• 7,763

Chương 183: Ai cho cô cái quyền đó? (5)


Trước mặt chính là khí thế bức người.

Một thân hình cao lớn xuất hiện ở cửa phòng họp, mang theo bầu không khí độc đo8án áp đảo.

Anh mặc âu phục đặt may riêng màu đen, càng khiến cho diện mạo vốn đã lạnh lùng lại càng xa cách hơn.
Khuôn mặt đẹp như tạc tỏa sáng trong ánh nắng lấp lánh.
Ngay sau đó, anh thản nhiên dời mắt, cất bước đi tới ghế chủ tọa.
Anh rảo bước đi vào, mỗi một bước chân cứ như đang giẫm lên đỉnh tim của mọi người.
Từ khoảnh khắc anh xuất hiện, đôi mắt trong veo của Hạ Trường Duyệt đã không nhịn được mà dõi theo bóng anh.
Cô cụp mắt xuống, che đi vẻ mất mát trong ánh mắt.

Cuộc họp đã có thể bắt đầu rồi.
Sau khi thư ký thông báo, bầu không khí trong phòng họp bắt đầu trở nên nghiêm túc.

Trước tiên, xin giới thiệu với mọi người, tôi là Hướng Phong, là đạo diễn của bộ phim này...
Hướng Phong chậm rãi đứng dậy, nhìn các nhà đầu tư có mặt trong cuộc họp.
Giọng của anh ta rất bình thản, bình tĩnh đặt vấn đề.
Sau khi báo cáo ngắn gọn tình hình trong đoàn làm phim, anh ta ra hiệu cho thư ký giúp anh ta phát đoạn clip đã được chuẩn bị trước.
Xem hết đoạn clip, các nhà đầu tư có mặt trong cuộc họp bắt đầu thì thào bàn tán.
Đôi mắt quyến rũ của anh khẽ đảo một vòng, khí chất tôn9 quý đầy quyền lực bao trùm lấy tất cả mọi người như bậc vương giả giá lâm.

Cậu Trì...
Người trong phòng họp gần n6hư không hẹn mà cùng đồng loạt đứng dậy khỏi ghế, cung kính chào hỏi anh.
Nghiêm Thừa Trì nhìn lướt qua phòng họp mộ5t vòng, thoáng thấy Hạ Trường Duyệt đang ngồi ở chỗ khuất, ánh mắt anh hơi lóe lên.
Hạ Trường Duyệt khẽ giật mình, ngẩng đầu nhìn anh ta.
Sự lo lắng trong lòng cô như được xoa dịu bởi một câu nói đơn giản như vậy.
Tận dụng bầu không khí thảo luận sôi nổi của mọi người, cô đứng dậy, đi đến bục phát biểu trước màn chiếu trong phòng họp.
Sắc mặt Hạ Trường Duyệt hơi tái đi, ngón tay lại gãi gãi vào lòng bàn tay.

Đừng căng thẳng, là biên kịch chuyên nghiệp, cô có thể hiểu rõ hơn họ, tất nhiên cũng suy nghĩ chuyên nghiệp hơn họ.
Cô chỉ cần cố gắng hết sức để thuyết phục bọn họ thôi.
Như nhận ra cô đang căng thẳng, Hướng Phong hạ giọng, nhẹ nhàng lên tiếng.
Rõ ràng mới chỉ xa nhau vài ngày, nhưng lại như đã mấy năm, có lẽ lại là mấy kiếp.
Anh gầy đi, Đôi mắt đen càng sâu hơn, như một vực xoáy sâu thẳm, chỉ cần liếc mắt cũng có thể hút người khác vào thế giới của anh.
Vào giây phút anh đảo mắt lướt qua cô, cô như muốn ngừng thở.
Một số người cảm thấy vấn đề không nghiêm trọng, còn một số khác cảm thấy cần phải để tâm...
Đột nhiên, trong phòng họp yên tĩnh bắt đầu xôn xao tiếng thảo luận.
Không nghe ra quan điểm nào nhận được nhiều sự ủng hộ hơn.
Nhưng một giây thôi, ánh mắt anh không hề dừng lại ở chỗ cô mà lạnh lùng dời mắt đi ngay.
Từ đầu tới cuối, anh không hề liếc nhìn cô lấy một cái, như thể hoàn toàn không chú ý tới trong phòng họp còn có một nhân vật nhỏ bé như cô.
Nhớ đến tin nhắn anh chưa trả lời, ngón tay Hạ Trường Duyệt gãi gãi vào lòng bàn tay theo thói quen.

Chào mọi người, tôi là Hạ Trường Duyệt, biên kịch của bộ phim này.

Tiếp theo, tôi muốn phân tích cho mọi người về những vấn đề phát sinh trong quá trình ghi hình của đoàn làm phim...
Nghe thấy tiếng nói rõ ràng mạch lạc của cô, phòng họp lập tức yên tĩnh trở lại.

Ánh mắt của mọi người đều đổ dồn vào cô.

Có nghi ngờ, có trầm trồ, có chất vấn...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.