Chương 182: Ai cho cô cái quyền đó? (4)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 686 chữ
- 2022-02-04 08:17:53
Không, anh rất ưu tú, cũng không thiếu phụ nữ thích anh.
Hạ Trường Duyệt thấy anh ta không để bụng, tâm trạng cũng bình8 tĩnh lại.
Một giây sau, Hướng Phong hơi quay người, đi tới bên cạnh cô.
Vậy còn cô? Tôi ưu tú như thế,3 có giây phút nào cô thấy rung động không?
Trong đôi mắt phẳng lặng của Hương Phong nổi lên từng vệt sóng lăn tăn.
9
Mùi hương trong không khí dường như cũng thay đổi.
Mái tóc dài buộc túm lại thành tóc đuôi ngựa.
Cô trang điểm rất nhẹ, đường nét vốn đã xinh xắn giờ lại càng hút mắt hơn.
Cô tới quá sớm, vẫn chưa tới giờ họp.
Cuộc họp đã sắp bắt đầu.
Trong phòng họp, các nhà đầu tư quan trọng đã bắt đầu ngồi xuống.
Chỉ còn Nghiêm Thừa Trì vẫn chưa tới.
Hạ Trường Duyệt chết điếng, ngẩng đầu nhìn anh ta với vẻ 6ngạc nhiên.
Cô không đọc ra nổi cảm xúc trong mắt anh ta, chỉ đờ đẫn một giây rồi cười gượng gạo, nói chắc nịch,5
Không, tôi sẽ không rung động trước anh.
Dứt lời, dường như ý thức được mình nói quá thẳng, cô vội vàng giải thích,
Không chỉ là anh, mà với bất cứ ai khác tôi cũng không thể rung động.
Cô thích người khác rồi sao?
Cảm xúc của Hương Phong tới nhanh, mà đi cũng nhanh.
Khi Hạ Trường Duyệt hoàn toàn chưa kịp nhận ra, anh ta đã dời mắt, lấy lại dáng vẻ cao ngạo.
Nhìn thấy Hạ Trường Duyệt đã đợi sẵn bên trong, anh ta hơi ngẩn ra, rồi chợt bật cười,
Xem ra không chỉ có một mình tôi căng thẳng cả đêm nhỉ.
Người như anh ta cũng biết căng thẳng sao? Hạ Trường Duyệt ngẩn ra, vừa định nói chuyện thì thấy mọi người lần lượt đi từ ngoài cửa vào.
Cô nhìn lướt qua, 9 giờ 15 phút.
Thư ký ở quầy lễ tân dẫn cô tới phòng họp trước,
Cô Hạ, phiền cô ở đây đợi một lát.
Cảm ơn.
Ngay khi thư ký vừa đi, Hạ Trường Duyệt vội mở máy tính ra, xem lại kế hoạch tối qua đã thức trắng đêm chỉnh sửa, hi vọng lại một lần nữa có thể giải trình thật xuất sắc để thuyết phục các nhà đầu tư.
Thời gian từ từ trôi qua, thoáng chốc đã gần mười giờ sáng.
Người thứ hai đến phòng họp là Hướng Phong.
Bỏ đi, có hay không cũng không liên quan tới tôi.
Tôi chỉ buột miệng hỏi thế thôi.
Khuôn mặt khôi ngô của Hương Phong vui vẻ nở một nụ cười nhàn nhã.
Ngoài cửa, trợ lý vội vã đi vào.
Không chỉ là thích.
Hạ Trường Duyệt thầm trộm bổ sung trong lòng.
Khuôn mặt lạnh lùng của Nghiêm Thừa Trì lướt qua trước mắt.
Một đêm không ngủ.
Mới sáng sớm, Hạ Trường Duyệt đã tới cao ốc của Tập đoàn Nghiêm thị.
Cô mặc áo sơ mi trắng phối với váy đen, trông rất nghiêm chỉnh, cũng rất thoải mái.
Hạ Trường Duyệt nhìn vào thông tin bên trên, ánh mắt chợt nheo lại căng thẳng.
[Mười giờ sáng mai, tại Tập đoàn Nghiêm thị.]
Đạo diễn Hưởng, tôi vừa mới nhận được điện thoại của nhà đầu tư.
Bọn họ đồng ý họp bàn cân nhắc kế hoạch, đã gửi thời gian và địa điểm tới rồi, anh và biên kịch Hạ hãy có mặt đúng giờ.
Ánh mắt Hướng Phong lóe lên, bước tới nhận lấy tài liệu.
Anh ta nhìn lướt qua rồi đưa cho Hạ Trường Duyệt.
Mười giờ.
Nghiêm Thừa Trì vẫn chưa tới, Hạ Trường Duyệt nhìn sang Hướng Phong.
Anh ta ngồi bên cạnh cô, dùng ánh mắt ra hiệu cho cô đừng sốt ruột.
Bộ phim này có rất nhiều nhà đầu tư, trong đó Tập đoàn Nghiêm thị là nhà đầu tư lớn nhất, vậy mà Nghiêm Thừa Trì vẫn chưa xuất hiện, nên không ai dám lên tiếng trước.
10 giờ 10 phút, Nghiêm Thừa Trì vẫn chưa xuất hiện.
Trong phòng họp đã có người bắt đầu xì xào bàn tán.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.