Chương 2587: Thân phận của cô! (1)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 620 chữ
- 2022-02-19 08:57:03
Cậu chủ, có điện thoại từ biệt thự gọi tới.
Dương Thư Trần vừa cầm máy tính ra khỏi bệnh viện, trợ lý đã vội vàng tiến lên trước, đưa 8điện thoại cho cậu.
Vì tránh Nghiêm Thư Hãn trả thù, Dương Thư Trần đã lâu không chủ động trở về biệt thự nhà họ Nghiêm.
Thấy điện thoại từ biệt thự gọi đến, khóe miệng cậu khẽ nhếch lên:
Có lẽ là mẹ tôi nghe nói hai ngày nay tôi có về nhà nên muốn gặp 9tôi.
Cậu chủ, không phải bà chủ mà là Chủ tịch Nghiêm.
Trợ lý thấp giọng nhắc nhở.
Nghe vậy, giữa mày Dương Thư Trần lập tức6 nhíu lại.
Trợ lý không dám hỏi nhiều, bèn ra lệnh cho tài xế lái xe.
Chẳng bao lâu đã tới biệt thự nhà họ Nghiêm.
Biệt thự sân vườn lớn như vậy, chiếm cứ vị trí tốt nhất trong thành phố.
Sau khi xe dừng hẳn, không đợi trợ lý xuống xe, Dương Thư Trần đã tự đẩy cửa ra rồi sải bước đi vào.
Không cần đi theo tôi.
Dương Thư Trần bỏ lại một câu, bóng dáng anh tuấn đã biến mất ở cổng chính.
Cậu ba, cậu về rồi à, để tôi đi thông báo cho ông chủ bà chủ.
Quản gia vừa thấy cậu đã vui vẻ ra mặt, vội vàng chuẩn bị chạy vào trong.
Cậu đưa điện thoại cho trợ lý, ngồi lên xe rồi bảo tài xế lái xe.
Cậu chủ, chúng ta tìm một cửa hàng sửa chữa máy tính hay thế nào?
Trợ lý cung kính hỏi.
Không, về biệt thự nhà họ Nghiêm.
Dương Thư Trần rũ mắt, trên gương mặt đẹp trai hiện lên biểu cảm phức tạp, gương mặt như tạc tượng biến hóa thất thường.
Ba cậu...
Đưa điện thoại cho tôi.
Dương Thư Trần nhận lấy điện thoại, đưa lên bên tai, sắc mặt vừa bình tĩ5nh vừa nghiêm túc, môi mỏng khẽ mở:
Ba.
Chỉ một chữ, sau đó cậu không nói thêm gì nữa.
Không biết hai cha con nói gì đó, Dương Thư Trần nhanh chóng cúp điện thoại, sắc mặt hơi sa sầm.
Không cần, tôi tự đi vào gặp họ.
Dương Thư Trần khẽ mở môi mỏng, hờ hững nói một câu, sau đó bước qua quản gia đang sửng sốt và đi vào phòng khách biệt thự.
Quản gia đứng sững sờ một chỗ, qua hồi lâu vẫn chưa kịp hoàn hồn.
Hôm nay cậu ba cứ là lạ thế nào, không giống vẻ cà lơ phất phơ thường ngày, trên người còn mang theo hơi thở lạnh lẽo...
Đây là cậu ba vô công rồi nghề, ăn chơi trác táng thường ngày sao?
Ba tôi đâu?
Dương Thư Trần đi tới phòng khách, quét mắt nhìn một vòng nhưng không thấy Nghiêm Thừa Trì, bèn ngẩng đầu hỏi người giúp việc.
Chủ tịch Nghiêm ở trong phòng làm việc.
...
Dương Thư Trần chau mày một cái, ánh mắt càng sa sầm.
Cậu không vội vàng lên lầu mà dừng lại mấy phút trong phòng khách.
Đình đài thủy tạ, điêu khắc chạm ngọc...
Mỗi một chỗ đều tỏa ra khí chất xa hoa mà người khác không thể tưởng tượng nổi.
Chỉ cần tới đây, bất cứ ai cũng sẽ vô thức kính sợ, là sự kính sợ từ tận tâm hồn.
Nếu là lúc bình thường, cậu mà về thì bây giờ mẹ cậu phải nhận được tin tức rồi mới đúng.
Còn có Nghiêm Thư Hãn...
Nhưng đến bây giờ vẫn không có bất kỳ xuất hiện, điều này có nghĩa là bọn họ đều không ở trong biệt thự.
Nếu không phải trùng hợp thì chính là bị tách ra.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.