Chương 1513: Người kia trong ký ức! (5)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 707 chữ
- 2022-02-15 04:00:20
Cửa phòng cấp cứu đóng lại trước mặt anh, giống như đã tách hai người thành hai thế giới...
Vóc dáng cao lớn của Bạch Thần Á đứng trước cửa, 8một tay anh chồng lên tường.
Ngay sau đó, trong đầu anh lóe lên dáng vẻ yếu ớt của cô, anh đột ngột đầm tay vào tường.
Lúc này Bạch Thần Á lại không5 có bất cứ tâm trạng gì để trò chuyện.
Hiện giờ tôi đang ở bệnh viện, cậu lập tức định vị vị trí của tôi, cho đội chữa bệnh của nhà họ Bạch tới ngay lập tức.
Bạch Thần Á giao việc xong lập tức cúp máy.
Chưa tới mười phút sau đã có một đám người bí ẩn tiến vào phòng cấp cứu bệnh viện, lẳng lặng thay thế người bên trong...
Sao anh lại s3ơ ý như thế, sao lại không phát hiện ra sự khác thường của cô sớm một chút chứ? Nếu không phải anh cứ chăm chăm làm nhiệm vụ, nhận ra cô có gì đó kh9ác thường sớm một chút thì cô cũng sẽ không bị làm sao.
Bạch Thần Á lấy điện thoại di động ra, bấm một số điện thoại.
Cậu chủ...
N6gười ở bên kia điện thoại ngạc nhiên hô một tiếng, sau đó lập tức nghe thấy càng nhiều tiếng hô kinh ngạc hơn.
Anh lập tức mở mắt, nhìn bác sĩ từ phía trong đi ra.
Tình trạng của bệnh nhân đã ổn định, nhưng phải nằm viện quan sát một ngày trước đã, nếu xác định không có vấn đề gì thì mới có thể xuất viện.
Bác sĩ nói xong bèn cung kính cúi người với Bạch Thần Á rồi mới để y tá đưa người tới phòng bệnh VIP.
Bạch Thần Á đi theo sau không hề nghĩ ngợi gì...
Cảm giác này anh cũng không hiểu vì sao.
Thậm chí còn nói ra lời hứa hẹn rằng sẽ không để cô lại một mình...
Kẹt...
Cửa phòng cấp cứu được đẩy ra từ bên trong, ngắt quãng hồi ức của Bạch Thần Á.
Bạch Thần Á chờ bên ngoài phòng cấp cứu, anh khép hờ mắt lại, trước mắt lần lượt hiện lên cảnh trong mơ đã đeo bám anh rất nhiều năm.
Trong mơ, một cô bé xinh đẹp cứ luôn bám theo sau anh, gọi anh là nhóc ăn mày, thế nhưng mỗi lần anh quay đầu lại thì cô sẽ biến mất trước mặt anh.
Anh cố gắng muốn nhìn rõ khuôn mặt của cô, thế nhưng làm thế nào cũng không thể thấy rõ được.
Đầu lông mày Bạch Thần Á nhíu lại, hình ảnh lại lập tức thay đổi, biến thành anh lúc còn nhỏ, đang nắm tay một cô bé cũng nhỏ như vậy, hai người chạy thục mạng về phía trước.
Thế nhưng, cứ chạy mãi, người ở bên cạnh anh đột nhiên lại không chạy được nữa, cô ẩn ngực, ấm ức nói với anh là mình khó chịu lắm.
Bạch Thần Á lo lắng bể cô chạy, không bể được thì cõng cô đi.
Thế nhưng, anh cứ đi mãi, đi mãi mà không đi tới điểm cuối cùng.
Dần dần, người trên lưng anh và bóng dáng của Nghiêm Thư Mạt chồng lên nhau...
Chính là cảm giác quen thuộc, khó lòng miêu tả đó khiến cho một người vốn luôn lạnh lùng là Bạch Thần Á lại muốn bảo vệ một người, không muốn để cho cô phải chịu bất cứ thương tổn gì.
Trong phòng bệnh VIP.
Người vừa được cấp cứu xong đang ngủ rất say sưa.
Khuôn mặt nhỏ nhắn chỉ bằng một bàn tay của cô lúc ngủ trông vô cùng ngoan ngoãn, nhìn trông như một con thỏ bé bỏng vô hại.
Nhưng chỉ cần là người đã từng tiếp xúc với cô thì sẽ biết, cô ranh ma giống như một con cáo nhỏ, thế nhưng con cáo nhỏ này lại có một khuôn thật mặt hiểm thấy có thể lừa được người khác...
Chính con cáo nhỏ làm việc không theo lẽ thường này, khi anh sắp bị người ta phát hiện lại không hề do dự làm bại lộ bản thân để cho anh có cơ hội thoát thân.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.