.
Lên đây, tôi cõng em.
Cậu nhóc nhìn cô bé một cái, rồi nói mà không chút suy nghĩ.
Vừa dứt lời, cậu nhóc lại cau mày trước hết, như thể đang tự hỏi, tại sao mình lại đột nhiên không nỡ bỏ mặc con bé chỉ biết gây trở ngại trước mặt thế này.
Sau khi công Mạt Mạt lên, cậu nhóc tiếp tục đi về phía trước.
Nhưng còn chưa kịp tìm thấy lối ra thì cả hai đã bị phát hiện.
Cậu nhóc nhanh chóng thủ công chúa nhỏ xuống rồi bảo cô bé trốn đi trước, còn mình thì vốc một nắm cát dưới đất, vụng về phía người đàn ông mặc đồ đen đang chạy về phía họ.
Ngay lập tức, tiếng kêu rên thảm thiết vang lên.
Hay là anh đi trước đi, anh trốn ra ngoài rồi tìm người, sau đó trở lại cứu em.
Cô bé đi quá chậm, nếu bị ai đó phát hiện thì hai người họ sẽ không ai trốn được.
Tôi sẽ không bỏ em lại đầu.
Đi theo tôi, chúng ta tìm chỗ trốn trước đã.
Cậu nhóc nhìn quanh rồi dắt Mạt Mạt đi về phía trước.
Em không đi nổi nữa rồi.
Mạt Mạt yếu ớt nói, sắc mặt tái nhợt, bàn tay nhỏ kéo nhẹ góc áo của cậu nhóc.
Người mặc đồ đen vừa đuổi theo họ lúc này đang đứng yên tại chỗ, đau đớn che mắt lại.
Cậu nhóc tức tốc đi tới, cõng Mạt Mạt lên rồi chạy về phía trước.
Tốc độ của cậu nhóc rất nhanh, chốc lát sau đã thở hồng hộc.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.