Chương 2141: Âm mưu tình yêu (9)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 634 chữ
- 2022-02-18 03:42:49
Không chỉ vậy, anh vừa thấy nét mặt khó kiềm chế của Dịch Tiểu Linh thì lập tức che cái trán mình lại rồi hỏi cô là mình lại sốt nữa 8phải không.
Nếu anh chỉ nói mình sốt nữa thì cũng thôi, nhưng anh còn có thể bổ sung thêm một câu như thế này:
Anh đáng thư3ơng quá, người nào đó cướp chăn của anh một đêm mà không thèm chia cho anh một góc, hại anh năm trong gió lạnh cả đêm...
Dáng vẻ yế9u ớt cùng giọng điệu u oán hệt như anh đã bị ngược đãi cả đêm vậy.
Khổ ở chỗ là Dịch Tiểu Linh chẳng thể nhớ ra đêm qua mình6 đã ngủ như thế nào.
Cô uống say nên ngủ thẳng tới lúc trời sáng, thậm chí là ngủ rất ngon, đợi đến khi tỉnh mới phát hiện a5nh bị bệnh rồi.
Cho nên Dịch Tiểu Linh có muốn phủ nhận lời lên án của mình cũng không thể được, chỉ còn cách tiếp tục bị
đô hộ
thôi.
Gọt hoa quả xong rồi, anh muốn ăn táo hay lê?
Dịch Tiểu Linh bưng đĩa hoa quả đến trước mặt Nghiêm Thư Hãn rồi hỏi.
Cậu chủ Nghiêm, anh bị sốt chứ không phải tàn phế, chắc hẳn anh có thể tự dùng nĩa được nhỉ?
Dịch Tiểu Linh cố gắng duy trì nụ cười và nói một cách chậm rãi.
Tự dưng anh thấy hơi choáng đầu, em xem có phải anh lại nóng thêm rồi không? Bỏ đi, anh vẫn nên tự ăn thôi, ai bảo anh xui xẻo bị ai đó bắt nạt cả đêm...
Ngừng lại! Em bón cho anh.
Dịch Tiểu Linh cầm nĩa ghim một miếng táo rồi nhét vào miệng của Nghiêm Thư Hãn.
Nhờ thế mới khiến anh im miệng lại.
Nụ cười trên môi chưa đủ chân thành, em như vậy làm anh thấy như mình đang bóc lột em, anh ăn không vào.
Nghiêm Thư Hãn liếc qua cô rồi bắt đầu bới lông tìm vết.
Cậu chủ Nghiêm, việc được hầu hạ anh là phúc mà em đã tu từ kiếp trước, em không hề thấy mình bị anh bóc lột.
Dịch Tiểu Linh ngẩn ra, sau đó khóe miệng căng ra thành một nụ cười, muốn chân thành bao nhiêu có bấy nhiêu.
Nể tình em yêu anh như vậy, thế thì ăn một miếng táo trước đi.
Nghiêm Thư Hãn tiện tay chỉ nhưng không lấy miếng táo mà há miệng ra hiệu Dịch Tiểu Linh đút mình.
Sau khi đút hoa quả xong,
ông lớn
Nghiêm Thư Hãn lại bắt đầu thấy không thoải mái.
Phòng này hơi bí, mở cửa sổ ra đi.
Dịch Tiểu Linh, anh hơi buồn, em kể vài câu chuyện cho anh nghe đi.
Anh không ngủ được, em hát vài bài cho anh đi.
Dịch Tiểu Linh ngồi trên giường nhìn người đàn ông được voi đòi tiên bên cạnh, sau đó đứng phắt dậy.
Cô vừa định lên cơn thì anh đã đặt tay lên trán mình.
Anh hơi nhức đầu, em có muốn sờ thử không, hình như anh lại sốt nữa rồi.
Con ngươi đen của Nghiêm Thư Hãn hơi lóe sáng rồi nhìn về phía Dịch Tiểu Linh với vẻ cô đơn.
Tốt nhất là anh chết cháy luôn đi, nếu không thì anh cứ chờ xem em sẽ xử anh thể nào sau khi anh khỏe lại nhé!
Dịch Tiểu Linh cắn răng nói.
Dù vậy, cô vẫn vươn tay sờ lên trán anh vì không yên lòng.
Cô đang định gọi bác sĩ vì phát hiện nhiệt độ hơi cao hơn thì Nghiêm Thư Hãn chợt nắm lấy cổ tay của cô, kế đó dùng sức kéo cô vào lòng mình.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.