• 7,731

Chương 1996: Là anh bỏ cô (10)


Cứ thế, cô không kìm được mà lén lút lên tầng hai.

Vừa lên đến lối vào tầng hai, cả người cô trở nên cứng đờ, đi đến c8hỗ mà Nghiêm Thư Mạt nói.

Quả nhiên, cô nhìn thấy một bóng dáng tuấn tú ngồi ở chiếc bàn bên cạnh cửa sổ, bộ vest màu3 đen khiến anh trông rất điển trai, lại quý phái.
Anh đang lấy tay chống đầu, như đang suy nghĩ gì đó.
Từ chỗ9 của Dịch Tiểu Linh nhìn sang chỉ thấy gò má của anh, chứ không thấy rõ biểu cảm trên mặt anh.
Hơn nữa, trước mặt anh6 không có ai...

Không sao, tôi cũng vừa mới tới.
Nghiêm Thư Hãn lịch sự đứng dậy, đi vòng qua người cô gái, kéo ghế cho cô ấy,ý bảo cô ngồi xuống.
Từng cử chỉ đều thể hiện sự giáo dục tốt đẹp của gia đình.
Hai người chào hỏi nhau đơn giản xong liền bắt đầu trò chuyện trên trời dưới đất...
Nhìn anh ăn nói tao nhã, chỉ nói đại một câu cũng có thể khiến cho cô gái trước mặt cười đến ngượng ngùng...
Cả người Dịch Tiểu Linh cứng đời Cô đứng ở bên tường, chỉ cảm thấy cơ thể từ từ trở nên rét lạnh.
Cô vẫn cho rằng, cô có thể quên được anh.
Cuối cùng đành phải để cô muốn làm gì thì làm.
Anh thường nói, cô là con mèo hoang.

Ngại quá, để anh chờ lâu rồi.
Rất nhanh sau đó có một cô gái xuất hiện trước mặt Nghiêm Thư Hãn.
Dịch Tiểu Linh nắm tay thật chặt, cắn môi để ngăn mình tiến đến, chỉ đứng từ xa, tham lam dõi theo hình bóng của anh...
Họ đã từng thường xuyên đi ăn với nhau như thế này, cô ngồi đối diện với anh.
Khi món ăn được bưng lên, cô luôn không kìm được mà cởi giày, cố ý lấy chân khều vào ống quần của anh, làm anh nhột, muốn trừng trị cô nhưng phải kiêng dè nơi công cộng.
Cô gái đó rất trẻ, không được coi là đẹp sắc sảo nhưng trông rất thanh thuần và ngoan ngoãn như em gái nhà bên, khiến người ta có cảm giác rất muốn che chở.
Trông thấy Nghiêm Thư Hãn, cô ấy không giấu được vẻ ái mộ trong mắt.
Vừa nói xong, cô ấy liền xấu hổ đỏ mặt, mất tự nhiên đứng trước mặt anh, nhẹ giọng chào hỏi.
Anh chỉ ngồi một mình trong nhà hàng.
Không phải anh đi xem mắt sao?
Người xem mắt vớ5i anh chưa tới à?
Nhưng cho đến giờ phút này, thấy anh ở bên cô gái khác, cô nhận ra rằng, trái tim cô rất đau, đau như sắp vỡ ra.
Nhưng cô không thể phá hỏng hạnh phúc của anh...
Dịch Tiểu Linh nắm chặt bàn tay, hốc mắt ứa đầy nước mắt, nhưng cô cố nén không để mình khóc rồi quay người chạy ra khỏi nhà hàng.
Như cảm nhận được điều gì đó, Nghiêm Thư Hãn bỗng dưng quay đầu lại, đôi mắt sáng trưng quét một vòng trong nhà hàng rộng lớn, hơi chau mày.


Anh đang tìm ai sao?
Cô gái ngồi ở trước mặt Nghiêm Thư Hãn mỉm cười, nhẹ giọng hỏi.


Ừ.
Nghiêm Thư Hãn lấy lại tinh thần, hờ hững lên tiếng.

So với vẻ mặt kích động của cô gái, vẻ mặt của anh rất bình tĩnh, thậm chí có chút qua loa.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.