Chương 2699: Là quân tử hay là tiểu nhân? (4)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 613 chữ
- 2022-02-19 10:41:17
Cậu đặt cô xuống ghế, nhét dao nĩa vào tay cô rồi mới thong thả ngồi xuống phía đối diện.
Hôm nay tôi có đổi vài món, cô nếm thử xem 8có ngon hay không.
Giọng của Dương Thư Trần rất êm tai, cộng thêm ánh mắt dịu dàng dễ khiến người ta rơi vào biển tình êm đềm.
Trái tim Quan Vũ Niệm đập nhanh hơn, không kìm được lại uống thêm một ngụm nữa.
Kế đó, cô đặt ly rượu xuống và vùi đầu ăn cơm nhằm ngăn lời trêu ghẹo của Dương Thư Trần
Ngoài phòng ngủ của cô có một ban công không tính là lớn, chỗ đó không có thể mà chỉ được đặt hai chậu cây xanh biếc.
Để bớt phiền, cô trồng cây xương rồng, như vậy cô sẽ không cần chú tâm chăm sóc, vả lại sức sống của chúng rất mạnh. Thỉnh thoảng, chúng cũng nở hoa đỏ trông rất là đáng yêu.
Quan 3Vũ Niệm luôn có cảm giác chưa tỉnh ngủ, đó là thứ cảm giác như đang ở trong giấc mơ.
Trong giấc mơ đó, cô không cô đơn mà có thêm một9 hoàng tử, vị hoàng tử chỉ của riêng cô.
Sau bữa cơm chiều, Quan Vũ Niệm muốn mở máy tính nhưng Dương Thư Trần lại lôi cô xuống lầu đi dạo.
Lúc quay về nhà, cô đang chuẩn bị mở máy tính thì Dương Thư Trần lại rót hai ly rượu vang đỏ và đi về phía cô. Một ly trong đó được nâng lên phía trên máy tính của cô, kèm theo đó là ánh mắt cảnh cáo của Dương
Cô uống!
Quan Vũ Niệm nhận lấy ly rượu và bị Dương Thư Trần kéo đến bên ban công ngay.
Cậu phải uống rượu vang đỏ ừng ực để dời sự chú ý đi.
Tôi không nhúc nhích, tay anh cũng đừng nhúc nhích!
Quan Vũ Niệm nhận thấy bàn tay của người nào đó đang chạy trên lưng mình nên cơ thể cứng đờ ra.
Lúc căng thẳng, theo bản năng người ta sẽ khát nước. Quan Vũ Niệm cầm lấy ly nước gần tay và6 uống một ngụm lớn.
Sau khi uống xong, cô phát hiện thứ trong tay không phải là nước mà là vang đỏ!
Dương Thư Trần, chừng nào anh mới rời khỏi nhà tôi?
Quan Vũ Niệm không thể làm mấy chuyện văn nhã thế này, cái mông nhỏ cứ xê dịch trong lòng cậu vì bất an.
Cô muốn tránh xa cậu, nhưng cơ thể vừa khẽ động đậy thì đã bị cậu đè vai lại.
Thư Trần như muốn nói: Nếu cô không uống thì tôi sẽ mời máy tính của cô uống...
Không chọc nổi! Không chọc nổi!
Tuy nhiên, hiện tại cây xương rồng của cô đã bị đặt trong góc để nhường chỗ cho tấm thảm tatami không biết được trải ngoài ban công từ lúc nào.
Dương Thư Trần kéo cô ngồi xuống rồi thuận thể ngồi bên cạnh cô.
Tấm thảm không quá lớn, chỉ vừa đủ cho hai người.
Khi ngồi cùng, cô chỉ có thể tựa vào lòng Dương Thư Trần như thể hai người là một đôi tình nhân đang uống rượu vang dưới ánh trăng...
Hai mắt cô đỏ ửng vì sặc.5
Uống chậm chút, chúng ta còn cả một đêm mà.
Chất giọng từ tính của Dương Thư Trần bay vào tai cô.
Nếu không muốn vận động trước khi ngủ thì đừng lộn xộn.
Cậu không có sức kiềm chế tốt trước cô gái mình thích.
Sự tự chủ của cậu đang bị khiêu chiến liên tục chỉ vì ngửi được mùi thơm từ cơ thể cô.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.