Chương 2140: Âm mưu tình yêu (8)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 651 chữ
- 2022-02-18 03:42:49
Cô quay đầu nhìn về phía Nghiêm Thư Hãn với ánh mắt căng thẳng.
Tôi có thể làm gì không?
Dịch Tiểu Linh nhìn Nghiêm Thư Hãn bắt 8đầu ngủ sau khi được tiêm thuốc rồi cầm lấy cánh tay của bác sĩ mà hỏi.
Lúc cháo được mang đến cũng là lúc Nghiêm Thư Hãn vừa tỉnh giấc.
Ngay lập tức, anh sa sầm mặt mày khi thấy Dịch Tiểu Linh không ở trong phòng với mình.
Tuy nhiên, anh làm thế nào cũng không thể giấu đi ý cười bên mép.
Không phải em nấu, em không biết nấu, em sợ món ăn hắc ám sẽ làm bệnh của anh trở nên nghiêm trọng hơn nên đã bảo người ta đi mua.
Dịch Tiểu Linh tốt bụng giải thích, ai dè sắc mặt của anh lại đen hơn sau khi nghe lời giải thích của cô.
Anh Hãn, anh mở mắt nhìn em chút đi, anh có nghe thấy em nói gì khôn5g?
Anh Hãn, anh đừng làm em sợ...
Dịch Tiểu Linh thấy dáng vẻ yếu ớt của Nghiêm Thư Hãn thì mắt đỏ hoe.
Chờ đến khi Nghiêm Thư Hãn ngủ rồi, Dịch Tiểu Linh leo xuống giường và xoay người đi đến phòng bếp.
Cô nghiên cứu một lát rồi đành phải bỏ ý nghĩ làm cơm đi, thay vào đó là căn dặn người giúp việc đi mua cháo.
Từ nhỏ đến lớn, người bị bệnh luôn là cô và người chăm sóc cô luôn là Nghiêm Thư Hãn.
Trong mắt cô, anh tựa như một vị thần không gì là không thể giải quyết, hơn nữa cũng không bị bệnh bao giờ.
Chứ cô thật sự không thể ngồi yên chờ như vậy, dù chỉ là 3một khoảnh khắc cũng không thể.
Cổ chủ Dịch từng học cách hạ sốt vật lý chưa? Cô có thể hạ nhiệt độ giúp cậu Nghiệm bằng khăn lô9ng ướt.
Bác sĩ nhắc nhở.
Thậm chí cô còn nằm xuống cạnh Nghiêm Thư Hãn ngay mà không do dự chút nào khi nghe anh bảo thế.
Cô ôm lấy anh và dỗ anh ngủ như dỗ một đứa trẻ.
Mua? Dịch Tiểu Linh, em có thành ý hay không vậy?
Dịch Tiểu Linh: ...
Rốt cuộc là anh ngại cô ngốc hay là không muốn ăn thế? Bỏ anh chết đói cho rồi!
Bỏ đi, anh rộng lượng không chấp kẻ tiểu nhân, qua đây bón cho anh.
Nghiêm Thư Hãn hừ lạnh một tiếng, há miệng ra với cố.
Sau khi nhận ra giọng của mình quá khỏe, anh lại khẽ ho một tiếng.
Tiểu Linh, anh thấy hơi khó chịu, em có thể kể chuyện cho anh nghe không?
...
Đây là lần đầu tiên cô thấy anh ngã bệnh trước mặt mình.
Dịch Tiểu Linh vừa mở miệng thì nước mắt đã rơi xuống.
Được.
Dịch Tiểu Linh vừa nghe anh hỏi thế bèn lau đi nước mắt, tiếp đó bắt đầu kể chuyện cho anh nghe.
Cô kể xong một câu chuyện mà anh còn chưa ngủ nên cô lại tiếp tục kể thêm một chuyện khác.
Dịch Tiểu Linh nghe vậy bèn xoay người vào phòng tắm vắt khăn lông ướt, sau đó chườm lạnh giúp Nghiêm T6hư Hãn.
Anh Hãn, anh thấy tốt hơn chút nào không?
Đợi khi lấy lại tinh thần, cô lo lắng chộp lấy điện thoại di động trên đầu giường định gọi điện thoại về nhà.
Anh không sao, ngủ một giấc là được rồi.
Nghiêm Thư Hãn thoáng thấy số điện thoại trên màn hình là Hạ Trường Duyệt thì bất chấp giả ngủ mà vươn tay đè điện thoại di động của cô xuống.
Giấy sau đó, nét mặt anh dịu lại vì nhìn thấy chén cháo trong tay cô.
Cháo em nấu ăn được không vậy?
Nghiêm Thư Hãn nhướng mày nghi ngờ.
Giọng điệu sai tới sai lui như xem cô là hầu gái vậy.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.