Chương 1995: Là anh bỏ cô (9)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 571 chữ
- 2022-02-17 04:12:57
Nhưng giây phút tới nơi anh đang xem mắt, cô lại vô thức muốn chạy trốn.
Cô sợ mình sẽ không kiềm nổi mà muốn phá hư buổi xem mắt củ8a anh, và càng sợ hơn khi thấy anh cưng chiều người khác...
Tại sao mỗi lần đi ăn cơm Tây, anh đều bảo em mặc váy? C5hê em thô lỗ sao?
Cô đã từng phàn nàn với anh như thế.
Lúc ấy, anh chỉ đặt đĩa bò bít tết đã được cắt gọn ở trước mặt cô một cách tự nhiên rồi bình thản trả lời.
Dịch Tiểu Linh tâm tư phức tạp ngồi trong xe, hồi lâu sau cũng không bư3ớc xuống.
Cô ngẩng đầu nhìn nhà hàng Tây ở trước mặt và mấp máy môi.
Dịch Tiểu Linh lắc đầu, để mình không suy nghĩ lung tung.
Nghĩ đến Nghiêm Thư Mạt, cô đưa tay đẩy cửa xe ra và đi vào nhà hàng.
Trong đầu lướt qua một vài hình ảnh quen thuộc.
Trước kia anh cũng từng dẫn cô đến nhà hàng này, lần nào trước khi đến anh cũng bảo cô mặc váy vóc xinh đẹp, sau đó dắt cô đến ngồi ở vị 6trí gần cửa sổ.
Cô nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ, còn anh nhìn cô.
Thưa cô, xin hỏi cô đã đặt chỗ trước chưa?
Nhân viên phục vụ tiến đến đón cô, lịch sự hỏi.
Tôi chưa, tôi đến tìm người.
Dịch Tiểu Linh nhẹ giọng nói một câu, rồi bắt đầu lia mắt tìm kiếm bóng dáng của Nghiêm Thư Hãn trong nhà hàng rộng lớn.
Tôi...
Dịch Tiểu Linh há miệng, lời lên đến bờ môi liền nghẹn ứ.
Cô đang làm gì thế này? Dù cô tới tìm anh, thấy anh xem mắt với người khác, cô cũng không còn tư cách tới gần anh.
Tiểu Linh, chị đã nghe ngóng giúp em rồi, anh của chị đang ở trên tầng hai của nhà hàng Tây đó, không ngồi trong phòng riêng, mà ngồi gần cửa sổ ấy.
Giọng nói trong trẻo của Nghiêm Thư Mạt truyền đến từ đầu dây bên kia.
Tầng hai...
Cô nhìn nhân viên phục vụ ở trước mặt, ngượng ngùng nói.
Xin lỗi, tôi tìm nhầm chỗ.
Cô đang định quay người rời đi thì điện thoại trong túi xách vang lên.
Cô tìm kiếm xung quanh, nhưng không thấy anh ngồi ở ghế bên ngoài.
Nếu thông tin của Nghiêm Thư Mạt không sai, chắc hẳn Nghiêm Thư Hãn đã chọn phòng riêng...
Cũng đúng, bây giờ anh là Tổng Giám đốc của Tập đoàn Nghiêm thị, vẻ ngoài tuấn tú, nếu ngồi ở ngoài, lỡ bị người khác nhận ra, có lẽ sẽ không thể yên bình mà dùng bữa.
Thưa cô, xin hỏi cô muốn tìm ai, có cần tôi giúp gì không?
Nhân viên phục vụ nhiệt tình hỏi han.
Anh thích dáng vẻ của em khi mặc váy vì anh.
Rất nhiều năm sau đó, cô thực sự chỉ mặc váy trước mặt anh.
Chỉ vì anh nói rằng anh thích...
Cô tới đây còn có ý nghĩa gì...
Sắc mặt của Dịch Tiểu Linh trở nên rất khó coi.
Nhà hàng này còn có tầng hai ư? Dịch Tiểu Linh dừng chân lại, ngẩng đầu nhìn xung quanh mới thấy ở chỗ rẽ quả thực có một cái cầu thang.
Anh vẫn thích ngồi ở gần cửa sổ như mỗi lần dẫn cô đến đây.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.