Chương 1514: Người kia trong ký ức! (6)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 670 chữ
- 2022-02-15 04:00:20
Nghiêm Thư Mạt đang ở trong mơ như nghe thấy có người đang nói chuyện với mình, cô hơi lật người lại, lẩm bẩm một tiếng.
Khuôn mặt nhỏ nhắn c8ọ trên gối, cô nhíu mày giống như vẫn thấy khó chịu.
Cô dịch hẳn đến bên cạnh giường, sát cạnh Bạch Thần Á.
Vừa xoay người một cái, cô đã suýt nữa lăn xuống giường...
Nghiêm Thư Mạt...
Bạch Thần Á nghiến răng thốt lên mấy chữ.
Nếu như cô không xuống khỏi người anh thì anh sẽ không bảo đảm mình sẽ không làm gì cô đâu!
Ưm...
Nghiêm Thư Mạt bĩu môi, giống như cô bị người ta gây ồn ào nên giơ tay lên, quăng một cái tát về phía phát ra âm thanh.
Thần kinh Bạch Thần Á chợt căng thẳng, anh đưa tay sờ lên trán cô.
Lòng bàn tay3 của anh thật ấm áp, khi đặt lên vầng trán lạnh lẽo của cô khiến cho Nghiêm Thư Mạt thoải mái đến mức rên khẽ một tiếng.
Cô giống như một con koala đưa tay ôm lấy cổ anh, chân kẹp lấy hông anh, xem anh là một cái gối ôm cỡ lớn mà lôi lên giường rồi vùi vào ngực anh mà ngủ.
Rốt cuộc đã không lạnh nữa, lúc này cô mới thỏa mãn kề khuôn mặt nhỏ nhắn của mình lên ngực anh, ngủ tiếp...
Đột nhiên cô giơ ta9y bắt lấy cánh tay của anh, sau đó cô kéo luôn vào lòng, ôm chặt không buông, giống như cô coi cánh tay anh là gối ôm vậy.
Bạch Thần Á:
...6
Lòng bàn tay anh chạm phải một khoảng mềm mại, dái tai không tự chủ mà ửng đỏ.
Chát!
Bạch Thần Á căn bản không thể ngờ lúc cô ngủ còn có thể đánh người, anh không kịp đề phòng đã bị ăn một cái tát.
Khuôn mặt đẹp trai trong chớp mắt đã sầm xuống.
Cô ngủ rất say, mà người đàn ông bị cô ôm lấy chỉ cảm thấy nhiệt độ trên người mình càng lúc càng cao.
Lúc huấn luyện, Bạch Thần Á từng bị mấy người phụ nữ cùng quyến rũ thế nhưng anh không hề dao động.
Anh lớn như thế này rồi mà chưa từng có ai dám đánh mặt của anh đâu!
Khó chịu...
ngủ...
Nghiêm Thư Mạt ấm ức làu bàu một tiếng, cái đầu nhỏ dụi vào lồng ngực anh, tay giơ lên ôm lấy hông anh.
Giường bệnh viện nhỏ như vậy, cô chỉ cần nhào một cái đã không đỡ được rồi.
Bạch Thần Á đang băn khoăn làm thế nào để cố định cô ở trên giường bệnh thì Nghiêm Thư Mạt đã đưa tay ôm lấy anh.
Anh muốn rút tay về, thế nhưng chỉ cần anh cử động thì cô g5ái như cảm thấy có người muốn cướp gối ôm của mình nên càng ôm chặt hơn.
Ngay cả chân của cô cũng muốn kẹp lấy cánh tay của Bạch Thần Á...
Cánh tay của Bạch Thần Á cứ như thế bị cô ôm vào ngực, ngay cả cơ thể anh cũng không thể không phối hợp với động tác của cô, hơi nằm xuống giường để cô ôm thoải mái hơn một chút.
Lạnh...
Nghiêm Thư Mạt chép miệng, cơ thể quen thói dịch về phía tỏa ra hơi ẩm.
Từ trước tới nay anh không hề biết mình sẽ nhạy cảm với sự đụng chạm của một người như vậy.
Mùi hương tự nhiên của cơ thể cô không ngừng bay vào đầu mũi của anh, nó giống như thứ thuốc thượng đẳng nhất, trong chốc lát đã có thể phá hoại sự tự chủ của anh.
Bạch Thần Á vội vàng ôm lấy cô, không hiểu sao anh thấy cảnh này hình như quen quen.
Nhớ lại lần đầu tiên cô tới phòng trọ của anh, cô cũng từng làm như vậy! Một mình ngủ trên một cái giường to mà còn có thể lăn xuống giường được.
Bạch Thần Á:
...
.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.