Chương 163: Trên mặt em viết chữ chột dạ
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 638 chữ
- 2022-02-04 08:17:29
Rạng sáng hôm sau.
Hạ Trường Duyệt lại vào bệnh viện.
Việc quay phim đã vào giai đoạn hậu kì rồi, công việc của đoàn sẽ càng ngày càng bận
Hướng Phong khẽ mỉm cười, giơ cốc của mình lên, cũng nhẹ vào cốc của cô.
Anh yên tâm, tôi sẽ không làm chậm tiến độ của đoàn làm phim đâu.
Tôi tưởng cô sẽ nói với tôi, đây là tác phẩm đánh dấu bước nhảy vọt của cô, sẽ không để cho bất cứ ai xem thường.
Hướng Phong nói đầy ẩn ý.
Không biết có phải đã quen rồi không, mà lần này Hạ Trường Duyệt không3 thất vọng nhiều lắm, chỉ nói cảm ơn rồi xoay người đi vào phòng bệnh.
Cô ngồi bên mép giường, nói chuyện với ba mẹ mấy tiếng đồng hồ n9hư thường ngày rồi mới rời bệnh viện đến đoàn làm phim.
Tưởng tượng ra hai cục cưng lớn nhỏ của cô mặc những bộ quần áo này, Hạ Trường Duyệt bỗng chốc ngơ ngẩn, không nghe được tiếng bước chân vang lên sau lưng.
Ngày mai tôi sẽ đến bệnh viện với em.
Bóng dáng cao lớn của Nghiêm Thừa Trì bước tới cửa, vừa tháo cà vạt vừa hờ hững nói, giọng điệu lạnh lùng, không nghe ra cảm xúc.
Hôm nay cô không chỉ mua cho anh Hãn, mà còn mua váy xòe mà công chúa nhỏ thích nhất.
Hai tay Hạ Trường Duyệt giơ chiếc váy nhỏ xíu lên, chiếc áo bé xinh, mặt cô nở nụ cười dịu dàng.
Nghe về chuyện của ba mẹ Hạ Trường Duyệt, anh ta bèn bưng hai tách cà phê nóng tới chỗ cô.
T5ình hình vẫn ổn chứ?
Anh ta đưa một tách cà phê cho Hạ Trường Duyệt, bình thản hỏi.
Trong mắt anh ta lóe lên sự kì vọng và tán thưởng dành cho cô.
Hạ Trường Duyệt hơi ngẩn ra, nhanh chóng uống cạn cà phê trong tách, mỉm cười,
Tôi sẽ cố gắng.
Hướng Phong không nói gì nữa, uống hết tách cà phê, rồi quay lại ngồi trước máy quay.
Không gặp được Giáo sư Ross, cô luôn có cảm giác như đang giảm chân trên bông, cảm thấy trong lòng đầy bất lực.
Nếu tình hình vẫn ổn, thì cô nên tập trung làm việc đi.
Cảm ơn anh, đã mời Giáo sư Ross đển chữa rồi, sẽ ổn thôi.
Hạ Trường Duyệt uống một hớp cà phê, hương vị đắng chát lan tỏa khắp răng và môi.
Cô cổ nhấn mạnh mấy chữ cuối cùng, như đang thuyết phục Hướng Phong, lại như đang thuyết phục chính mình.
Ngày mai sẽ phải đón Hãn Hãn về, cô cố ý đến cửa hàng, mua vài món đồ chơi và đồ ăn vặt cho cậu nhóc.
Đã lâu rồi cô không mua quần áo cho hai cục cưng.
Hạ Trường Duyệt nhìn theo bóng lưng anh ta, không hiểu sao lại cảm thấy rất quen thuộc, nhưng lại không nhớ ra được đã từng thấy ở đâu.
Hồi lâu sau cô mới giơ tay gõ lên trán mình, sau đó lại chăm chú nhìn vào máy tính, tiếp tục sửa bản thảo.
Thời gian một tuần nhanh chóng trôi qua.
Trước cuối tuần một ngày, Hạ Trường Duyệt về biệt thự rất sớm.
Đoàn làm phim ghi hình rất thuận lợi.
Dù trẻ tuổi, nhưng khả năng kiểm 6soát của Hương Phong lại rất tốt.
Cô Hạ, ngại quá, giáo sư đã rời khỏi bệnh viện rồi, không biết khi nào mớ8i về.
Bác sĩ trực nhẹ nhàng thông báo.
Lại không ở đây.
Hạ Trường Duyệt đang xếp lại quà cho hai cục cưng, bỗng nghe thấy giọng của Nghiêm Thừa Trì, cô sợ đến mức đứng bật dậy.
Sắc mặt cô trắng bệch, cũng không biết nên để tay chân ở đâu.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.