Chương 2142: Âm mưu tình yêu (10)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 631 chữ
- 2022-02-18 03:42:49
Đáng chết, vì để giống thật mà anh đã để bản thân chịu đựng một đêm gió lạnh, lần này thì hay rồi, hình như diễn lỗ rồi.
Đợi 8khi bác sĩ đến, Nghiêm Thư Hãn đã nằm trên giường ngủ rồi.
Cô Dịch, cậu Nghiêm sốt cao xuất hiện nhiều lần, tôi thử tiêm hạ3 sốt cho cậu ấy, nếu như một lát nữa không hạ sốt thì phải lập tức đến bệnh viện.
Sau khi bác sĩ kiểm tra xong, nói với sắc mặt ngh9iêm trọng.
Anh không sao, chỉ là chuyện nhỏ, truyền dịch rồi ngủ một giác là ổn thôi.
Nghiêm Thư Hãn bị đánh thức, hé mở c6on ngươi đen, khẽ khàng nói.
Giọng điệu lơ đễnh, giống như căn bản không hề để tâm tới bệnh tình của mình.
Sắc mặt D5ịch Tiểu Linh lập tức nặng nề.
Dịch Tiểu Linh, em rất lo lắng cho anh?
Khuôn mặt Nghiêm Thư Hãn đầy oán giận, bỗng dưng trở nên lạnh nhạt, khóe miệng thậm chí còn có một nụ cười cong lên, trêu chọc nhìn chằm chằm Dịch Tiểu Linh có thái độ khác thường.
Hai ngày ở trang viên Hoa Hồng, bản tính bẩm sinh của cô như được giải phóng.
Chuẩn xác mà nói, là từ khi bọn họ quyết định diễn yêu nhau, cô đã bắt đầu khác trước rồi.
Anh ta cảm thấy không sao thì chính là không sao, chết rồi càng tốt, sau này khỏi cần diễn yêu nhau nữa.
Tôi đây gọi là góa phụ, có thể tự do yêu đương.
Em dám!
Nghiêm Thư Hãn vừa nghe thấy lời của cô, nhất thời muốn ngồi dậy.
Nếu anh chết rồi, em có cái gì mà không dám.
Dịch Tiểu Linh trừng mắt lớn mắt nhỏ với anh ta.
Giống như trở về cái ngày trước khi cô ra nước ngoài.
Cô thích dính lấy anh, đấu võ mồm với anh.
Chỉ cần anh vừa không để ý đến sức khỏe của mình, cô sẽ nổi giận đùng đùng.
Ai nói em lo cho anh, em chỉ là lo lắng anh xảy ra chuyện, là bị em làm hại, đến lúc đó, em không có cách nào ăn nói với chú Nghiêm và dì thôi.
Dịch Tiểu Linh nghển cổ, thanh minh cho mình.
Nói xong, giống như sợ Nghiêm Thư Hãn không tin lời mình, cô còn nghiêng đầu nhìn bác sĩ.
Anh tiêm thuốc cho anh ta đi, nếu lát nữa không hạ sốt, không cần đến bệnh viện, trực tiếp báo cho người nhà họ Nghiêm, đến đón anh ta về, tôi lười quản anh ta!
Dịch Tiểu Linh đến trước xô pha, đặt mông ngồi xuống.
Rõ ràng quan tâm anh, tức giận muốn mắng anh, nhưng hết lần này đến lần khác lại làm bộ như không để ý, tính tình quái gở xem thường anh.
Đây chính là cô vợ nhỏ của anh...
Là cô vợ nhỏ mà yêu anh vô cùng.
Hai tay ôm vai, sắc mặt không hề dỗi.
Này...
Bác sĩ nhìn hai người giận nhau, bất chấp khó khăn tiến lên tiêm thuốc cho Nghiêm Thư Hãn.
Cô Dịch, đại khái là phải đợi một khoảng thời gian, vất vả cô trông nom rồi.
Bác sĩ dặn dò xong, vội vàng mang theo hộp thuốc, chân như chùi mỡ mà chuồn nhanh đi.
Trong phòng, chỉ còn lại hai người Nghiêm Thư Hãn và Dịch Tiểu Linh.
Tranh chấp nhỏ vừa rồi, khiến hai người đều im lặng, không hề mở miệng nói chuyện.
Bầu không khí trong phòng không hiểu sao trở nên có chút áp lực.
Chất lỏng trong ống truyền dịch, từng chút từng chút chảy vào trong người Nghiêm Thư Hãn, xung quanh an tĩnh, rất thích hợp để đi vào giấc ngủ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.