Chương 1440: Quãng đời còn lại, có em thì có tình yêu! (5)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 571 chữ
- 2022-02-15 03:49:25
Làm sao ông có thể tha thứ cho một người đành lòng vứt bỏ con ruột của mình chứ?
Dương Mộc Nhã thế kia đã không phải là người phụ nữ ngày8 đó ông yêu nữa rồi.
Ông còn không định nói ra sự thật sao? Dương Tác đã mất nhiều năm như vậy rồi, nếu ông ấy ở suối vàng biết được.
Ông cho rằng ông ấy sẽ mong con gái mình sống trong thù hận cả đời này sao?
Thuốc còn lại ở trong người Duyệt Duyệt chính là bằng chứng.
Hạ Hoa khó khăn cất lời, từng câu từng chữ đều hiện rõ sự nhẫn nhịn chịu đựng.
Suốt hai mươi bốn năm qua, chỉ cần nghĩ đến chuyện năm ấy là vết sẹo trong lòng ông lại như bị xé toạc, không sao chép miệng lại được.
Làm sao tôi có thể đến bệnh viện để phá thai được chứ.
Dương Mộc Nhã nghe thấy lời buộc tội của Hạ Hoa mà không thể tin nổi, c5ả người đều run lên bần bật.
Mẹ, con tin mẹ mà, mẹ bình tĩnh lại đi.
Hạ Trường Duyệt lấy lại tinh thần, nhanh chóng vươn tay ôm lấy Dương Mộc Nhã đăng kích động.
Thấy bà gần như sắp sụp đổ, cô vội quay sang cầu cứu Hạ Hoa.
Một mình ông mang theo con gái, rời khỏi thành phố, quyết tâm sẽ không bao giờ gặp lại bà nữa.
Bà hoàn toàn3 không có tư cách làm mẹ của con gái họ.
Ông đã yêu bà nửa đời, hận bà nửa đời, không sao quên được, cũng không sao tha thứ được.
Ông chỉ có thể khép lòng mình lại, dành mọi yêu thương cho con gái của họ, xem hòn ngọc quý trong tay mình lớn lên khỏe mạnh, như thế là đủ rồi.
Ông nói bậy! Ông đang nói bậy! Tôi không hề...
Tôi chưa bao giờ tiêm thuốc gì cả.
9
Ngay cả khi bị cảm tôi còn không dám uống thuốc lung tung, thà rằng chịu đựng ốm đau, đợi đến khi tự khỏi bệnh, vì sợ sẽ làm tổn thương con.6
Bà chưa bao giờ đồng ý chuyện hôn sự với nhà họ Nghiêm, càng không thể nào không cần con của mình.
Bà vào bệnh viện là vì sinh non, chứ chẳng phải vì phá thai.
Mẹ không hề, mẹ thật sự không như thế mà...
Sau khi nghe thấy những lời của Hạ Hoa, rồi lại nhìn thấy Hạ Trường Duyệt đang sửng sốt không nói nên lời, Dương Mộc Nhã lập tức hoảng hốt cuống cuồng, bước tới nắm lấy tay Hạ Trường Duyệt, khẩn trương giải thích.
Bà hoàn toàn không biết tại sao trong người Hạ Trường Duyệt lại còn sót thuốc cả.
Ông vẫn luôn cố gắng chịu đựng.
Không hỏi Dương Mộc Nhã, là bởi vì ông không muốn phá hủy hình ảnh của bà trong lòng con gái mình, càng không muốn Hạ Trường Duyệt biết rằng mình có một người mẹ máu lạnh như vậy.
Nhưng Hạ Hoa vừa mới nói ra chuyện năm xưa nên sắc mặt cũng tái xanh.
Cho đến bây giờ, ông vẫn không sao tha thứ cho sự tàn nhẫn khi ấy của Dương Mộc Nhã.
Một người mẹ mà từ khi cô chưa chào đời đã không cần cô nữa.
Duyệt Duyệt, con tin mẹ đi, mẹ chưa bao giờ nghĩ đến chuyện không cần con cả.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.