• 7,764

Chương 2426: Không hẹn mà gặp (5)


Nghi thức đám cưới vừa kết thúc, Nghiêm Thư Mạt chen qua đoàn người đi tới cạnh Dịch Tiểu Linh rồi đưa cho cô một tờ giấy.

Dịch 8Tiểu Linh khoác trên mình bộ váy cưới trắng như tuyết, cô đẹp đến nỗi không có lời nào có thể diễn tả được.

Cô lặng lẽ đứng bên3 cạnh Nghiêm Thư Hãn, hai người kết hợp với nhau tạo nên một bức tranh vô cùng hoàn mỹ.
Miệng cô nở nụ cười mãn nguyện, trong l9úc đang đắm chìm trong niềm hạnh phúc khi vừa mới tuyên thệ xong, nghe thấy lời Nghiêm Thư Mạt, cô vội qua đó xem thử.
Trong án6h mắt cô thoáng qua vẻ hoài nghi.

Đưa chị á?

Nhìn nét chữ quen thuộc trên tờ giấy, hốc mắt Dịch Tiểu Linh lập tức đỏ hoe.
Cô đã đợi suốt bốn năm, cuối cùng cũng đến lúc được tha thứ, đợi được đến khi cô ấy nói rằng, đến bây giờ mình cũng không thực sự trách cậu...

Vũ Giai tới đây, anh Hãn, Vũ Giai tới tham dự lễ cưới của chúng ta đấy!
Dịch Tiểu Linh nắm chặt tờ giấy, hai mắt ngấn lệ quay sang nhìn về phía Nghiêm Thư Hãn đang đứng bên cạnh.
Văn Vũ Giai ngồi ở vị trí cuối cùng, đang nhìn Dịch Tiểu Linh trên bục bằng ánh mắt rưng rưng.

Vũ Giai!

Thấy Văn Vũ Giai đang định xoay người rời đi, Dịch Tiểu Linh không chút nghĩ ngợi gọi to lên.

Vâng.
Có một cô gái trông rất nhẹ nhàng đưa cho em, cô ấy bảo l5à bạn của chị.
Nghiêm Thư Mạt giơ tay lên vuốt vuốt mái tóc dài, vừa nhớ lại vừa nói.
Cô ấy vừa dứt lời, trong đầu Dịch Tiểu Linh lập tức thoáng qua suy nghĩ gì đó, cô vội vàng nhận tờ giấy từ tay Nghiêm Thư Mạt rồi mở ra.
Một giây kế tiếp, cô ấy sốt sắng ngẩng đầu lên nhìn một lượt khắp giáo đường.
Thế nhưng trong dòng người tấp nập kia có quá nhiều bóng lưng, cô không thể nào nhìn ra được.

Đừng tìm nữa, cô ấy ở kia kìa.
Nghiêm Thư Hãn thấy vợ mình sốt sắng định lao vào đám người đông đúc kia thì giữ cô lại, liếc mắt nhìn về phía hàng ghế cuối cùng trong nhà thờ.
Đến khi Dịch Tiểu Linh đuổi ra thì bóng lưng cô ấy đã hoàn toàn biến mất.

Anh Hãn, nhất định là Vũ Giai chưa đi xa đâu, em muốn đi...

Em định bỏ rơi chồng mới cưới ngay trong lễ cưới để chạy theo bạn thân đấy à?
Nghiêm Thư Hãn đưa tay giữ lấy vòng eo thon thả của cô, làn môi mỏng khẽ mở, nhẹ nhàng hỏi một câu.
Anh không nổi giận, thế nhưng cánh tay đang siết chặt vào eo cô đã là lời cảnh cáo nguy hiểm nhất.
Cô ấy xoay người, khẽ mấp máy cánh môi.
Cô ấy không phát ra tiếng, thế nhưng Dịch Tiểu Linh chỉ nhìn thoáng qua là đã hiểu cô ấy định nói gì.

Tiểu Linh, cậu nhất định phải hạnh phúc nhé, hạnh phúc thay cả phần của mình nữa.
Văn Vũ Giai nói xong thì tiếp tục theo dòng người bước ra ngoài nhà thờ.
Phía trên chỉ có một câu đơn giản.

Tiểu Linh, đến bây giờ mình cũng không thực sự trách cậu, chỉ là mình không có cách nào để đối mặt với chính mình thôi.
Hôm nay có thể tận mắt nhìn thấy cậu hạnh phúc như vậy, mình thực sự rất vui.
Là Văn Vũ Giai.
Trong giáo đường lúc này vẫn đang vang lên những tình khúc hạnh phúc, còn có cả tiếng khách khứa trò chuyện rôm rả.
Âm thanh của Dịch Tiểu Linh lập tức bị nhấn chìm...
Trong lúc cô tưởng rằng Văn Vũ Giai sắp rời đi rồi thì bước chân Văn Vũ Giai bỗng nhiên dừng lại.
Nếu cô dám gật đầu, chưa biết chừng anh sẽ lập tức bóp chết cô mất.

Nghiêm Thư Hãn ngang ngược bế cô lên, còn chưa cho cô cơ hội đáp lại đã bế cô ra xe hoa, bỏ lại tất cả mọi người sau lưng rồi đi thẳng về biệt thự nhà họ Nghiêm.

Đám cưới gì chứ, nghi thức gì chứ, trong mắt anh tất cả những thứ đó đều không hề quan trọng.

Anh chỉ biết là bây giờ cô đã hoàn toàn thuộc về anh.

Đêm xuân đáng giá ngàn vàng, anh không muốn lãng phí thời gian để đối phó với những người khác.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.