Chương 1857: Sự thật (14)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 624 chữ
- 2022-02-17 04:02:16
Ăn gì nôn đó.
Nhưng cô đang mang thai, cô không thể tùy hứng như Thượng Lăng Tư.
Nhưng, chỉ cần nhớ tới năm đó Thượng Lăng Tư đã tàn nhẫn cướp đi con của cô, cô liền không muốn gặp lại người đàn ông này.
Nếu có thể, bây giờ cô muốn lập tức rời khỏi biệt thự nhà họ Thượng.
Dù không muốn ăn, cô cũng phải ép mình 8ăn.
Cô Dư, cô có cần tôi gọi bác sĩ cho cô không?
Thấy sắc mặt Dư Tâm Tinh trắng bệch, quản gia không khỏi lo lắng.
Bà vừa xuất hiện, không chỉ người làm trong biệt thự bị choáng, mà ngay cả quản gia cũng không hoàn hồn nổi.
Bà Nghiêm đến tìm ngài Thượng sao? Bây giờ ngài ấy đang ở trong phòng sạch, để tôi đi thông báo...
Quản gia chợt lấy lại tinh thần, vội nói.
Tôi không thể đi khuyên ông ta.
Mắt Dư Tâm Tinh lóe lên, ung dung nói.5
Trước khi nhớ lại, có lẽ cô sẽ mềm lòng.
Nghiêm Thừa Trì nổi tiếng là hay ghen, hễ ai có ý với Hạ Trường Duyệt là đều sẽ bị ông quét sạch và tổng đi, duy chỉ có Thượng Lăng Tư, ông không xử lý được nên đành phải kiềm chế, nhịn nhục.
Ông không bảo Hạ Trường Duyệt cắt đứt quan hệ với Thượng Lăng Tư đã là kỳ tích rồi, sao còn có thể cho phép bà đến biệt thự nhà họ Thượng tìm Thượng Lăng Tư Tính theo cách này, không biết bao nhiêu năm rồi Hạ Trường Duyệt chưa tới biệt thự nhà họ Thượng.
Vừa mới xoay người, trông thấy người từ ngoài cửa đi vào, ông lập tức sững sờ, hồi lâu sau mới giơ tay lên dụi mắt.
Sau khi chắc chắn rằng mình không hoa mắt, ông mới ngạc nhiên lên tiếng.
Dư Tâm Tinh nhếch môi, không nói lời nào, về phòng nhốt mình trong phòng.
Nhưng mà, cô Dư..
Quản gia đứng ở đầu bậc thang, nhìn bóng Dư Tâm Tinh biến mất mà cuống lên như kiến bò trên chảo nóng.
Cô...
cô Hạ...
Khó khăn lắm mới ăn xong bát mì, Dư Tâm Tinh liền đứng dậy, định về phòng nghỉ ngơi.
Cô Dư...
Quản 6gia vẫn đi theo cô với vẻ móng chờ, muốn nói lại thôi.
Nhưng không có thẻ căn cước và hộ chiếu, cô chẳng đi đâu được cả.
Huống hồ, bây giờ Thượng Lăng Tư thậm chí cũng không chịu buông tha cho đứa bé ở trong bụng cô.
Cô đi khuyên Thượng Lăng Tư, chẳng khác nào là đồng ý với ông ta, muốn bỏ đứa bé này...
Cô không làm được.
Không cần đâu, tôi không đến tìm Thượng Lăng Tư, tôi đến là để tìm Dư Tâm Tinh.
Hạ Trường Duyệt ung dung nói, dứt lời liền đi ngang qua quản gia, bước thẳng lên lầu, đi đến phòng của Dư Tâm Tinh.
Cốc cốc...
Cửa phòng vang lên.
3Tôi không sao.
Súc miệng xong, Dư Tâm Tinh lại ngồi xuống bàn tiếp tục ăn mì.
Dù không thấy ngon miệng, nhưng cô cũng không th9ể để mình bị đói.
À không, bà Nghiêm.
Quản gia nhìn Hạ Trường Duyệt chậm rãi đi vào biệt thự cứ như nhìn thấy ma vậy.
Kể từ khi Nghiêm Thừa Trì và Hạ Trường Duyệt kết hôn, Hạ Trường Duyệt không còn tới biệt thự nhà họ Thượng nữa, lý do là gì thì ai cũng biết.
Dư Tâm Tinh tưởng là quản gia vẫn chưa từ bỏ ý định, lại tới khuyên cô, thế là cô lẳng lặng cuộn mình trên xô pha, không nhúc nhích.
Nhưng người ngoài cửa hình như rất kiên nhẫn, lát sau lại gõ cửa lần nữa.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.