Chương 184: Ai cho cô cái quyền đó? (6)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 683 chữ
- 2022-02-04 08:17:50
Như một người non kinh nghiệm mới bước vào nghề, lần đầu phát biểu trước mặt người khác, còn đối diện với mấy ông lớn trong giới kinh doanh, cô hồi8 hộp đến mức luống cuống chân tay.
Bắt gặp ánh mắt khích lệ của Hương Phong, cô mới đột nhiên lấy lại tinh thần, hít sâu một hơi, buộc mìn3h tỉnh táo lại.
Cô nhìn lướt qua những nhà đầu tư trong phòng họp, ánh mắt vô thức lại nhìn về phía Nghiêm Thừa Trì, thấy anh chỉ cụp mắt, đang mân mê chiếc nhẫn trên ngón út của mình, như thể hoàn toàn không lắng nghe cô nói.
Trong lòng Hạ Trường Duyệt thoáng có cảm giác mất mát, ngay sau đó, cô cất bước đi về chỗ ngồi của mình.
Nghiêm Thừa Trì khẽ nheo mắt, trong lòng dâng lên một cảm giác khác thường, như thể cô gái đầy háo hức trước mặt không phải là người thích làm nũng anh.
Trên bục phát biểu, cô toát ra vẻ gợi cảm và đằm thắm của một phụ nữ trưởng thành, khơi gợi ham muốn chinh phục của đàn ông.
...
Tôi nghĩ rằng đây là phương án giải quyết tối ưu nhất.
Giọng của Hạ Trường Duyệt chậm rãi vang lên.
Tôi có nghe thấy vài lời đồn thổi, đúng lúc hai người đều ở đây, có thể làm phiền hai người giải thích một chút được không?
Ngồi đối diện bọn họ là một người đàn ông trung niên, giọng điệu rất không khách sáo.
Ông ta vừa dứt lời, các nhà đầu tư vốn đang bàn phương án khả thi lại một lần nữa đồ đồn ánh mắt về phía Hạ Trường Duyệt.
Không biết ý của ông là gì?
Nét lo lắng thoáng lướt qua khuôn mặt xinh đẹp của Hạ Trường Duyệt, nhưng cô lập tức đàng hoàng hỏi lại.
Nghe nói biên kịch Hạ và đạo diễn Hướng đang yêu nhau, không biết có phải là thật không?
Người đàn ông trung niên gấp tài liệu kế hoạch trước mặt lại, nhìn hai người đang ngồi cạnh nhau bằng ánh mắt sắc bén.
Cô nhớ lại những tài liệu đã chuẩn bị trước trong đầu, chậm rãi lên tiếng.
Ý tưởng sáng tác ban đầu của bộ phim n9ày xuất phát từ góc độ ngôn tình đô thị hiện đại, muốn khắc họa...
Giọng của cô rất trong trẻo rõ ràng, âm lượng không lớn cũng không nhỏ, như cơ6n gió nhẹ mùa xuân vờn qua má, khiến người nghe cảm thấy rất dễ chịu.
Cô giải thích mạch lạc và logic, càng lúc càng tốt hơn.
Cô p5hân tích ngắn gọn vấn đề và đưa ra giải pháp của riêng mình...
Nói hay lắm.
Hướng Phong kéo ghế cho cô, mỉm cười khích lệ.
Cảm ơn anh.
Hạ Trường Duyệt khẽ nhếch môi, vừa định nói thêm thì nghe thấy có người cười khẩy một tiếng.
Nhìn ánh mắt lưu luyến của những người đàn ông ở đây dành cho cô, đôi mắt Nghiêm Thừa Trì càng âm u hơn.
Bàn tay anh đang để trên bàn bỗng nắm chặt lại, gần như không kiềm được thôi thúc bước lên kéo cô xuống, giấu cô vào nơi mà những người đàn ông khác không nhìn thấy được.
Cô thoáng sững sờ.
Hình như quan hệ giữa biên kịch Hạ và đạo diễn Hướng rất tốt.
Khuôn mặt nhỏ nhắn nằm gọn trong lòng bàn tay đầy vẻ tự tin và chuyên nghiệp, tỏa ra hào quang khiến người ta không thể dời mắt.
Bộ đồ công sở đen trắng khiến cô trở nên gợi cảm và quyến rũ hơn.
Dĩ nhiên không phải là thật rồi.
Tôi và Hướng Phong chỉ là bạn.
Hạ Trường Duyệt khẽ giật mình, phản ứng đầu tiên là nhìn về phía Nghiêm Thừa Trì đang ngồi ở ghế chủ tọa.
Anh nheo mắt lại, sắc mặt lập tức trở nên nham hiểm, đôi mắt đen sâu thẳm chậm rãi lia qua Hướng Phong, như đang tự hỏi lời đồn kia có thể tin được hay không.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.