• 7,731

Chương 2495: Người đó vẫn ở ngay bên cạnh (16)



Nếu cô không ngủ thì tôi tắt đèn nha.
Nha cái đầu nhà anh! Bây giờ cô không muốn ngủ một chút nào, cô chỉ muốn biết chỗ nào ch8ịu thu mua lưu manh, cô muốn đưa Dương Thư Trần qua đó!
Cạch...
Dương Thư Trần nói được làm được.

Quan Vũ Niệm còn chư3a kịp nói tiếng nào mà Dương Thư Trần đã vươn tay tắt đèn đầu giường.

Căn phòng bỗng trở nên tối om, tối đen như mực. <9br>
Chỉ có ánh đèn yếu ớt ngoài phòng khách hắt vào qua cánh cửa chưa đóng.
Căn phòng của cô rất ấm áp, không có vật6 trang trí dư thừa, đơn giản, sạch sẽ.
Một chiếc giường không lớn không nhỏ, lúc ngủ một mình cô luôn cảm thấy rộng rãi5, nhưng hôm nay Dương Thư Trần nằm trên đó, nhìn đôi chân dài duỗi tới tận cuối giường của anh, đột nhiên cô cảm thấy hình như giường của mình thu bé lại.
Trong phòng rất yên tĩnh.
Cô không xuống tay được, cuối cùng chỉ khẽ cắn môi, cầm quần áo trong tủ đi ra ngoài tắm rửa sơ qua, mặc đồ ngủ kín đáo rồi nằm lên ghế sofa trong phòng khách.
Nhưng khi vừa nghĩ tới một con sói nguy hiểm đang nằm ngủ trong phòng mình, cô lại trằn trọc không ngủ được.
Quan Vũ Niệm nằm lăn qua lộn lại hết mấy tiếng đồng hồ, trời sắp sáng đến nơi mới thực sự không chịu nổi nữa, nhắm mắt lại rồi ngủ thiếp đi...
Yên tĩnh như cả thế giới đều đang ngủ.
Anh ta ngủ thật đấy à? Quan Vũ Niệm ảo não sững sờ tại chỗ, dùng sức dụi mắt thật mạnh mới dám tin tưởng cảnh tượng trước mắt.
Nương theo ánh sáng từ phòng khách chiếu vào, cô đứng từ xa đánh giá Dương Thư Trần đang nằm ngủ trên giường mình.
Trong phòng, Dương Thư Trần vẫn chưa ngủ.
Cậu cũng biết người đang nằm trên ghế sofa trong phòng khách vẫn chưa ngủ.
Trong bóng tối, đôi mắt đen láy sắc bén nhìn chằm chằm lên trần nhà, vẫn luôn chờ đợi tiếng hít thở đều đều trong phòng khách.
Anh rất đẹp trai, bất cứ lúc nào cũng khiến người ta cảm thán vì nhan sắc.
Chỉ là dáng vẻ lúc ngủ bớt đi sự ngông nghênh và xấu xa thường ngày, trông cứ như một đứa trẻ.
Quan Vũ Niệm vốn định lay người dậy,rồi lại lẳng lặng từ bỏ.
Cậu vén chăn lên, bước xuống giường, lồng ngực gợi cảm để trần, đi ra khỏi phòng.

Trên ghế sofa, Quan Vũ Niệm còn đang ngủ, không hề phát hiện Dương Thư Trần đang tới gần mình từng bước một.

Bóng hình cao ngất dừng lại trước mặt cô, hơi khom người xuống nhìn dung nhan say ngủ của cô.


Ưm..
Quan Vũ Niệm như cảm nhận được gì đó nên khẽ hít mũi, ôm gối ôm trong lòng chặt hơn.

Gương mặt cọ vào gối ôm, như một đứa trẻ khuyết thiếu cảm giác an toàn, miệng còn khẽ lẩm bẩm gì đó.

Dương Thư Trần thoáng chau mày, dán tai tới gần đôi môi anh đào của cô mới loáng thoáng nghe được cô đang gọi
ba ơi
.

Cậu ngủ trên giường cô suốt đêm, vậy mà trong đầu cô chỉ nghĩ tới ba? Là do cậu thực sự không có sức hấp dẫn, hay tại cậu giống ba cô? Dương Thư Trần gần như không khống chế được bản thân, muốn lay cô dậy bắt cô giải thích rõ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.