Chương 2333: Hạnh phúc đến quá bất ngờ (8)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 631 chữ
- 2022-02-19 03:39:36
Anh xoay người bước về phía giường ngủ.
Anh Hãn, em vẫn chưa tắm mà...
Vội gì, dù sao bây giờ tắm rồi thì lát nữa8 vẫn phải tắm mà.
Nghiêm Thư Hãn đặt cô lên giường rồi cúi người xuống.
Trợ lý vừa dứt lời, trán Nghiêm Thư Hãn đã nhíu chặt lại.
Nếu như gã được gọi là anh Cả chết thì cho dù tìm được ba kẻ còn lại, bọn họ cũng không có đầy đủ chứng cứ để chứng minh kẻ năm xưa bắt cóc Dịch Tiểu Linh chính là người của nhà họ Lâm.
Cảnh sát đã tới điều tra rồi, trước mắt có thể xác định là quả thật có người đã từng ở ngôi nhà đó trước khi nó bị phá dỡ, hơn nữa rất có thể chính là người mà chúng ta muốn tìm.
Có điều, qua quan sát thì có thể thấy khả năng bị diệt khẩu là rất cao.
Có chuyện gì không?
Thân mình cao lớn của Nghiêm Thư Hãn dựa vào lan can ban công, tay anh cầm điện thoại nhưng ánh mắt vẫn nhìn về phía Dịch Tiểu Linh đang nằm trong phòng, anh thờ ơ cất giọng hỏi.
Tổng Giám đốc, tôi vừa mới nhận được tin báo ngày hôm qua ở ngoại ô đã có người phát hiện ra tung tích của anh Cả.
Đợi đến khi người nào đó được hoàn toàn thoải mái thì Dịch 9Tiểu Linh vẫn chưa được tắm đã mệt mỏi cuộn tròn trong chăn, nặng nề chìm vào giấc ngủ.
Nghiêm Thư Hãn vừa đưa tay 6ra định ôm Dịch Tiểu Linh thì cô đã mơ mơ màng màng lùi ra sát mép giường rồi lẩm bẩm:
Không muốn...
Bây giờ cậu lập tức tới nhà họ Lâm, tìm quản gia nhà họ rồi cho người bảo vệ đi.
Nghĩ đến đây, Nghiêm Thư Hãn lập tức dặn dò.
Bây giờ muốn tìm được kẻ cầm đầu đã rất khó rồi, nếu như ngay cả quản gia cũng xảy ra chuyện thì e rằng việc tìm được kẻ chủ mưu sẽ khó như lên trời mất.
Thế nhưng đợi đến khi chúng ta đưa người đến thì chỉ thấy một vết máu trên đất, không thấy bóng dáng ai đâu cả.
Đầu điện thoại bên kia truyền tới giọng nói nghiêm trọng của trợ lý.
Đã báo cảnh sát chưa?
Nghiêm Thư Hãn siết chặt bàn tay, thu hẹp tầm mắt, lúc này ánh mắt anh sắc như dao.
Chuông điện thoại của anh bỗng vang lên.
Anh nheo mắt nguy hiểm, trước khi để điện thoại đánh thức Dịch Tiểu Linh, anh lập tức bắt máy, xoay mình xuống giường, mặc áo sơ mi lên rồi bước về phía sân thượng.
Ở ngoại ô...
Người này đã lẩn trốn lâu như vậy mà còn có kẻ tìm ra trước anh một bước.
Anh phải dốc sức giúp cô trau dồi kinh ngh3iệm mới được.
Dịch Tiểu Linh hoàn toàn câm nín.
em mệt lắm rồ5i!
Cánh tay Nghiêm Thư Hãn cứng ngắc giữa không trung, nhìn dáng vẻ đáng thương của cô, anh không khỏi buồn cười.
Kể cả có truy đến cùng thì cùng lắm cũng chỉ có thể truy cứu đến quản gia mà thôi.
Dựa vào độ trung thành của quản gia nhà họ Lâm thì e rằng có chết ông ta cũng không hé răng, hoặc thậm chí có thể cũng bị giết người diệt khẩu như thế này.
Vâng, để tôi dẫn người tới nhà họ Lâm!
Trợ lý ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề nên vội vàng đáp.
Cúp máy, Nghiêm Thư Hãn cầm điện thoại trong tay, ánh mắt vô cùng u ám.
Mãi một lúc sau, anh mới trở lại trong phòng, ngồi xuống cạnh giường.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.