Chương 211: Gọi điện thoại cho ba! (18)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 698 chữ
- 2022-02-06 12:47:58
Trên vở tập vẽ, đường nét lưu loát phác họa hình bóng của hai người, một lớn một nhỏ dựa vào nhau thân mật.
Nghiêm Thừa Trì 8dễ dàng nhận ra người mà Hãn Hãn vẽ là Hạ Trường Duyệt.
Chỉ với một vài đường nét đơn giản cũng đủ khiến người ta cảm nhận được một khí thế mạnh mẽ dội vào mặt.
Người cậu nhóc vẽ là anh...
Anh tiếp tục lật ra những trang phía sau, đều là hình ảnh của Hạ Trường Duyệt.
Có thể thấy được cu cậu rất yêu mẹ của mình.
Anh chưa bao giờ t9hấy dáng vẻ của cô trước mặt con là như thế nào, nhưng bức tranh này khiến anh không nhịn được tưởng tượng ra hình dáng của cô tron6g đầu.
Nghiêm Thừa Trì dừng lại một chút rồi mới đưa tay lật trang thứ hai ra.
Trang cuối cùng của tập vẽ là một bản phác thảo chưa được hoàn thành.
Đó là bức tranh cậu nhóc lúc nãy gửi cho anh.
Rồi đột nhiên ngồi thẳng dậy, đưa tay mở cuốn vở tập vẽ ra, lật từng trang, ánh mắt anh trở nên phức tạp.
Trong toàn bộ cuốn tập, chỉ có một bức tranh vẽ ba, mà còn chỉ là bóng lưng, một dáng người rất mơ hồ, thậm chí còn không rõ bằng mấy nét vẽ phác thảo tùy tiện ở trang cuối cùng.
Vở tập vẽ của cháu để ở chỗ tôi.
Đặt điện thoại xuống, không biết tại sao trong đầu anh lại hiện lên từng bức tranh trong vở tập vẽ của cậu nhóc.
Cuối cùng anh hơi ngẩn người.
Hình ảnh một nhà ba người rất ấm áp, nhưng dưới bàn lại có một con lợn màu hồng nằm bò dưới đất, mập mũm mĩm, trên đầu còn có nơ bướm giống như một bé gái, trông rất đáng yêu.
Mặc dù nó đang trốn dưới gầm bàn, nhưng vẫn có một đống thức ăn bày trước mặt, khóe miệng còn dính nước bọt lóng lánh...
Thấy mà muốn cười.
Nhìn vào con lợn, khóe miệng Nghiêm Thừa Trì không kìm nối một nụ cười nhẹ.
Hầu hết các bức tranh đều là những bức phác họa về mẹ, mỉm cười có, nghiêm túc có, thậm chí có cả rơi nước mắt...
Nhìn hình ảnh người mẹ trong mắt đứa bé ba tuổi, Nghiêm Thừa Trì thoáng thấy rung động.
Cu cậu vẽ rất giống, cậu nhóc được mẹ ôm, cười rất vui vẻ.
3Biểu cảm trên khuôn mặt của Hạ Trường Duyệt là sự cưng chiều xa lạ mà Nghiêm Thừa Trì chưa thấy bao giờ.
Những ngón tay dài từ từ lướt qua trang giấy vẽ, như thể cố gắng lau đi những giọt nước mắt trên giấy.
Đôi mắt đen mờ mịt với những cảm xúc sâu thẳm và đen tối mà không ai có thể hiểu được.
Nghiêm Thừa Trì đóng tập vẽ lại, cơ thể cao lớn dựa vào lưng ghế, những ngón tay dài hơi cong lúc có lúc không gõ lên bàn.
Hồi lâu, anh cầm lấy điện thoại, mở WeChat gửi một tin nhắn thoại.
Cậu nhóc chỉ phác họa những đường nét đơn giản, vẫn chưa vẽ xong.
Hóa ra hình ảnh của anh trong mắt cu cậu là lạnh lùng khắc nghiệt như vậy.
Hạ Trường Duyệt ngồi trước bàn ăn, c5u cậu vểnh mông dựa vào bên cạnh cô, hai tay ôm mặt cô, hôn lên má cô.
Ngồi đối diện hai mẹ con, còn có một bóng người to lớn Mặc dù chỉ là bóng lưng, cùng với đường nét phác họa đơn giản nhưng vẫn có thể nhìn ra là một người đàn ông.
Biểu tượng chiến thắng bằng ngón tay.
Nhưng bên cạnh còn phác họa một bóng người cao lớn lạnh lùng.
Hình ảnh một nhà ba người làm đôi mắt anh trở nên u ám, ánh mắt dần lạnh đi.
Vừa muốn lật sang trang tiếp theo thì đôi mắt anh bị thu hút bởi một con lợn màu hồng dưới bàn.
Trong lòng cậu nhóc hình như không thích ba cho lắm.
Tài liệu điều tra cho thấy cậu nhóc ở với An Thần Húc từ khi còn nhỏ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.