Chương 1644: Hai thân phận của bạch thần á! (8)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 537 chữ
- 2022-02-16 03:51:58
Nhưng đến khi anh muốn giải thích thì cô lại không muốn nghe điện thoại của anh, thậm chí còn chặn số anh.
Bạch Thần Á không chờ đượ8c giây phút nào, vừa có thể thoát thân là anh gấp gáp trở về tìm cô ngay.
Chuyện này...
Nhân viên phục vụ tỏ ra khó xử nhìn anh.
Đây là thù lao của anh.
Bạch Thần Á để một xấp tiền mặt lên bàn, nhân viên phục vụ lập tức trừng to mắt.
Khóe miệng của Bạch Thần Á nhếch lên nụ cười cưng chiều.
Mạt Mạt, Mạt Mạt của anh...
Bạch Thần Á nổi cơn ghen, khiến anh gần như không kìm được mà muốn xông tới lôi cô đi.
Anh ngẫm nghĩ một hồi rồi giơ tay gọi nhân viên phục vụ đến bên cạnh, nhỏ giọng nhờ cậy.
Chào quý khách, đây là bánh ngọt mà nhà hàng chúng tôi tặng quý khách mời quý khách thưởng thức.
Nhân viên phục vụ để một đĩa bánh ngọt lên bàn, thấy Nghiêm Thư Mạt còn ngủ thì mắt anh ta lóe lên, bước một bước tới gần cô, vờ như lỡ đụng vào cô.
K9hi ở phòng Đầu tư, mỗi ngày khi đến văn phòng, cô đều làu bàu tại sao giờ làm việc lại sớm như vậy, không có chút nhân đạo nào cả.
6Nhưng bây giờ, ấy thế mà cô lại dậy sớm vì ăn một bữa sáng...
E rằng, thứ cô quan tâm không phải là bữa sáng mà là người con trai đ5ang ngồi ở trước mặt cô.
Cô cứ không phòng bị gì mà ngủ thiếp đi trước mặt người con trai khác như thế...
Chuyện xảy ra quả bất ngờ, ngay cả Duật Độ cũng không cản kịp.
Ưm...
Nghiêm Thư Mạt bị nhân viên phục vụ đánh thức, mơ mơ màng màng dụi mắt, ngơ ngác nhìn Duật Độ.
Đôi môi anh đào hơi vểnh lên, thi thoảng chóp chép.
Bạch Thần Á vừa nhìn là biết chắc chắn cô đang mơ thấy mình ăn gì đó, sắp chảy nước miếng mất rồi...
Tôi sẽ đi làm ngay.
Nhân viên phục vụ vừa rời đi, Bạch Thần Á lại nhìn Nghiêm Thư Mạt.
Cô nằm bò trên bàn ngủ rất say, giống như là thức trắng cả đêm vậy.
Không ngờ, anh chờ ở bên ngoài trang viên nhà họ Nghiêm c3ả đêm để gặp cô lại chỉ chờ được cô lên xe của người con trai khác...
Anh nhớ là cô thích ngủ nướng, không thích dậy sớm.
Một giây sau, ngửi thấy mùi bánh ngọt, cô liên tỉnh hẳn.
Em thích nhất là bánh ngọt vị dâu đấy!
Nghiêm Thư Mạt với tay lấy bánh đến trước mặt mình, cẩm nĩa xiên một miếng dâu bỏ vào miệng, hài lòng nhìn Duật Độ.
Sao anh biết em thích ăn bánh vị dâu vậy? Có phải là anh trai em nói với anh không?
.
Bánh này không phải anh gọi là nhà hàng tặng miễn phí đấy.
Thấy cô vui, Duật Độ cũng không so đo với nhân viên phục vụ, chỉ bảo anh ta rời đi.
Trên thực tế, Nghiêm Thư Hãn rất ít khi nhắc đến em gái mình trước mặt bạn bè.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.