Chương 1997: Là anh bỏ cô (11)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 561 chữ
- 2022-02-17 04:12:57
Trong đôi mắt nhìn anh có sự khao khát và một chút ngưỡng mộ, nhưng cô ấy lại đang cố gắng kiềm chế...
Ngồi trướ8c mặt anh, cô ấy thận trọng như là học sinh đến gặp giáo viên, ngay cả sống lưng cũng ưỡn đến thẳng tắp.
Nghiêm3 Thư Hãn híp đôi mắt hút hồn, nhưng trong đầu không hiểu sao lại hiện lên một gương mặt khác.
Nhưng hình như đối phương vẫn chưa hiểu.
Cậu Dương đã nói với em rồi, nhưng em nghĩ rằng anh cũng không ghét em.
Cô gái hơi bất ngờ mà nhìn Nghiêm Thư Hãn, Sự xuất sắc của Nghiêm Thư Hãn là điều mà ai cũng biết.
Nhất là những người trong dòng họ lớn, không ai không biết thiếu niên thiên tài văn võ song toàn nhà họ Nghiêm.
Nhưng không ngồi yên được bao lâu, cô lại bắt đầu trêu chọc anh, ghẹo đến khi anh chỉ muốn
giải quyết
cô tại chỗ, thậm chí không có tâm tư để ăn cơm, cô mới cười như con cáo nhỏ, và bắt đầu ăn cơm với vẻ dương dương tự đặc...
Một cô gái độc nhất vô nhị như cô, chỉ là chính mình ở trước mặt anh, bảo anh làm sao mà quên cô cho được?
Tôi nghĩ là trước khi gọi cô đến, Thư Trần đã nói với cô là tôi thật sự không có ý định tìm bạn gái.
Từ trước đến nay Nghiêm Thư Hãn không thích quanh co lòng vòng.
Từ trước đến giờ,9 Tiểu Linh của anh không như thế này trước mặt anh.
Cô là một con mèo hoang, chỉ cần cô vui, dù là ở trước mặt 6mọi người, cô cũng sẽ ngồi vào lòng anh, ôm lấy cổ anh mà hôn anh.
Hôn cho đến khi anh đầu hàng, dỗ cho cô vui 5thì cô mới chịu ngoan ngoãn ngồi vào vị trí của mình.
Anh dời mắt, nhìn thẳng vào cô gái trước mặt.
Cô gái này là do Dương Thư Trần sắp xếp.
Cậu biết Nghiêm Thư Hãn là người không có tính nhẫn nại, nếu sắp xếp một cô gái mê trai, nhất định là chưa đầy một phút, anh đã đứng dậy bỏ đi.
Tuổi còn trẻ đã tiếp quản Tập đoàn Nghiêm thị.
Người như thế, đừng nói là có thể cưới anh, mà có được chút quan hệ với anh thôi cũng là một vinh hạnh.
Huống hồ, vừa rồi họ còn trò chuyện rất cởi mở.
Vì vậy, cậu đã cố gắng tìm một cô gái có tính tình gần giống với Mạt Mạt.
Nghiêm Thư Hãn là một người anh cuồng em gái, từ nhỏ đã yêu thương cô em gái duy nhất của mình, hẳn là có thể chịu đựng lâu hơn chút với một cô gái gần giống với Mạt Mạt.
Nghiêm Thư Hãn khẽ mân mê ly rượu vang, ít nhiều cũng đoán ra tâm tư của Dương Thư Trần.
Cô ấy có thể cảm nhận được Nghiêm Thư Hãn không ghét mình, có lẽ, họ có thể thử...
Tôi không ghét cô, nhưng vĩnh viễn cũng sẽ không thích cô.
Nghiêm Thư Hãn từ chối không hề nể nang.
Tuy nhiên, đó là lời nói thật.
Trái tim của anh đã bị một người chiếm hết rồi.
Ngoài Dịch Tiểu Linh ra, anh sẽ chẳng yêu ai.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.