• 7,731

Chương 2586: Chơi đùa chán rồi đòi chịu trách nhiệm (6)



Trên đường về nhà tiện thể tới công ty một chút, chuyên tường lửa bị tấn công hôm qua còn chưa xong.
Dương Thư Trần khẽ mở môi mỏng, không nói gì 8thêm, chỉ nhìn cổ đăm đăm một cái rồi bưng cơm lên, đút tới tận miệng.


Tay tôi đỡ nhiều rồi, bây giờ tôi có thể tự ăn.
Quan Vũ Niệm chỉ m3uốn hỏi ý kiến của cậu mà thôi, ai ngờ vừa dứt lời cậu đã nhét chén đũa vào tay cô.

Hả?
Quan Vũ Niệm sửng sốt, vô thức ngẩng đầu.

Tôi nói là đút cho tôi.
Dương Thư Trần lặp lại lần nữa, sắc mặt càng đen hơn.
Cô méo mặt, vội vàng giải thích:
Tôi không cố ý, tôi chỉ quên đổi mà thôi.

Tiểu Niệm Niệm, không cần giải thích, so với cưỡng hôn tôi, cái này chẳng đáng là gì.
Dương Thư Trần lấy đầu lưỡi liếm qua bờ môi mỏng, gương mặt tuấn tú dần hiện lên vẻ quyến rũ, cực kỳ mê hoặc.
Ánh mắt cậu nhìn Quan Vũ Niệm giống như đang ám chỉ: đến đây đi, cô muốn làm gì tôi tôi cũng sẽ không phản kháng...
Cô giật mình, tự cầm lấy thìa, lẳng lặng xúc cơm.
<9br>Cô sợ cảm xúc của mình sẽ mất khống chế nên ăn rất nhanh.

Đồ ăn nhiều quá, một mình tôi không ăn hết.
Quan Vũ Niệm ăn no căng bụng rồi6 nhìn phần cơm còn thừa, xoắn xuýt nói.

Được.
Thấy cậu nổi cáu, Quan Vũ Niệm xúc một miếng cơm bỏ vào miệng cậu.
Chờ khi nhét cơm vào miệng cậu rồi cô mới phát hiện cô đang dùng cái thìa mình vừa ăn.
Vừa nhìn thấy cậu, ngoại trừ cảm động thì chỉ có căng thẳng.
Cô không thể nói rõ cảm giác của mình là gì, không muốn một mình, nhưng hễ cậu tới gần thì cô lại muốn né tránh.

Xin lỗi, tôi quên mất..
Quan Vũ Niệm nhìn dáng vẻ tủi thân của cậu thì áy náy trong lòng.
Cô thật sự quên mất.
Cô sợ cậu đối xử tốt với cô sẽ làm cô say mê, sẽ khiến cô chìm đắm..

Bón cho tôi đi.
Dương Thư Trần khẽ mở bờ môi mỏng rồi đứng dậy khỏi ghế, ngồi xuống bên cạnh cô và há miệng.

Đương nhiên cô ăn không hết, tôi mang theo phần ăn cho hai người đấy.
Dương Thư Trần hừ lạnh.

...
Cậu cũng chưa ăn?

Tôi có lòng tốt ôm bụng đói đến ăn cùng với người nào đó, kết quả người ta lại chỉ biết no cái thân mình, không hỏi xem tôi có ăn không.
Dương Thư Trần kéo ghế qua, ngồi khoanh tay bên giường, mặt cậu đen lại như một đứa trẻ giận dỗi.
Quan Vũ Niệm:
...

Mặt của cô tự động đỏ ửng lên, trong lòng vô cùng ảo não.
Gì mà cưỡng hôn chứ, cô chỉ hôn cậu có một cái, chỉ một cái mà thôi.

Nụ hôn kia chắc chắn là sai lầm nghiêm trọng nhất trong đời cô!
Ăn đi, ăn nhiều một chút.
Quan Vũ Niệm cố gắng không nhìn vào ánh mắt trêu cợt của cậu, cố sức đút cơm để cậu không nói được gì.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.