Chương 2496: Người đó vẫn ở ngay bên cạnh (17)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 564 chữ
- 2022-02-19 08:46:17
Hiệu quả này còn tốt hơn dự đoán của cậu.
Quan Vũ Niệm, lần này em tự sà vào lòng anh, người chịu thiệt là anh đấy nhé.
Là 8anh đây chủ đây tốt bụng nên không đẩy em ra, em sàm sỡ anh, nhớ chịu trách nhiệm là được rồi.
Người trong lòng không hề biết cậu 3đang tính toán điều gì, chỉ cố gắng cọ xát trong lồng ngực ấm áp của cậu, như một bé mèo con xin được xoa đầu.
Dáng vẻ ỷ lại vào m9ình khiến Dương Thư Trần yêu thích không nỡ buông tay.
Cậu để yên cho cô ôm, nở nụ cười, chậm rãi khép mắt lại, cuối cùng cũng yên6 tâm thiếp đi.
A...
Ngày mới vừa lên, một tiếng thét chói tai như muốn chọc thủng bầu trời chợt vang lên.
Quan Vũ Niệm n5hìn vị trí ngủ của mình, lại nhìn Dương Thư Trần không mặc quần áo nằm cạnh, đầu óc hoảng loạn.
Cô vừa dậy, Dương Thư Trần cũng dậy theo.
Đương nhiên lúc này cô sẽ không thừa nhận, chẳng lẽ cô còn định nói với tôi là cô mộng du đi tới giường của tôi, cô chẳng biết gì hết, hơn nữa lại không cố ý?
Dương Thư Trần vén chăn lên, để lộ lồng ngực rắn chắc, vươn người tới gần Quan Vũ Niệm.
Trong tay cậu còn đang cầm điện thoại di động, trong lúc Quan Vũ Niệm còn chưa kịp phản ứng thì cậu đã mở camera, chụp lại hình ảnh hai người vừa mới tỉnh ngủ, quần áo xốc xếch!
Anh làm cái gì vậy?
Quan Vũ Niệm hoàn hồn, cuống cuồng cướp lấy điện thoại của cậu.
Dương Thư Trần giơ tay lên, tránh được cô rồi đứng dậy khỏi giường, liếc nhìn khuôn mặt hoảng hốt của cô.
Sao tôi lại ngủ ở đây? Đêm qua chúng ta...
Hai tay Quan Vũ Niệm túm chặt chăn, dùng sức che trước ngực, trừng mắt giận dữ nhìn Dương Thư Trần.
Tôi mới tỉnh ngủ, cô nhìn tôi làm gì? Tôi còn chưa hỏi cô đâu đấy, không phải hôm qua cô ngủ ở phòng khách sao, lén vào phòng ngủ từ lúc nào, còn ôm tôi ngủ nữa?
Quan Vũ Niệm, tôi thực sự không nhìn ra cô là loại con gái ngoài miệng nói không cần, nhưng cơ thể lại rất thành thật đấy.
Tôi biết rồi, nhất định là cô thèm muốn tôi đã lâu, vất vả lắm mới đợi được cơ hội, bèn cố ý chờ tôi ngủ rồi muốn làm gì đó với tôi đúng không?
Tôi không hề!
Quan Vũ Niệm rướn cổ muốn giải thích.
Nhưng ngay cả cô cũng không biết tại sao cô đang ngủ yên lành ở sofa lại chạy tới trên giường.
Cô thật sự ngủ say, không biết gì cả...
Đây chính là chứng cứ cô nhân lúc tôi ngủ say mà sàm sỡ tôi, chờ tôi suy nghĩ rõ ràng xem nên bắt đền có thể nào, tôi sẽ nói cho cô biết.
Dương Thư Trần quơ quơ điện thoại di động, xoay người bước xuống giường, mặc áo sơ mi vào, cầm áo khoác âu phục rồi rời khỏi căn hộ.
Chỉ để lại Quan Vũ Niệm đờ đẫn suốt nửa ngày mà vẫn không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.