• 7,730

Chương 1645: Hai thân phận của bạch thân á! (9)


Lại còn tặng một cái bánh trông rất đẹp nữa...

Duật Độ đang định nói gì đó thì nhìn thấy khóe miệng cô dính kem.
Sau khi ngẩn ra, cô lập tức lấy lại tinh thần, đứng phắt dậy6.

Em đi toilet một lát.

Mạt Mạt...
Duật Độ vừa lên tiếng, Nghiêm Thư Mạt đã chạy vào toilet như chạy trốn.
Hai người dính lấy nhau suốt một ngày.
Duật Độ rất biết quan tâm chăm sóc người khác, khi dạo phố với Nghiêm Thư Mạt sẽ cầm túi xách cho cô.
Cô khát, anh nhất định sẽ mở nắp chai nước cho cô trước tiên.
Chỉ cần có chớp mắt nhìn anh là anh biết cô đã đói bụng...
Nhưng vừa nói dứt lời, anh liền nhận thấy Nghiêm Thư Mạt ngẩn ra.
Cô đơ người nhìn Duật Độ, t9rong mắt ánh lên vẻ kinh ngạc, như là nhìn thấy ai đó qua anh vậy...
Từ nhỏ, vì từng bị bắt cóc, nên cô rất nhạy cảm khi có người đi theo sau lưng cô.
Cô cảm nhận được rõ ràng là có người đang nhìn cô, nhưng tại sao quay lại lại không thấy ai...
Anh bèn r8út khăn giấy,lau miệng cho cô.

Sao em ăn uống không cẩn thận như trẻ con vậy.
Giọng của Duật Độ lộ ra sự cưng chiều chứ không p3hải là thật sự trách cứ cô.
Cô hơi nheo đôi mắt to giảo hoạt lại, đột nhiên nắm lấy cánh tay của Duật Độ.

Em không mệt, mẹ em nói chưa đến chín giờ tối thì không được về nhà.
Cô bất thình lình xoay người, nhìn ra sau lưng, nhưng không thấy bóng ai.
Nơi này là toilet nữ, sao có thể.

Em không sao.

Nếu mệt thì anh đưa em về nhà trước, hôm khác lại đưa em ra ngoài đi dạo...
Duật Độ nói với vẻ quan tâm.
Anh vẫn chưa nói dứt lời thì Nghiêm Thư Mạt lại cảm thấy hình như có ai đó đang nhìn cô từ phía sau.
Nhưng ánh mắt nóng rực đó không giống ảo giác của cô.
Nghiêm Thư Mạt cắn môi, rơi vào bối rối.

Mạt Mạt, em không sao chứ?
Giọng của Duật Độ vang lên bên ngoài toilet.
Nghiêm Thư Mạt vội lấy khăn giấy trong túi xách ra, lau sơ mặt rồi đi ra ngoài.
Vừa rồi cô làm sao vậy? Chẳng qua Duật Độ chỉ lau miệng cho cô, thế mà cô lại suýt gọi tên Bạch Thần Á.
Anh cũng hay vừa lau khóe miệng cho cô, vừa nói cô ăn uống như trẻ con...
Nếu anh không đi với em, em cũng chỉ có thể lang thang ngoài đường thôi.
Nghiêm Thư Mạt nhăn mặt, nặn ra vẻ vô cùng đáng thương.

Vậy anh đi với em, đi thôi.
Duật Độ nói không chút do dự rồi nắm tay cô ra khỏi nhà hàng.
Bạch Thần Á...
Nghiêm Thư Mạt đọc thầm tên anh trong đầu, sau lưng bỗng phả ra một luồng hơi lạnh khiến thần kinh cô run lên! Lại là cảm giác quen thuộc ấy...

ÀO...
Ng5hiêm Thư Mạt mở vòi nước, vốc nước lên mặt mình.
Bọt nước lạnh lẽo khiến cô lập tức tỉnh táo lại, chống hai tay lên bồn rửa, ánh mắt hơi u buồn.

Cảm ơn anh đã đưa em về.

Hôm nào đó em sẽ mời anh đi ăn.
Nghiêm Thư Mạt bước xuống xe, quay đầu nhìn Duật Độ.

Đi chơi với Duật Độ cả ngày, thật sự rất thoải mái.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.