Chương 2700: Là quân tử hay là tiểu nhân? (5)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 510 chữ
- 2022-02-19 10:46:33
trẻ mồ côi lúc nhỏ...
Thay vì bảo cô oán hận cha mẹ đã vứt bỏ mình, chi bằng nói là cô muốn biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì...
Quan Vũ Niệm siết ly rượu trong tay, ngẩng đầu uống cạn thứ chất lỏng cay cay trong đó rồi đưa ly không về phía Dương Thư Trần.
Tôi m3uốn uống nữa.
Cô chu mỏ nhận lấy ly rượu trên tay cậu, vừa uống vừa nheo mắt ngắm nhìn vầng trăng tròn treo giữa không trun5g.
Ánh trăng đêm nay thật đẹp, đẹp đến mức khiến người thấy xót xa...
Từ nhỏ Quan Vũ Niệm đã rất ghét trăng tròn, bởi vì người ta luôn nói ngày rằm là ngày đoàn viên. Ấy thế nhưng cô luôn luôn cô đơn, trước giờ đều vậy.
Sẽ làm gì?
Dương Thư Trần không ngờ dáng vẻ khi say của cô lại là thế này.
Cậu nhướng mày ôm cổ chặt hơn, gương mặt tà mị kề sát lại mặc cho cô giở trò, dáng vẻ như đang nói cô muốn làm gì tôi cũng được...
Tại sao tôi luôn nằm mơ thấy anh vậy? Có phải anh lén đi vào giấc mơ của tôi không? Anh đi ra ngoài, mau ra ngoài.
Quan Vũ Niệm ợ rượu, giơ tay chụp lên mặt Dương Thư Trần rồi dùng sức đẩy.
Từng ly từng ly, cuối cùng Quan Vũ Niệm không đếm được chính mình đã uống mấy ly.
Dương Thư Trần, anh ngồi yên chút nào, anh luôn lúc ẩn lúc hiện làm tôi muốn hoa mắt theo đây...
Dương Thư Trần đang ngồi thẳng lưng tại chỗ, người lắc lư ở đây là Quan Vũ Niệm trước mặt cậu mới đúng. Lúc này, cô ngồi không yên nên sắp ngã xuống, cũng nhờ cậu nhanh tay ôm cô vào lòng mới tránh được tại
nan.
Ngay lúc cậu định đỡ cô gái say mèm này ngồi thẳng lại, cô chợt vòng tay ôm lấy cổ cậu và cọ cọ cái đầu nhỏ trong lồng ngực cậu như một con thỏ, thậm chí miệng còn hung hăng làu bàu:
Dương Thư Trần, anh đừng
tưởng tôi sẽ không sàm sỡ anh nhé. Nếu anh lại quyến rũ tôi thì tôi... Thì tôi sẽ... với anh...
...
Đồng tử của Dương Thư Trần hơi co lại. Cậu rót thêm rượu nhưng không đưa ly ngay cho cô, trái lại nhẹ nhàng vỗ đầu9 cô như đang dỗ con mình.
Đồ ngốc, uống say rồi đừng trách tôi giậu đổ bìm leo nhé.
Quan Vũ Niệm không đặt lời cảnh cáo của D6ương Thư Trần trong lòng.
Người đang say rất mạnh, Dương Thư Trần không đề phòng nên suýt bị cô đẩy ngã xuống đất. Cậu miễn cưỡng giữ cơ thể cân bằng, chẳng qua khi nhìn Quan Vũ Niệm say rượu rồi nói lời thật lòng, ánh mắt của cậu
chỉ có vui vẻ chứ không hề tức giận.
Cô vừa nói cô luôn mơ thấy cậu sao?
Ngày nào cô cũng ngủ mơ thấy cậu...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.