• 7,731

Chương 173: Bí mật không thể nói (3)


Năm đó, nếu Nhan Linh không bị cô liên lụy, phải từ bỏ sự nghiệp diễn viên của mình, thì với nỗ lực của cô ấy, bây giờ N8han Linh không chỉ là một diễn viên nhỏ vô danh tiểu tốt như thế này.

Mấy năm nay, nếu Nhan Linh không giúp cô 3chăm sóc hai đứa con, thì cô không thể trụ được đến bây giờ.
Cô thật sự không thể từ chối đôi mắt to tròn tha thiết van nài kia.
Nhưng nếu để Hãn Hãn ở lại, chẳng may...
Cô đã nợ cô ấy quá nhiều.

Được được được,9 nghe theo cậu hết!
Nhan Linh đặt vali ở cửa, nhìn căn phòng trọ cũng có vẻ còn mới,
Này, biên kịch Hạ, hành lí giao 6cho cậu, tớ đi đây.
Hạ Trường Duyệt nhận vali, phất tay với cô nàng.

Tiểu Duyệt Duyệt, Đại vương Hãn Hãn muốn ở với mẹ thật lâu, không muốn bị đưa đi đâu.
Cậu nhóc dựa thân thể nhỏ bé mềm mại vào lòng cô, bàn tay nhỏ mũm mĩm xoa xoa mặt cô, giọng nói trẻ con ẩn chứa vẻ nghiêm nghị.
Dì Linh nói bà ngoại đã lên thiên đường, Tiểu Duyệt Duyệt rất buồn, nên cậu muốn bảo vệ Tiểu Duyệt Duyệt, không để cô bị ông thô lỗ kia bắt nạt.
Cô dõi theo cho đến khi bóng Nhan Linh bi5ến mất trước cửa thang máy rồi mới mang hành lí vào chung cư.
Cô dọn dẹp sơ qua căn phòng, rồi bể Hãn Hãn nằm lên giường.
Cô vô thức ghé sát khuôn mặt nhỏ của Hãn Hãn.

Bagi...
Chỉ có hai chữ nhưng lại khiến Hạ Trường Duyệt lập tức cứng đờ người.
Mấy ngày liền, Hạ Trường Duyệt đều ở lại chung cư.
Cậu nhóc dường như cảm nhận được tâm trạng của mẹ không tốt, nên mỗi ngày đều nghĩ thật nhiều trò giúp cô vui vẻ.
Cô ngồi ở mép giường, ngắm gương mặt nhỏ giống Nghiêm Thừa Trì như đúc kia, trái tim như có bàn tay vô hình bóp chặt, đau không thở nổi.
Cô cúi đầu hôn lên trán cu cậu, rồi vội vàng xoay người ra khỏi phòng trước khi nước mắt tràn mi.
Ánh mắt Hạ Trường Duyệt ngây ra.
Cô nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Hãn Hãn, vậy mà trước mắt lại hiện ra gương mặt của Nghiêm Thừa Trì.
Cậu nhóc ngày thường tinh nghịch, hôm nay lại giống như có tâm sự gì đó, cứ rầu rĩ cả ngày.
Thậm chí khi ngủ rồi, đôi mày nhỏ cũng nhíu chặt.
Hoàn cảnh lạ lẫm, trong phòng ngay lập tức yên tĩnh lại.
Hạ Trường Duyệt định đứng dậy thì nhìn thấy khóe miệng cậu nhóc run rẩy, giống như đang nói gì đó.
Thật lâu sau, cô mới hạ quyết tâm, tạm thời giữ Hãn Hãn ở lại bên cạnh mình.
Ngày hôm sau khi vừa tỉnh dậy, Hạ Trường Duyệt dẫn Hãn Hãn đi tìm nhà trẻ.
Không đâu, Nghiêm Thừa Trì đã nghĩ Hãn Hãn là con ruột của An Thần Húc, anh sẽ không muốn gặp lại Hãn Hãn.
Hạ Trường Duyệt ôm cơ thể bé nhỏ của Hãn Hãn trong lòng.
Tuy Hãn Hãn khinh thường những đứa bé ở nhà trẻ chỉ biết khóc lóc tranh nhau đồ chơi, nhưng vì có thể ở lại với mẹ nên cậu nhóc ngoan ngoãn đồng ý.


Hãn Hãn còn nhỏ, nhưng cậu bé rất thông minh, tôi chưa từng thấy đứa bé nào thông minh như vậy.
Cô giáo vừa đưa Hân Hãn đi làm quen với môi trường xung quanh, đã lập tức khen cậu nhóc không ngớt lời.


Con cũng thích cô giáo nữa, cô giáo rất xinh đẹp!
Hãn Hãn rất giống Nghiêm Thừa Trì, trời sinh đã có khuôn mặt lấy lòng phụ nữ, không từ một ai.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.