• 7,730

Chương 2139: Âm mưu tình yêu (7)


Có điều, giờ cô đã say bí tỉ nên anh thật sự không thể xuống tay được.

Chỉ có thể nhìn chứ không thể ăn, lại còn liên tục đối mặt với8 cám dỗ...

Đêm nay chắc chắn là một đêm giày vò rồi!
Nghiêm Thư Hãn nhét gối vào lòng cô.
Đợi Dịch Tiểu Linh ngủ yên3, Nghiêm Thư Hãn mới bước vào phòng tắm để tắm nước lạnh.

Lẽ nào hôm qua bọn họ không ngủ chung một phòng? Dịch Tiểu Linh còn đang nghi hoặc thì chợt thấy cửa phòng tắm mở ra.
Nghiêm Thư Hãn với gương mặt tái nhợt bước ra khỏi đó một cách chậm rãi, một tay còn đỡ tường.
Gương mặt đẹp để không có lấy chút sắc máu, trông cứ như ma cà rồng trong truyền thuyết...
Cô cố hết sức đỡ anh lên giường nằm xuống rồi mới vươn tay sờ trán của anh.

Thật là nóng, anh bị sốt mà sao không nói sớm?
Dịch Tiểu Linh bị dọa vì nhiệt độ dưới lòng bàn tay nên khẽ quát một tiếng.

Ai đó đã chiếm giường của anh cả đêm mà còn ngủ say như heo, dù gọi thế nào cũng không tỉnh, anh phải nói thế nào đây?
Nghiêm Thư Hãn khẽ ho, hỏi lại với giọng khàn khàn, Dịch Tiểu Linh:
o( no...
Mỗi lần cô uống say đều như vậy, chỉ cần ngủ say là dù gọi thế nào cũng không tỉnh được.
Anh vừa thấy Dịch Tiểu Linh thức dậy thì ánh mắt hơi thay đổi, kế đó vươn tay về phía cô.

Ngơ ngác cái gì, qua đây đỡ anh đi.
Giọng nói của anh vừa trầm khàn vừa mệt mỏi.

Anh bệnh hả?
Dịch Tiểu Linh bất chấp cơn đau đầu vì say rượu, vội vàng vén chặn chạy về phía Nghiêm Thư Hãn, sau đó nắm cánh tay của anh vàng lên vai của mình.

Ưm...
Dịch Tiểu Linh tỉnh giấc vì ánh mặt trời chói mắt, sau9 đó cô vùi vào gối nằm vì khó chịu.
Cô ấn cái đầu choáng váng vì say rượu rồi bò dậy khỏi giường.
Dịch Tiểu Linh vừa định mở6 điện thoại xem thời gian thì trí nhớ lộn xộn của cô chợt nhớ lại chuyện uống rượu với Nghiêm Thư Hãn vào đêm qua, sau đó cô tỉnh táo hẳn. <5br>
Thế là cô nhìn quanh phòng với vẻ căng thẳng nhưng chỉ nhìn thấy ly và bình rượu không trên bàn trà chứ không thấy bóng dáng Nghiêm Thư Hãn đâu.
Chỉ còn cách chờ cô ngủ đủ rồi tự dậy thôi.

Nhưng cô không ngờ mình chỉ ngủ một đêm mà anh đã bệnh như vậy rồi.

Chẳng lẽ là do tướng ngủ của cô quá xấu, cướp hết chăn gối nên mới tại anh bị cảm lạnh? Dịch Tiểu Linh chột dạ:
Anh nằm trước đi, trong trang viên có bác sĩ, em lập tức đi gọi người qua đây!
Cô xoay người chạy ra ngoài, chỉ trong chớp mắt đã biến mất dạng.

Nghiêm Thư Hãn vốn còn đang thở yếu ớt vừa thấy cô chạy mất tăm thì con ngươi đen tỏa sáng ngay.

Anh chống hai tay ngồi dậy, cầm lấy điện thoại di động gọi cho bác sĩ trực tại trang viên.


Chốc nữa dù tình trạng cơ thể của tôi có thể nào thì cũng phải nói với Tiểu Linh là tôi bị bệnh rất nặng, nghe rõ chưa?
Nghiêm Thư Hãn căn dặn xong mới hài lòng cúp điện thoại.

Anh lại nằm xuống giường, nhắm mắt ngủ tiếp.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.