Chương 1858: Sự thật (15)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 609 chữ
- 2022-02-17 04:02:16
Đôi lúc Dư Tâm Tinh nghĩ, nếu lúc trước Hạ Trường Duyệt không từ chối Thượng Lăng Tư, có phải người như mình hoàn toàn không có tư cách để Thư8ợng Lăng Tư coi trọng hay không? Đã nhiều năm vậy rồi, tuy xưa nay Thượng Lăng Tư không nhắc đến Hạ Trường Duyệt ở trước mặt mình, nhưng ở tr3ong biệt thự nhà họ Thượng, không ai không biết, người phụ nữ duy nhất mà ngài Thượng của họ từng thừa nhận và muốn có được, chỉ có Hạ Trường9 Duyệt!
Nhưng Hạ Trường Duyệt đã có Nghiêm Thừa Trì, tình cảm vợ chồng của họ rất tốt, gần như là đôi vợ chồng tình cảm mặn nồng điển6 hình trong mắt mọi người.
Tâm nguyện muốn có được Hạ Trường Duyệt của Thượng Lăng Tư không thể trở thành hiện thực.
Phụ nữ có đẹp đến đâu cũng sẽ không khỏi tự tin trước bà.
Hạ Trường Duyệt như thế này, không giống với phu nhân nhà giàu, mà giống với biên kịch nổi tiếng hơn.
Ánh mắt của bà không hề có sự khinh miệt và sự xem thường, mà chỉ có vẻ điềm tĩnh.
Dư Tâm Tinh hơi giật thót trong lòng, ngạc nhiên khi Hạ Trường Duyệt lại biết mình, và càng ngạc nhiên hơn khi bà lại đến đây để nói chuyện với mình.
Họ có thể trò chuyện về vấn đề gì? Dư Tâm Tinh bị điều khiển bởi lòng tò mò, bèn ngồi xuống trước mặt Hạ Trường Duyệt.
Dư Tâm Tinh bất giác ngồi ngay ngắn, cẩn trọng đặt hai tay trên đầu gối, như học sinh tiểu học ngồi trước mặt cô giáo.
Đã nhiều5 năm trôi qua, ông ta vẫn chưa quên được bà.
Thượng Lăng Tư không muốn kết hôn, chẳng phải là muốn dành vị trí làm vợ mình cho Hạ Trường Duyệt hay sao? Trong lòng Thượng Lăng Tư, ngoài Hạ Trường Duyệt ra, không có người phụ nữ nào đủ tư cách làm vợ ông ta.
Mắt Dư Tâm Tinh tồi xuống, tim đau âm ỉ...
Chị đến để tìm Thượng Lăng Tư sao? Ông ta không có ở đây.
Dư Tâm Tinh không ngờ mình lại có cơ hội đứng đối mặt với Hạ Trường Duyệt thế này.
Ở trước mặt Hạ Trường Duyệt, cô như một thể thân, một kẻ hèn mọn.
Bất giác, cô thấy tự ti và mặc cảm...
Cô có thể ngồi với tôi một lát không?
...
Từ khi nghe Hạ Trường Duyệt nói ra tên mình, Dư Tâm Tinh liền đơ người không cử động được.
Nghe Hạ Trường Duyệt nói, cô lại càng không trấn tĩnh nổi, chỉ ngơ ngác quay đầu nhìn về phía bà.
Hôm nay, Hạ Trường Duyệt không ăn mặc sang trọng, mà chỉ mặc rất đơn giản, áo sơ mi trắng với quần âu đen bó sát, giày cao gót đính cườm, khiến bà toát ra vẻ sang trọng.
Nói xong, Dư Tâm Tinh liền muốn đóng cửa.
Xem ra cô không hiểu ý tôi nhỉ.
Tôi tới là để tìm cô, Dư Tâm Tinh.
Hạ Trường Duyệt đẩy cửa phòng ra, đi vào, bước thẳng tới chiếc thảm Tatami ngồi xuống, rồi mới quay đầu nhìn Dư Tâm Tinh.
Hai người có cần uống gì không ạ?
Quản gia chạy đến, thấy hai người đang ngồi với nhau, ông ngạc nhiên mở to mắt nhìn, không biết nên ở lại hay bỏ đi, sau cùng bèn dứt khoát đi tới hỏi.
Cho tôi một ly cà phê.
Hạ Trường Duyệt rất tự nhiên mà dặn dò, sau đó mới nhìn sang Dư Tâm Tinh.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.